Mưa giữa dòng tha phương
2020-09-20 01:25
Tác giả: Hồng Xuân
blogradio.vn - Tôi lại bâng quơ, nghĩ về ngày mai, những phận người mỏng manh kia có đủ hân hoan, đủ lòng tin với đời, ví như ngọn lửa đêm đông có đủ sưởi ấm lòng kẻ tha phương.
***
Tôi chỉ là một kẻ tha phương về đây trọ tạm, bên quán đời mưu sinh của một kiếp người. Não buồn hơn, ngày đón tôi phố đổ dầm một cơn mưa. Mưa như tiếng đàn ai oán, buông lỡ một cung thương. Tôi ngơ ngác giữa biển người, lạc điệu bước chân của kẻ lữ thứ. Tôi dặn mình phải vực dậy, để đủ tin vào mảnh đất yêu thương mang tên Người như tin vào một giấc mơ xưa cũ.
Ngày đi, tôi gửi tạm lại miền Trung, nơi có những đợt nắng gắt lòng, những mùa gió nam đầu hạ, những đêm đông mẹ cặm cụi đi nhen ngọn đèn, sợ mái phên trần hôm chiều ba chưa che, gió lùa thêm trận nữa, ướt lên chỗ tôi nằm. Những ngày xưa cứ lũ lượt kéo về xanh bên liếp nhớ... chiều nay đâu như mọi chiều, vừa mới chớm tan tầm, mưa không hẹn với tôi một lời nào đã giăng lên khắp phố, trắng cả một trời trông. Phận người đã nhỏ bé, vội vã nhau giữa dòng mưu sinh lại càng nhỏ bé hơn
Tôi mang cái giá buốt của Phố về nhà, co ro trong màn chăn mỏng, đủ cuộn ấm qua đêm. Cố nhắm nghiền mắt lại để thả lòng nhẹ tênh, mơ giấc mơ đầu tiên nơi xứ người. Hiên ngoài gió vẫn rít lên từng trận, mưa vẫn rơi đều đều âm ỉ, tôi khó lòng thiếp đi như say được, chập chờn trong tôi bao mảnh khổ ban chiều. Là hình ảnh cụ già đang lúi cúi cố thu gom hết những đồ nghề sửa xe trong bộ dạng lấm lem, đôi bàn tay gầy guộc vẫn chưa kịp cọ rửa đi những vết luyn bám. Là hình ảnh đôi vợ chồng anh hàng nước, chỉ kịp với tay kéo mành che tạm gian hàng mà mặc kệ đôi lưng trần đang ướt sũng. Là hình ảnh chú nhóc đánh giày, sải chân mà cuốn lên chạy vội vào hiên quán cóc bên đường... từng mặt người chợt hằn lên bao vết khổ
Tôi lại bâng quơ, nghĩ về ngày mai, những phận người mỏng manh kia có đủ hân hoan, đủ lòng tin với đời, ví như ngọn lửa đêm đông có đủ sưởi ấm lòng kẻ tha phương. Tôi mơ về miền đất Hứa, nơi có giấc mơ Hòn Ngọc viễn đông vẫn âm ỉ thắp sáng trong tôi niềm hi vọng. Có phải mưa đã làm cho người ta dễ đa cảm, những khoảng lòng chai sạn lâu nay đã được cơn mưa chiều qua tưới mát lên những vỉa tầng cảm xúc mà lòng tôi chợt nhiều nghĩ suy quá đỗi. Đời người ai rồi cũng qua một kiếp, hãy để những cái giá buốt hôm nay ngủ quên bên hiên ngoài, hãy để cho sự sẻ chia tình yêu thương được trang trải lên mọi mảnh đời
Hôm nay mưa xứ người, đã buốt lòng kẻ tha phương...
© Trần Hồng Xuân - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phút nhớ nhà của kẻ xa quê | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân