Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lãng quên sinh ra vì còn thương nhớ…

2010-05-11 17:15

Tác giả:


Blog Việt

"... Anh có nghe em hát, biển chiều
Từng con sóng lao xao bờ cát trắng
Tựa trong gió thuyền về, đàn hải âu dập dờn chở nắng
Xôn xao lòng em, khi biển hát, dịu êm...
Sâu kín trong lòng em, Tình Yêu
Tựa cơn gió lao xao hoài năm tháng
Tình Yêu ấy dịu dàng, xua bao nỗi nhọc nhằn, cay đắng
Em trao tình em, khi biển hát, dịu êm...
Em, xin yêu anh trọn đời
Như con sóng giữa lòng biển khơi
Suốt một đời ôm mãi bến bờ
Sóng, mãi bạc đầu cùng bờ
Như nơi nào trong con tim em
...Yêu anh..."
 
Bỗng một buổi tối nào đó, khi thinh lặng ngồi nghe thời gian chảy trôi trong tiếng guitar nơi góc quen ngồi, em chợt hiểu ra một điều đã cũ, rằng tình yêu, nhiều khi thật giống với một dây trên cây đàn. Cầm sẵn tay một chiếc đàn, để rồi suốt một đời, người ta phải đi tìm cho riêng mình điệu nhạc, với những thăng trầm chẳng giống nhau... Chỉ là, dù ngân lên bởi trăm nghìn biến tấu, những bản nhạc đều bắt đầu từ mặc định của cung âm, bằng những giai điệu thầm nơi trái tim sâu thẳm.
 
Rồi tự hỏi lại mình rằng, "Có bản nhạc nào dành cho duy nhất một tình yêu không?"...  Khi những nhớ thương được gảy trên cây đàn nhiều khi vỡ òa ra vì gần nhau đến thế... Có một thời, tưởng bài hát ấy được tạo ra để tạc vết cho một mối tình, tưởng dành riêng cho một Người, tưởng rằng Người đi, và những lời hát cũng theo đó mà trở về một miền xa xôi lắm... Vẫn tưởng thế, trước khi thấy mình an nhiên ngồi nơi này và lại hát... Những cảm xúc khác, khi bài hát không còn riêng cho một Người, mà chỉ còn đủ sức gợi về một chút hương từ ký ức thôi... "...Cũng theo mây trời bay đi mãi..."
 
 
"...Chim vẫn hót sau vườn đấy thôi
Chỉ có trong tôi, ngày đã sang đêm lâu rồi...
Bài hát cho anh, giờ đã hát cho mọi người..
Chỉ là... Thế thôi..."
 
Vậy là cũng đã đi qua một chặng đường khá dài... Thỉnh thoảng em vẫn tự cho phép mình ngoái đầu nhìn lại...
Gần 5 năm, kể từ khi buông tay với tiếng gọi "Người yêu" lần cuối... Người hỏi em "Sao không thấy người ta kể rằng em yêu ai...", Bạn hỏi em "Sao cậu vẫn còn luyến lưu gì chuyện cũ xưa lâu đến thế...",
 
Em không yêu Người nữa đâu, Người yên tâm đi nhé... Đừng day dứt gì, cứ yên ấm trở về với Đến Sau đi...
 
Tớ không còn lưu luyến gì đâu, Tớ thực sự đã quên rồi, thật ấy... Chỉ là,  khi từ giã một con đường, không có nghĩa là phải cố tìm một đường khác để đi...
 
Đường sinh ra vì để bước,
Tim em sinh ra vì để yêu...
Nhưng chờ đợi, nhiều khi cũng là yêu chính bản thân mình đấy…
 ...Vì rất cần trân trọng, vì rất cần nâng niu...
Tim cũng thế, mà Tình Yêu cũng thế...

Ảnh minh hoạ: Tác giả bài viết (st)

 
Cũng có đôi lúc, thấy tình yêu em giản đơn như Quán Không Mùa... Cứ ngồi lặng yên ở đấy, những Người đến, rồi ra đi... Những hẹn trước và không hẹn trước, những tình cờ, bất ngờ, những Duyên mà không nợ, những nhớ, những quên... Những Hội ngộ rồi chia ly... Âm thầm và lặng lẽ... Những gương mặt xuất hiện rồi lại khuất lấp giữa biển người, sẽ phai nhạt dần theo năm tháng... Những gì ở lại, có chăng là những câu chuyện còn dở dang thôi.
 
Một hôm ngồi nghe gió hát "...Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những quán không..."
 
Vì Quán Không Mùa, nên gió chẳng dừng chân…
 
Vì Quán cũng quen dần với những lần ly biệt
 
…Mặc bốn mùa trôi đi…
 Ừ thì,
Gió sinh ra để đến rồi đi…
Chia xa sinh ra vì còn gặp gỡ…
Lãng quên sinh ra vì còn thương nhớ…
Thời gian sinh ra  vì còn để chờ nhau…
Ngồi xuống đây, em kể Người nghe, câu chuyện về nơi Gió được bắt đầu, chuyện về cô gái Thời Gian đang chờ chàng trai mang tên Tình Yêu đến.                                                    
Ngoài phố em về, đã hết mùa đông…?
 
