Quê nhà tôi ơi...
2019-04-05 08:20
Tác giả: Nguyễn Thành Minh
blogradio.vn - Ngoài cái không khí mát mẻ ở đồng quê ra, còn một điều nữa khiến tôi thích nơi đây, đó chính là sự yên tĩnh và bình yên. Không phải nghe những tiếng ồn đô thị, dòng xe tấp nập bon chen, không phải nhìn dòng người hối hả.
***
Tôi sinh ra và lớn lên tại một làng quê với những rặng tre cao ngút và những cánh đồng bát ngát màu xanh. Có lẽ vì vậy mà tôi thích đồng quê hơn là đô thị.
Thôn quê, có thể sẽ có nhiều nghĩ rằng nơi đây vất vả, vì nắng chói chang, vì phải lao động chân tay, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Nhưng tôi nghĩ cuộc sống mỗi người khởi đầu khác nhau, và không vì thế mà cuộc sống thôn quê là khổ.
Sau những giờ đi làm ngoài đồng áng, cả nhà lại quây quần với nhau bên mâm cơm đông đủ thành viên. Đối với tôi mà nói, đó là điều vô cùng hạnh phúc. Chẳng cần tới những món ăn cầu kỳ, món ăn dân dã vẫn đem tới vị giác cái cảm giác ngon hạnh phúc. Có khi chỉ là vài ba quả cà, ít rau luộc với tương bần, vậy là xong bữa, nhưng lại ngon đáo để. Chẳng thể mà có câu thơ: "Râu tôm nấu với ruột bầu, chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon". Món ăn thôn quê bình dị nhưng chẳng chê vào đâu được, tôi dám chắc nó hơn cả những cao lương mỹ vị ngoài kia.
Thời tiết bây giờ là những ngày hè oi ả, với người thành phố, chỉ một phút mất điện thôi là náo loạn lên um sùm trách cứ rồi. Còn ở quê, có thể vì đã quen với việc bị cắt điện, nên thấy chả có gì sất. Mất điện thì ra rặng tre ngồi, ra bờ ao nơi có cây sấu rợp bóng một góc to đùng. Ngồi đó gió mát thổi hiu hiu, chẳng cần quạt tay, cứ thế ngồi bệt trên cái nền cỏ, nền đất, tận hưởng gió trời giữa cái mùa hè oi ả.
Rồi đang ngồi đấy, có thể nghe thấy tiếng còi như vịt kêu của ông bán kem đi qua. Mỗi đứa trẻ con một que, chia đều nhau mút lấy mút để, kem lạnh, mát và thích thú vô cùng. Nhìn bọn trẻ con ăn kem rồi dơ cả mặt mũi, vừa cười vừa ăn. Cái khung cảnh đó, sao mà bình dị, mà vui tươi quá. Dưới luỹ tre già, người lớn ngồi trò chuyện với nhau bên chén trà xanh, trẻ con tinh nghịch dưới những tán cây rợp ngát một vùng, đuổi bắt nhau, tìm hang dế,... đủ trò để giết thời gian.
Rồi mỗi buổi tối mà mất điện thì ra bờ ao, ra đầu làng ngồi. Nơi đó gió mát vô cùng. Gió lúc mạnh lúc nhẹ, nhưng chẳng ngừng thổi, cơn gió đực, cơn gió cái. Thậm chí còn đặt tên cho những cơn gió tại nơi đây. Gió mát trăng thanh, trời cao đầy ngôi sao sáng. Khung cảnh vừa êm đềm, thanh bình, vừa có chút lãng mạn, mùi mẫn. Những lứa đôi hẹn nhau đi chơi mỗi tối, có khi chả đi đâu xa, ngồi bên nhau bên bờ ao, tâm sự trên trời dưới biển. Chỉ cần hẹn hò như vậy thôi, có khi đã là quá đủ. Tất nhiên, đó là trước kia, còn bây giờ, có lẽ chỉ còn mình tôi là thích làm những điều như vậy...
Ngoài cái không khí mát mẻ ở đồng quê ra, còn một điều nữa khiến tôi thích nơi đây, đó chính là sự yên tĩnh và bình yên. Không phải nghe những tiếng ồn đô thị, dòng xe tấp nập bon chen, không phải nhìn dòng người hối hả. Không phải nghe tiếng quát tháo, tiếng xe cộ bóp còi inh ỏi, ti tỉ âm thanh tạp nham. Tôi ưa thích sự tĩnh lặng hơn tất thảy, cũng vì thế, mà tôi thêm thích thôn quê bình dị.
Tĩnh lặng giúp tôi làm chậm lại dòng suy nghĩ
Tĩnh lặng giúp tôi chậm rãi mà nhìn bao quát.
Khí trời trong lành giúp tôi tìm lại cội nguồn.
Khí trời tĩnh lặng, giúp tôi bình ổn lại bản thân.
Còn bạn, bạn ưa thích cuộc sống ở nơi nào hơn?
© Nguyễn Thành Minh – blogradio.vn
Xem video Quê nhà những ngày bình yên.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu