Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mưa gợi thương gợi nhớ gợi những vu vơ (Cafe Vlog)

2018-05-28 09:39

Tác giả: Giọng đọc: Việt Nho

                             blogradio.vn - Thành phố đã bước vào mùa mưa. Những cơn mưa rào đầu hạ bất ngờ đến như một nỗi nhớ chợt trở dậy. Ngắm nhìn những giọt mưa rơi, những bong bóng nước, có ký ức nào trở về trong bạn không?


***

Ngày còn đi học, chúng tôi với cái vô tư của tuổi con nít vẫn chưa biết gì cứ sợ trời mưa, vì mỗi lần mưa là đứa nào đứa nấy ướt sũng cả người.

Càng lớn, mưa là một sự gì gần gũi với chúng tôi hơn. Trời mưa, chúng tôi núp dưới mái hiên ngắm giọt mưa rơi tí tách rồi khẽ hòa vào dòng nước cuốn nhanh trên mặt đất như một cách ẩn mình. Chờ đợi, sự kiên nhẫn của một đứa trẻ đang chờ đợi sự xuất hiện của cầu vồng. Chúng tôi đứng ngắm mãi cầu vồng đến khi nó tan ra rồi mỗi đứa mới chịu cúi mặt xuống nhìn nhau, bàn tán về cái điều mình vừa trông thấy.

Lớp 9, cái tuổi 15 đầy thơ mộng, chưa biết yêu và hi vọng về một tương lai. Tôi đã biết cảm nhận từng cơn mưa với từng hồi cảm xúc. Cơn mưa nuôi dưỡng tâm hồn tôi, nuôi dưỡng vùng quê nghèo mát. Mười hai tháng, bảy tháng mưa và năm tháng nắng, tôi dần cảm nhận được nhiều hơn. Cơn mưa trên đường tôi đi học, lạnh buốt thấm vào áo, mưa xé rách chiếc áo mưa cũ kĩ mà độc nhất của cha tôi. Một đời gánh gồng mưa sa bão táp, chiếc áo bạc màu lẫn cả giọt mồ hôi. Cha để chiếc áo cho tôi gói gọn vào ngăn cặp, sợ mỗi khi mưa về con lại thiếu sự chở che.

Mưa mùa này tôi đã biết trú mưa, dù chiếc áo mưa của cha đã rách nhưng tôi vẫn giữ được mình và cặp sách bên trong không bị ướt, giữ cả niềm hi vọng của mẹ cha về một ngày mai. Tôi đã biết cảm nhận cái lạnh của trời mưa thấm vào da thịt như cũng cảm nhận được tình yêu thương của mẹ cha mà tôi. Những ngày mưa, tôi đứng ngoài hiên nhà nghe tiếng mưa rơi tí tách. Mưa trên trời cũng chảy về đất mẹ như máu con người luôn chảy về tim. Tôi bắt đầu thấy yêu mưa dù đường trơn làm tôi suýt té khi đạp xe đi học. Nhưng lại cũng mong mưa chớ vội về làm ướt áo em tôi. Tôi không muốn mưa lùa làm lung lay mái lá nghèo xiêu quẹo, tôi mong mưa nhè nhẹ rơi thôi để lớp lá còn giữ được lâu hơn, cho nóc nhà khỏi dột mưa làm cha trở lạnh, mẹ không còn thức trắng lo giấc ngủ đàn con.

Mưa gợi thương gợi nhớ gợi những vu vơ

Trời mưa, lớp võ nhỏ bé của chúng tôi bị ngừng buổi học, cái tuổi ô mai mà thích võ thuật với cước quyền, cái tuổi ấy đáng ra phải mải mê với trò chơi trốn tìm cút bắt… Tôi đạp thật nhanh về cho mưa khỏi bắn vào mắt và về nhà trước khi trời kịp tối. Chợt nhớ bài hát của một ai đó “Đường xa ướt mưa” như con đường tôi đi học; mưa không lớn, nhưng bị ướt thật nhiều bởi đường xa. Cuộc đời mẹ cha cũng như cơn mưa tôi cảm nhận, nuôi con không phải chỉ một ngày một bữa mà nuôi con là cả một đời. Cực nhọc tích góp qua thời gian trải đầy trên tóc mẹ, nắng mưa len vào thịt da làm nhăn nheo đôi mắt mẹ đen huyền…

Mưa rồi, tôi xa nhà đã gần một năm có lẻ, mưa mùa hè làm tôi nhớ lũ bạn thân khôn xiết, nhớ ba mẹ như vẫn thường nhớ lúc rời quê. Vẫn thoáng hiện đâu đó hình ảnh đứa cháu gái nhỏ chờ cô về mua cho quà bánh dưới mái hiên mưa khẽ tạt vào. Chốc chốc, tiếng những tàu dừa xào xạc trộn lẫn tiếng cái kèo nhà ngọ nguậy nghe như cùng một nhịp. Và cũng đã lâu lắm tôi không nhìn ra cánh đồng xa chờ mong mẹ cha đi ruộng chóng về giữa làn nước mưa trắng xóa. Có lúc chính tôi cũng không biết vì điều gì mà mắt cứ đăm đăm dán chặt vào hư không, như chờ mong, như luyến tiếc những kỉ niệm buồn đã qua trong quá khứ, mà mưa vô tình gợi nhớ trong tôi. Dường như mưa cũng biết tôi buồn nên cố lướt thật nhanh qua cho lòng tôi không xúc động.

Mưa khiến người ta vui mà cũng gợi lại những chuyện buồn. Đối với tôi, những hạt mưa như những dòng nhật kí bất ngờ và lặng lẽ. Mưa góp nhặt niềm vui và nỗi buồn của con người và giấu đi mà không hề xin phép. Ấy vậy mà mưa còn vô tình lật mở những trang nhật kí đó mà không cần quan sát cảm nhận của kẻ đang xem. Mưa gợi lại chuyện buồn một cách không ai ngờ. Mưa lặng lẽ đứng đằng sau mà thì thầm làm người ta phát khóc. Ấy thế mà ta vẫn không ghét nỗi mưa, ta cứ chờ mưa về xua tan cơn nắng hè gay gắt, cứ mong mưa về để nhắc ta chút kỉ niệm tuổi ngây thơ, gợi ta nhớ những ân tình mà vì một lí do gì ta từng quên bỏ. Mưa gợi dòng thương nhớ. Mưa cũng yếu mềm như cô gái đương xuân. Lúc mạnh bạo đập vào tai nghe chan chát, khi nhẹ nhàng len vào kẽ lá cội cây.

Đứng dưới mái hiên, tôi lặng ngắm từng hạt mưa len lỏi qua mái lá và vội vàng rơi lách tách xuống đường rồi hòa thành dòng nước nhỏ. Mưa rủ nhau chảy ngược ra sông, tìm lối về đại dương cùng nguồn cội. Tôi chợt nhớ đến câu mẹ bảo: “Mưa từ trên trời mưa xuống chứ mưa nào ở dưới đất mưa lên”. Và tình thương của cha mẹ dành cho con cũng thế, không bao giờ cha mẹ nghĩ đáp đền. Mưa khẽ trôi cuốn những tâm tư của tôi xa mãi, để đọng lại sau cùng là chiếc cầu vồng lung linh nơi cuối chân trời.

© Lê Thị Ngọc Diễm – blogradio.vn

Giọng đọc: Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top