Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có đôi khi thích ở một mình (Cafe Vlog)

2018-05-27 01:00

Tác giả: Giọng đọc: Titi

blogradio.vn - Một mình không phải là không tốt, như Phan Ý Yên đã nói - không phải cứ có một ai đó trong đời thì mới hạnh phúc được - vì “hạnh phúc luôn bắt đầu từ chính bạn chứ không phải từ bất kỳ ai khác. Nếu may mắn có ai đó xuất hiện, hãy để người ta giúp bạn xây dựng những điều ngọt ngào, còn nếu không, hãy tự mình làm lấy”.

***

Bạn có cảm thấy cô đơn khi ở một mình? Đa phần chúng ta đều cố gắng tìm một ai đó để không phải một mình, để lấp đi nỗi cô đơn. Nhưng đôi khi ta lại chỉ thích ở một mình. Đó sẽ là những giây phút ta đối thoại với bản thân, suy nghĩ về những điều chỉ riêng ta biết, hoặc đơn giản là để bản thân nghỉ ngơi một chút, sau những mệt nhoài trong các mối quan hệ. Hôm nay, bạn hãy dành chút thời gian một mình để cùng lắng nghe bài viết được gửi đến từ một tác giả ẩn danh nhé!

Tôi tan trực khi thành phố đã lên đèn. Thời tiết vẫn còn oi bức nhưng cái nắng gay gắt của ban ngày đã dịu đi nên trời dễ chịu hơn hẳn. Tiếng ve râm ran suốt dọc đường không còn quá ồn ào nữa mà nghe êm dịu như một bản nhạc. Có lẽ chúng đã mệt rồi cần được nghỉ ngơi chút ít. Mùa hè đã gõ cửa thành phố này rồi. Bằng lăng nở tím một góc đường, từng chùm hoa bọ cạp vàng rực đến nhức mắt, bươm bướm bay rợp trời, ve kêu râm ran, vài cơn mưa đột ngột đến đột ngột đi càng làm tăng thêm cái oi bức của mùa hè.

Ánh nắng cuối ngày đã tắt, thành phố đã lên đèn, không còn cái khó chịu của ban ngày, thành phố như sôi động đầy màu sắc hẳn. Tôi chạy xe chầm chậm cảm nhận vài cơn gió ít ỏi táp vào mặt mát rượi, ngắm nhìn thành phố về đêm. Đèn đường, đèn xe, đèn của những của quán bên đường, xanh đỏ tím vàng làm thành phố càng thêm rực rỡ. Tôi đang trên đường trở về một góc nhỏ của tôi, một góc tách biệt hẳn so với thành phố náo nhiệt kia. Tôi tự hỏi trong dòng xe kia có bao nhiêu người đang yêu nhau, bao nhiêu gia đình đang đi chơi, bao nhiêu người đang vội vã trở về với gia đình? Còn tôi, tôi chỉ có một mình, về phòng gặm chiếc bánh mì, lướt Facebook. Thế giới của tôi không rộng lớn lắm, bé bằng cái điện thoại mà thôi, và tôi chỉ có một mình.

Có đôi khi thích ở một mình

Quả thực tôi thích cái từ một mình hơn là cô đơn, bởi nó bớt văn thơ hơn một chút. Và có lẽ tôi cũng đã quen với một mình rồi, quen ăn một mình, đi học một mình, đi chơi một mình, nên nhiều khi có người bên cạnh đôi khi tôi lại cảm thấy lạ lẫm và… hơi sợ. Ở một mình không nói không cười cũng cảm thấy đó là điều bình thường nhưng khi có thêm người nữa, cái không gian im ắng đôi khi lại ngột ngạt và căng thẳng. Tôi không sợ không gian tĩnh lặng khi ở một mình, nhưng lại sợ cái cảm giác ngột ngạt giữa người với người đó.

Tôi đã trải qua cuộc sống đại học được bốn năm, lớp đại học có hơn 100 người nhưng mối quan hệ của tôi chỉ quanh quẩn bên nhóm học tập và thêm vài người bạn. Quan hệ với những đứa bạn cấp 3 vẫn tốt, mặc dù tôi chẳng bao giờ nhắn tin hay gọi điện thoại, trừ khi bất đắc dĩ hoặc một lúc nào đó đột ngột hứng lên. Điện thoại của tôi chỉ dùng để lên mạng xem phim, đọc sách, cả ngày không có một tiếng tin nhắn, họa hoằn lắm thì cũng là tin nhắn của tổng đài. Bạn học cấp 3 lên đại học mỗi đứa một nơi nhưng cứ khi nào về nhà lại rủ nhau tụ tập. Năm đầu tôi vẫn nhiệt tình tham gia nhưng dần dần tôi nhận ra chúng tôi, hoặc là chỉ có mình tôi không có vấn đề nào chung để nói cả. Tôi có những mối quan tâm khác, họ cũng có những vấn đề riêng. Vài lần sau đó, tôi đều tìm một cái cớ để không đi nữa, rồi dần dà những lần tụ tập sau cũng chẳng mấy ai hứng thú gọi điện cho tôi. Tôi không rõ cảm giác của mình là gì, nhẹ nhõm hay vui vẻ, có lẽ một phần nào đó là hụt hẫng nhưng tôi biết, tôi thích cảm giác một mình hơn là cảm giác bị bỏ rơi, lạc lõng…

Một mình không phải là không tốt, như Phan Ý Yên đã nói - không phải cứ có một ai đó trong đời thì mới hạnh phúc được - vì “hạnh phúc luôn bắt đầu từ chính bạn chứ không phải từ bất kỳ ai khác. Nếu may mắn có ai đó xuất hiện, hãy để người ta giúp bạn xây dựng những điều ngọt ngào, còn nếu không, hãy tự mình làm lấy”.

Tôi thích ngắm những ông cụ bà cụ nắm tay nhau qua đường, thích thú khi thấy một chàng trai đang cố gắng dỗ dành cô bạn gái, thích xem những cảnh mười ngón tay đan vào nhau trong phim, nhưng tôi cũng thích sự một mình của tôi nữa. Bởi vì những khoảng lặng ấy tôi có thể dành thời gian lắng nghe và yêu thương bản thân mình. Và tôi nghĩ đến khi tôi biết cách yêu thương chính mình cũng là lúc tôi đã sẵn sàng để tiến vào một mối quan hệ mới, để tôi nhận được tình thương của cả những người khác nữa. Đó là khi tôi sẽ không còn một mình nữa.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Giọng đọc: Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top