Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu không đủ mạnh để giữ ngọn lửa tình yêu…

2010-06-29 15:56

Tác giả:


Blog Việt


Nhớ Mộc Châu


Có rất nhiều kỷ niệm trong tình yêu của cô với anh, nhưng có lẽ rất lâu về sau này, mỗi khi nghĩ đến tình yêu ấy, điều cô thương nhớ nhất vẫn là cảm giác ấm áp mà anh đã mang đến cho cô.

Người ta có bao nhiêu mong ước cho tình yêu của mình, như một trái tim cháy bỏng, một con đường rải hoa, những buổi tối lãng mạn, những món quà sang trọng, những chuyến đi xa, rồi ngôi nhà và những đứa trẻ. Cô thì lại thích nhất là cảm giác ấm áp, an toàn mỗi khi ở bên và khi nghĩ đến nhau. Có lẽ vì với cô những điều kia không thiếu. Từ bé cô đã là cô công chúa của ba mẹ, sau này đi học đến cả bạn bè và thầy cô cũng nuông chiều. Lớn lên, vây quanh cô luôn là những chàng trai giỏi giang, có điều kiện. Và si tình. Không phải cô không biết tình yêu là gì, đến khi gặp anh, cô đã trải qua một mối tình dài rộng và say đắm, nhưng cô thực sự chưa bao giờ biết cảm giác ấm áp đơn sơ của tình yêu là thế nào. Cô đã quen có mọi thứ người ta mong ước trong tình yêu nên không biết rằng tình yêu nhiều khi có những hạnh phúc giản dị vô cùng.

Cô gặp anh khi lòng rất tĩnh. Mối tình đầu dài rộng của cô đã trôi qua hơn hai năm. Trong hai năm ấy cô không hề yêu ai và đến lúc ấy cũng chưa có ý định dừng lại trên con đường thênh thang cô đang đi một mình. Cô thích cuộc sống ấy, thích những chiều tan sở đi chầm chậm dọc những con đường đã vắng người và ấm áp ánh đèn vàng, thích những buổi tụ tập với bạn bè thật vui, những chiều thứ bảy lang thang mua sách và những sáng chủ nhật ngồi cafe phố cổ một mình ngắm người qua lại. Cô thích cả những chuyến đi xa một mình hoặc với nhóm bạn nhí nhố, những buổi tối ở nhà đọc sách hoặc viết gì đó. Cô nghĩ cuộc sống đó thú vị hơn nhiều so với cảm giác trong tình yêu trước kia, khi mà mọi thứ cô làm đều là trung tâm của một người khác. Cảm giác được nâng niu trong đủ đầy là một cảm giác hạnh phúc, nhưng cô thích cuộc sống của riêng cô hơn. Có lẽ đó cũng là lý do (dù cô chưa bao giờ thừa nhận) khiến cô rời xa tình yêu đầu của mình.

Cô gặp và yêu anh rất nhanh. Không vì anh là chàng hoàng tử hào hiệp cô vẫn kiếm tìm. Không vì một sự rung động đắm say đến mức choáng ngợp. Cũng không vì anh có gì hơn những người con trai khác đã theo đuổi cô. Chỉ vì một cảm giác: Ấm áp.

Ban đầu, cô không để ý đến anh giữa đám đông của chuyến đi đã đưa hai người họ đến với nhau. Đơn giản vì cô ít khi để ý đến một ai, cô thường có kiểu nhìn lướt qua và không đọng lại. Cô không biết anh đang nhìn, cũng không biết nụ cười và ánh mắt cô đã khiến anh chao đảo, càng không biết anh để ý cô giữa những cô gái của đám đông ấy. Chỉ đến khi tình cờ bước cùng anh một đoạn đường, lang thang cùng anh trong một khu vườn nhỏ nở đầy hoa mận trắng, cô mới biết đến anh. Và khi anh chăm chú để ý từng bước chân để cô không dẫm lên gai, lên sỏi, khi anh vội vàng đưa tay ra đỡ cô trên con dốc, khi anh cẩn trọng bước ra phía ngoài để cô đi phía trong con đường nhiều xe cộ, khi anh lo lắng hỏi cô có mệt không, có đi nổi đoạn đường ngắn đó không, cô mới bắt đầu để ý đến người con trai ấy.


