Mong rằng sau này bão táp bạn vẫn giữ trọn được sự ngây thơ ban đầu
2021-06-09 01:28
Tác giả:
Yến Nhi
blogradio.vn - Tôi luôn nghĩ bản thân rất vô dụng nếu không có hướng dẫn sẽ luôn làm sai, lúc nhỏ nghe lời ba mẹ, lớn lên nghe chỉ dẫn từ cấp trên rồi tôi phát hiện ra bản thân lại là điểm tựa vững vàng nhất. Tôi mong bạn có thể là điểm tựa của chính mình, tự mình lấy được kết quả như ý. Dù sao thời gian như tên bay,bạn và tôi hãy cùng tận hưởng đoạn thời gian này thật vui vẻ. Mong rằng sau này bão táp bạn vẫn giữ trọn được sự ngây thơ ban đầu, làm người tự tại an yên.
***
Tuổi 18 với rất nhiều chông chênh về tương lai phía trước, không biết làm gì cho đúng, không biết đi sao cho vững, không biết nói gì cho hay lòng người. Họ luôn luôn hoài nghi rằng mình có đang làm tốt. Họ cần lắm một người chỉ dẫn nhưng lại không biết nên dựa vào ai. Điểm tựa đối với họ thực sự rất quan trọng.
Tôi ở tuổi 18, hằng ngày mở mắt trong nặng nề, đếm ngược tuổi học sinh, đến trường với đôi vai nặng trĩu tri thức với nhiều kỳ vọng từ ba mẹ và thầy cô.
Tôi ở tuổi 18 là một người trưởng thành có học thức, từ lời nói đến dáng đi đều phải chuẩn mực, để em nhỏ noi gương, để hàng xóm thôi đánh giá.
Tôi ở tuổi 18, học được rất nhiều thứ, trải nghiệm được rung động đầu đời thiếu nữ cũng học được thời điểm nào nên buông tay. Học được cách khống chế cảm xúc, biết được ý nghĩa đậm sâu của "mối tình đầu".
Tôi ở tuổi 18, đối mặt với thử thách lớn trong đời, run run điền nguyện vọng thi Đại Học. Trắng đêm trên trang giấy mực, lấm lem áo quần vì áp lực, ngổn ngang giữa "việc mình thích" và "việc họ muốn". Nhiều ngày bật khóc vì nghĩ đến tương lai tăm tối trải đầy gai nhọn.
Tôi ở tuổi 18, biết rằng ba mẹ đã già rồi, bản thân phải cố gắng nhiều hơn nữa cho tròn đạo hiếu. Để ba mẹ có thể nở mày nở mặt mà tươi cười không bệnh tật.
Tôi ở tuổi 18, mơ lớn tham vọng lớn, chuyện gì cũng dám làm mà không nghĩ đến hậu quả khôn lường.
Bạn và tôi, tuổi 18 đẹp đẽ vô ngần. Sẽ có lúc bạn bức bối ngột ngạt bởi đi đi về về cũng ba điểm "Nhà,"Trường học",Nơi học thêm", thầm khó chịu với mớ kiến thức dài ngoằng không thể dùng trong xã hội, bị kìm hãm với những lời lẽ tiêu cực tới con đường bạn chọn. Nhưng mà, bạn đã và đang làm rất tốt, cô đơn không đáng sợ, thất bại cũng chẳng sao, con đường mòn ấy, vô số người tài đã đi qua, không biết chừng mai đây bạn sẽ là người tiếp theo được mọi người hô hào tán dương.
Không sợ hãi, không chùn bước, yêu thương bản thân mình một chút, đừng bỏ bữa, đừng cau mày, hào quang chỉ còn cách bạn một đoạn, chiếc cúp thành công thường trao cho những người kiên trì dũng cảm, tiến lên và làm hết sức những gì bạn có thể.
Tôi vấp ngã vô số lần, đến nay vẫn thế. Chúng ta đang song hành bước đi, chỉ cần bạn nhắm mắt cảm nhận, tôi đã ở ngay cạnh.
Bạn và tôi hãy tận hưởng cuộc sống muôn màu đẹp đẽ.
Ngay cả khi bạn chạy đua với thời gian tốt nghiệp, hãy thi thoảng dừng lại ngắm hàng cây xanh ven đường, ngước nhìn trời cao mây trắng, hít một hơi sâu rồi cười một cách sảng khoái, bạn sẽ thấy hành tinh này tuyệt sắc biết bao.
Từ ngõ hẻm đến đại lộ,vài gánh hàng rong của bà cụ lưng còng,hai ba đoàn người từ thiện của các anh chị sinh viên, bạn vào quán húp sột soạt bát cháo nóng hổi cũng đủ ấm lòng. Tôi nói nghe thật nhàn, làm gì có thời gian để ngó nghiêng tứ phía nhưng chỉ cần bạn muốn, bạn sẽ dành ra chút thời gian để thử.
Bạn và tôi, tuổi 18 cuồng nhiệt. Vội vàng, vấp ngã, không phục, đứng lên. Tôi biết bạn rất bản lĩnh, bạn là tuyệt nhất. Bạn có thể làm mọi thứ bạn thích nên hãy kiên trì.
Tôi luôn nghĩ bản thân rất vô dụng nếu không có hướng dẫn sẽ luôn làm sai, lúc nhỏ nghe lời ba mẹ, lớn lên nghe chỉ dẫn từ cấp trên rồi tôi phát hiện ra bản thân lại là điểm tựa vững vàng nhất. Tôi mong bạn có thể là điểm tựa của chính mình, tự mình lấy được kết quả như ý. Dù sao thời gian như tên bay,bạn và tôi hãy cùng tận hưởng đoạn thời gian này thật vui vẻ. Mong rằng sau này bão táp bạn vẫn giữ trọn được sự ngây thơ ban đầu, làm người tự tại an yên.
© Yến Nhi - blogradio.vn
Xem thêm: Tuổi 18 và rung động đầu đời l Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.





