Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùi vị quê nhà

2019-11-23 01:25

Tác giả: Nguyễn Thanh Tưởng


blogradio.vn - Cái mùi rạ chín, rơm khô, mùi của mùa gặt, mùi của chín giọt mồ hôi của những người nông dân,... bốc lên hoà với màn sương đêm lành lạnh cộng thêm tiếng dế kêu "rít rít" giữa đồng. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ hằn sâu vào ký ức non nớt của đứa trẻ và rồi đưa nó vào một giấc ngủ êm như lời ru của mẹ, lời ru của quê hương yên ả thanh bình.

***

Phải công nhận một điều rằng chỉ có những đứa trẻ con được sinh ra và lớn lên trong những làng quê nghèo của miền Tây mới cảm nhận hết được cái nét đẹp mộc mạc của nó. Ở quê không xa hoa vật chất, không phố thị xô bồ, không tiếng ồn xe máy,... Mà đó là mái nhà tranh mà chính tay mẹ trầm lá lộp, đó là cây cột bàng mà cha đốn hôm qua, là nền nhà bằng đất, là đám tre rì rào xanh mát, là bờ dừa tít tận xa xa, là cái sàn nước trước cửa, là cái bụi chuối sau hè, là mấy cái lu đựng nước, là cái cầu tre nhỏ đung đưa, là cây mận bên hồ đang chín rộ, là một buổi chiều tà vắng vẻ, là một đêm yên ả thanh bình, là một ngày mới lại đến với vùng quê nghèo.

Một tiếng gà gáy hừng đông tầm 2-3h sáng từ xa xa vọng về cũng đủ làm cho ký ức của đứa trẻ sống mãi. Tiếng đàn vịt mà mẹ dậy sớm thả ra rồi bảo "mày ra mà lượm trứng", cái mùi cây cỏ, lúa non của một buổi sáng tinh mơ quấn lấy đứa trẻ như vòng tay của mẹ. Lượm trứng xong, quay sang thì nồi cơm của mẹ cũng vừa chắt nước. Mẹ nấu cơm sớm để nhà ăn còn ra đồng, hôm nay cắt lúa nên phải chuẩn bị sẵn hết. Mẹ dặn đi học rồi về ra phụ mẹ quay lúa để mẹ về chuẩn bị cơm trưa. Từng hạt lúa nóng giòn, vàng ươm trước sân, ngoài đồng vẫn còn tiếng máy chở lúa, tiếng hò reo của mọi người, trên cao là bọn chim én cũng về lượn lờ vui như mở hội. Cái nắng ngày hè cũng làm cho đôi mắt bé nhỏ cứ nhíu lại rồi thiếp đi lúc nào không hay. Làm được một giấc thì mẹ kêu về ăn cơm, ăn cơm rồi đi ngủ một chút lại đi học. Thời điểm này đi học buổi chiều chỉ mong nhanh về nhà để kịp thả diều với lũ bạn trong xóm, đứa nào ngon thì có hẳn diều đại bàng, diều cá mập,... dây thì cả cuộn to đùng. Đứa nào bèo hơn thì làm diều giấy, được cái đuôi diều giấy lúc nào cũng dài khủng khiếp lại không tốn tiền, mỗi tội mưa xuống là ướt nhem.

Mùi vị quê nhà

Và rồi hoàng hôn cũng dần xuống, đi học về chưa kịp thay đồ là xách diều ra ruộng, từng con từng con một được bay lên, nằm trên bờ xoài nhìn lên bầu trời xanh với những cánh diều xa tít mắt cũng đủ làm đứa trẻ sướng đến tột cùng, thỉnh thoảng còn bảo nhau ghé tay vào sợ dây để cảm nhận âm thanh của gió. Nghe có vẻ vớ vẩn, nhưng có thử mới biết cái hay của nó. Không những thế còn có trò lấy cọng rơm để lên sợ dây rồi cứ thế cọng rơm tự đi lên thật vi diệu. Thỉnh thoảng còn rủ nhau "cưa dây" xem đứa nào bị đứt dây diều trước, đứa thì chơi, đứa thì không dám, sợ đứt dây diều thì diều bay tận bên sông thằng khác nó lượm được thì uổng lắm. Thả chán, cắm dây xuống ruộng rồi lại rủ nhau chơi đống rơm, lúa người ta mới suốt xong mạnh đứa nào mới bay thẳng lên nhảy nhót, đứa nào đứng được trên ngọn rơm sẽ là vua. Thế là đứa nào lên được cao nhất chỉ đứng canh để đạp bọn kia ra, có những đứa khác lại thích xây hẳn cái hang ở dưới đống rơm để làm chỗ ở. Hái bông sậy để làm trang trí nhà cửa, trái bình bát thì làm thức ăn,... cứ thế mà màn đêm buông xuống lúc nào không hay, cho đến khi nghe tiếng kêu của mẹ thì mới tất bật quấn dây đi về.

Trời cũng tối, ăn uống xong xuôi là phải đi dữ lúa. Cái mùi rạ chín, rơm khô, mùi của mùa gặt, mùi của chín giọt mồ hôi của những người nông dân,... bốc lên hoà với màn sương đêm lành lạnh cộng thêm tiếng dế kêu "rít rít" giữa đồng. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ hằn sâu vào ký ức non nớt của đứa trẻ và rồi đưa nó vào một giấc ngủ êm như lời ru của mẹ, lời ru của quê hương yên ả thanh bình. Để rồi bất chợt một ngày nào đó, nó lại ngồi viết lại những ký ức thân thương và thật đẹp như thế.

© Nguyễn Thanh Tưởng - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Những ngày tuổi thơ mà chúng tôi đã đi qua

Nguyễn Thanh Tưởng

Thích nghe nhạc; làm văn, thơ; đi chơi cùng bạn bè

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top