 “…Giọt mưa lặng lẽ trên nụ quỳnh
Quỳnh hương một đóa thoáng hương thầm
Vườn đêm xao xuyến.
Một đôi lần đến như người tình
Để cho trời đất báo tinh lành vẫn bình an
Mùa mưa tới, cành hoa trắng ngần
Đã ra đời, đùa vui phút giây
Sau một lần đến bên người
Khép lại tấm lòng ngàn năm nhớ ai
Còn nơi nào biết những chuyện tình
Tựa như chuyện những đoá hoa quỳnh
Một đời thương nhớ
Người đi tìm kiếm giữa mịt mùng
Người đi tìm mãi suốt con đường tấm lòng kia…”

 

Chia sẻ của bạn đọc:

 

Ừ em ra đi... vầng trăng khóc...

 

,
conmua, HN, gửi lúc 29/04/2010 23:59:36

 

Người hỏi em "Sao không thấy người ta kể rằng em yêu ai...", Bạn hỏi em "Sao cậu vẫn còn luyến lưu gì chuyện cũ xưa lâu đến thế...",
ckr àh, em vẫn chưa yêu ai đơn giản vì em vẫn đang cố quên anh mà:
Lãng quên sinh ra vì còn thương nhớ…
Thời gian sinh ra vì còn để chờ nhau…
ckr, dù buồn những hãy nhớ rằng, em chỉ hạnh phúc khi nge những "người ta" của anh và em kể rằng anh hạnh phúc bên Người đến sau.
 

 

,
toka331, huế, gửi lúc 29/04/2010 16:13:09

 

Gió sinh ra để đến rồi đi ... Chia xa rồi còn gặp lại còn nhìn nhau nữa chứ...!

 

,
BTKN, chm, gửi lúc 25/04/2010 15:31:17

 

Lại gặp ai đó "quen quen" qua bài viết này.

 

,
Quỳnh mai, Cao bằng, gửi lúc 24/04/2010 20:39:04

 

cảm ơn bạn! chim vẫm hót sau vườn đấy thôi,và nỗi niềm vẫn xanh...bất tận!

 

,
dã quỳm, kontum, gửi lúc 24/04/2010 15:29:01
 

 

đọc những dòng này làm cho mình thấy ở đâu đó bắt gặp những cảm xúc giống mình...có lẽ cuộc sống là vậy, để rồi mình sẽ lớn hơn rất nhiều, rất nhiều , dù hco có những thứ mất đi cũng không phải là ít...
mình sẽ yêu, ừ thì mình sẽ yêu....

 

,
lê thị nhung, thanh hóa, gửi lúc 23/04/2010 12:26:17

 

Gió sinh ra để đến rồi đi…

Chia xa sinh ra vì còn gặp gỡ…

Lãng quên sinh ra vì còn thương nhớ…

Thời gian sinh ra vì còn để chờ nhau…

Hay thât........

 

,
hokhoa27, hue, gửi lúc 21/04/2010 12:46:30

 

Gần 1 năm đã qua, sao nhớ thương vẫn còn mãi như ban đầu.
"Như nơi nào đó trong tim em
Yêu anh"
Cứ tự nhủ "mình đã làm những gì tốt nhất có thể" để vẫn "tồn tại" dù đôi khi muốn "sống" cho đúng nghĩa với lòng
Sống đúng nghĩa đúng là không dễ chút nào, phải không?!

 

,
ngọc hân, gửi lúc 21/04/2010 11:30:03

 

TInh tế quá! cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết!

 

,
candy, hanoi, gửi lúc 21/04/2010 09:38:43

 

Tinh tế quá! cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết!

 

,
candy, HANOI, gửi lúc 21/04/2010 09:38:02
 

 

bỗng dưng muốn khóc

 

,
trần anh thư, tk 2 hoàn lão-bt-quảng bình, gửi lúc 20/04/2010 21:46:48

 

Thật là hay cho câu "Gió sinh ra để đến rồi đi…, Chia xa sinh ra vì còn gặp gỡ…"
 

 

,
huy hoang nguyen, gửi lúc 20/04/2010 16:48:14

 

Cảm ơn tác giả, bài viết rất hay và sâu lắng. "Khi từ giã một con đường, không có nghĩa là phải cố tìm một đường khác để đi... " mình thích câu này.

 

,
zozophonglan, HN, gửi lúc 20/04/2010 16:08:07

 

Một bài viết rất hay và đầy ý nghĩa...dường như ai cũng soi thấy một phần bóng mình trong đó...
Giọng văn nhẹ nhàng và đầy dư vị...

 

,
thanhthuybj, Hà Nội, gửi lúc 20/04/2010 14:35:01

 

Bài viết hay. Khi từ giã một con đường, không có nghĩa là phải cố tìm một con đường khác để đi...

 

,
Đỗ Phương, NĐ, gửi lúc 20/04/2010 14:15:03
 

 

Lắng đọng, sâu sắc và nhiều xúc cảm...

 

,
chipchip2903, gửi lúc 20/04/2010 11:54:48

 

Nhận ra mình trong bài viết.Khoảng lặng sau khi chia tay là 1 điều cần thiết.Có đôi khi ai đó hỏi tôi rằng:sao mày ko yêu 1 ai đó?Tôi trả lời rằng,tôi chưa thích,chưa cảm thấy cần và rằng người tôi yêu vẫn chưa xuất hiện.Chợt nhận ra :đơn giản là cuộc sống này ngoài tình yêu ra thì vẫn còn rất nhiều điều ta phải làm

 

,
, gửi lúc 20/04/2010 10:43:23
 
 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

back to top