Ảnh minh họa: vi.sualize


Buổi sáng ấy dịu dàng, dịu dàng không chịu nổi. Sau này cô nghĩ nếu gặp anh ở một nơi khác, một thời điểm khác có lẽ cô đã không có cảm giác dịu dàng như thế, ấm áp như thế. Và có lẽ cô đã không yêu anh nhanh như thế. Nhưng tình yêu mà, biết thế nào được. Có khi chỉ là một buổi chiều trời đổi gió và người ta cứ thế đứng ngẩn ngơ nhìn mãi một màn mưa lá li ti màu vàng nhạt bay bay. Cô không cắt nghĩa được tình yêu ấy, không cắt nghĩa được vì sao giữa bao nhiêu người cô lại rung động vì anh. Cô chỉ nhớ từ lúc bên anh, cô luôn có cảm giác ấm áp lạ lùng, giống như hồi nhỏ, được ngồi trong lòng bà nội bên cạnh lò sưởi, bé bỏng, yên ổn, không cần biết bên ngoài trời nổi gió ra sao. Lúc đó, cô mong được ngồi mãi như thế. Nhưng rồi cũng phải lớn lên, phải bước ra ngoài trời mưa gió, phải gồng lên đôi vai gầy. Cô tưởng đã mãi mãi không còn cảm giác yên ổn ấy, cho đến ngày gặp anh, ngày anh mang đến cho cô những niềm vui giản dị, trong veo, nhưng ấm lòng, hạnh phúc...

Nhưng hơi ấm ấy, cũng như ánh lửa trong lò sưởi nhà bà nội năm xưa, ngắn ngủi, chóng tàn. Cô không trách anh khi một sớm thấy quanh mình ánh lửa ấm áp từ tim anh đã lạnh. Cô biết, yêu cô là một điều rất khó khăn. Yêu cô, cũng giống như cứ phải nâng niu mãi một chiếc bình pha lê rất đẹp nhưng dễ vỡ, lúc nào cũng nơm nớp lo âu, lúc nào cũng e sợ mình đánh mất hoặc làm vỡ nó. Anh không vượt qua được cảm giác bất an ấy. Cô hiểu. Và cô không níu anh lại. Bởi vì, trong tình yêu với cô, cho dù cô có thể vì tình yêu mà dần thay đổi cái tôi của mình, thì người con trai ban đầu cũng phải chấp nhận tất cả những điều thuộc về cô, chấp nhận trong cô có một nửa dòng máu là nghệ sĩ, chấp nhận sự kiêu hãnh của cô gái có được nhiều thứ trời ban, chấp nhận tình cảm của những người khác dành cho cô, và chấp nhận tình yêu nhiều khi khó hiểu của cô. Nếu không thể, sớm muộn thì ngọn lửa tình yêu cũng lụi tàn, hoặc sẽ suốt đời là gió giông.

Cô không nuối tiếc cũng không đau khổ. Trong lần hẹn cuối, cô mỉm cười với anh. Nhưng những ngày về sau này, cô rất thương nhớ hơi ấm giản dị nhưng dịu dàng và ấm áp anh đã mang đến cho cô. Đó là một cảm giác kì lạ, đôi khi nao lòng. Giống như sự thương nhớ những ngày xa xưa, thương nhớ một nỗi ngọt ngào đã mất đi vĩnh viễn.

Phải chăng, tình yêu có thể mất đi, nhưng hơi ấm thì sẽ mãi còn ở lại, sưởi ấm trái tim ta những lúc giông gió trong đời?

Và tình yêu, cô nghĩ, không phải là cảm giác hờn trách hay đau đớn mỗi khi nghĩ về nhau, mà là cảm giác ấm áp và hạnh phúc khi nhìn thấy người kia yên ổn.

Sau cùng, nếu còn yêu, những người yêu nhau sẽ lại về bên nhau, còn nếu tình yêu không đủ mạnh để giữ ngọn lửa đó, hơi ấm đó thì có lẽ nên để gió cuốn bay theo những tro tàn...

* Gửi từ email Nguyễn Huyền - thanhhuyendel
 

  • Bài cùng tác giả

Vì họ không bao giờ có thể là hai nửa của nhau

Sống và không hối tiếc...

Cô đơn nhiều khi còn hơn cả nỗi đau

 
 
  • Phản hồi của độc giả

Khong trach anh chang trach minh
Khong hoi tiec nhung chan tinh da trao
Em chi khong hieu duoc vi sao
Anh im lang lanh lung den vay...
Su that du cay dang
Cung can duoc noi ra
Su that du xot xa
Dau mot lan thoi nhe
Khong hoi tiec da yeu anh chan tinh den the
Noi buon nao roi cung di qua...

dieuhoa, hanoi, gửi lúc 23/06/2010 15:26:24

hay, ý nghĩa thật.
Sau cùng, nếu còn yêu, những người yêu nhau sẽ lại về bên nhau, còn nếu tình yêu không đủ mạnh để giữ ngọn lửa đó, hơi ấm đó thì có lẽ nên để gió cuốn bay theo những tro tàn...

cl, vy, gửi lúc 22/06/2010 23:08:24

Phải chăng, tình yêu có thể mất đi, nhưng hơi ấm thì sẽ mãi còn ở lại, sưởi ấm trái tim ta những lúc giông gió trong đời?

nguyen, Thanh hoa, gửi lúc 22/06/2010 14:44:52
 

Cuốn sách

Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách "Tôi và Thần tượng"  - ấn phẩm mới của chuyên trang Blog Việt & Nhạc Việt Plus

Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn: feed://vietnamnet.vn/blogviet

a

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

back to top