Phát thanh xúc cảm của bạn !

Làm bố là điều tuyệt vời nhất

2013-10-28 09:21

Tác giả: Ruby Vân Anh


Mẹ của các con là người tuyệt vời nhất. Người tuyệt vời ấy đã giúp bố thấy cuộc đời này thật ý nghĩa và hạnh phúc biết bao khi sinh ra những đứa con thiên thần và bố được làm bố. Đó là một nghề nghiệp khó khăn những tuyệt vời hơn mọi nghề nghiệp. Đó là một công việc, một dự án, một đỉnh vinh quang mà bố chắc chắn rằng, nó tuyệt vời hơn tất cả mọi thứ mà bố đang có và hướng tới. Làm bố. Đó là điều tuyệt vời và thiêng liêng nhất thế giới này.

***

Những đứa con thân yêu của bố!

Bố thường hay tị nạnh với mẹ của các con lắm! Là tại làm sao lúc nào mẹ của các con cũng xuất hiện trên mặt báo, với đủ các hình ảnh, các tâm sự, các kiểu yêu thương dành cho những đứa con? Là tại làm sao lúc nào bố cũng chỉ đọc những bài thơ viết về những người mẹ, thật ít khi có những bài thơ viết về những người cha; nếu như không muốn nói là trong tất cả những cuốn sách báo có mặt ở nhà mình, bố chẳng thấy bài viết nào nói về bố cả. Là tại làm sao?

Bố cũng yêu con nhiều như mẹ yêu con đấy chứ!

Nếu có cái máy quay, hoặc ai đó đủ bình tĩnh để đứng quay bố lúc mẹ con sinh con. Bố sẽ cho con thấy là bố mong đợi giây phút này thế nào. Con yêu à, bàn tay bố run lên, bố còn chẳng biết là mình đang nắm chặt tay bà ngoại của con đấy. Bố hồi hộp. Tiếng con khóc. Tim bố òa vỡ. Bố  chẳng biết diễn tả thế nào cảm xúc của bố khi bà ngoại đưa con cho bố bồng. Bố vụng về ngắm đôi mắt con nhắm nghiền, cái miệng chúm chím. Giá mà có cái may quay nhỉ? Bố sẽ ghi lại khoảnh khắc diệu kỳ này, khoảnh khắc làm bố hạnh phúc. Mấy người bạn nhậu của bố đang kêu là vì bố  ít đi uống bia với họ khi bố lấy vợ. Nhưng mà, thật tiếc là họ chưa (không) muốn có được giây phút tuyệt vời này.

làm bố

 Không phải là bố không bế con. Ai bảo không bế nựng là ít yêu thương chứ? Là vì mẹ con lúc nào cũng muốn ôm con vào lòng. Bố thấy mình vụng về trong khoản bế con lắm. Mà dù có cố gắng thế nào thì mẹ con và bà nội vẫn kêu la ầm trời. Thế nên bố sợ con đau, dù bố chẳng biết là con có khó chịu khi bố bế con không? Nhưng bố không dám bế con nữa. Mà tại sao khi bố bế con mà con cứ "ọ ọe" nhỉ? Bố không muốn con khóc, thế nên, bố cứ ngồi ngắm con ngủ trong vòng tay của mẹ và bà, hoặc là đưa nôi cho con. Đưa nôi cho con thôi mà bà nội cũng kêu, rằng bố mạnh tay sẽ làm con thức giấc. Hình như, bố rất vụng về trong cách yêu thương con. Nhưng không có nghĩa là bố ít yêu con hơn mẹ, không có nghĩa là bố không ở bên cạnh con.

Mẹ luôn giành việc tập đi cho con với bố. Mẹ luôn bảo bố chẳng biết xót con khi con bị ngã. Con mới tập đi, phải giữ chặt lấy hai tay của con chứ? Thế là bố lại đứng ở phía sau con, nhìn con bước từng bước lại gần bên mẹ, mẹ đang giữ chặt tay con. Mẹ con vắng nhà là bố muốn hét lên sung sướng. Thật đấy! Vì bố sẽ ở bên cạnh con cả ngày mà không phải nghe tiếng mẹ hay bà nội con kêu la. Bố dạy con tập đi. Nhưng mà bố không nắm lấy tay con đâu. Bố đặt con ở cạnh giường. Ái chà, con yêu của bố đã bám tay vào thành giường. Mỗi lần con tiến tới cạnh bố, là bố lùi ra xa thêm chút nữa. Bố thấy cái miệng đáng yêu đang méo mó sắp khóc òa rồi. Bố vẫn vô tình như mẹ con nói đấy mà.

Con chán, buông tay ra khỏi thành giường và ngồi uỵch xuống nền nhà. Bố vẫn kiên trì bằng cái kiểu vô tình của bố. Con bước từng bước về phía bố, hai bàn tay với với lên tay bố, rùi lại ngã uỵch, hai tay con chống xuống đất, bố thấy môi con mím lại, lấy sức bật chân lên đứng dậy. Con bố cũng biết cáu rồi đấy nhé! Con đi nhanh hơn và lao vào người bố. Cứ như thế đến chiều. Mẹ về và ngạc nhiên khi con đứng yên và không cần bố giữ, bước về phía mẹ từng bước một. Mẹ hôn ầm ầm lên khuôn mặt xinh xắn của con...Thì là vì, mẹ con cũng đã giúp con tập đi mấy ngày hôm nay rồi mà. Bố khoanh tay đứng nhìn mẹ ôm con.

Bố không còn là nhất với mẹ con nữa rồi. Nói chung là, Trái Đất đã không còn thuộc về bố nữa khi con ra đời. Bố có tị nạnh điều đó đâu cơ chứ. Ngược lại, bố hạnh phúc lắm khi có cả một bầu trời bên cạnh bố - là con. Thế mà tại sao mẹ lại cứ ca cẩm nhỉ? Từ ngày có con, mẹ hay kêu ca với bố nhiều hơn đấy! Lúc nào bố cũng bị trách là không biết chăm con. Ai bảo thế ngoài những bà mẹ nhỉ? Thế nên, bố đang họp hội đàn ông của bố. Bố nhất quyết phải để mẹ con thấy, bố cũng rất yêu con. Cách yêu thương của bố và mẹ khác nhau (vì vốn dĩ bố và mẹ cũng khác nhau đấy chứ!).

bố

Bố không thể ôm con vào lòng vì bàn tay bố cứng cáp, chẳng mềm mại như bàn tay mẹ, có thể khiến con đau. Nhưng bố có thể ngồi bên cạnh con, để ý từng xíu một về con. Bố có thể không dạy con tập đi, dạy con tập nói (đấy là mẹ con tranh mất của bố) nhưng bố có thể đi bên con, lắng nghe con bi bô và nói cùng con nữa. Bố có thể không cuống cuồng khi con ốm, không thể mắt đỏ hoe khi thấy con ho sốt; bố không thể như thế! Những lúc đó, bố cần phải mạnh mẽ, bố cần bình tĩnh để lái xe đưa con đi viện, cần nắm bàn tay mẹ con khi mẹ khóc nhìn con điều trị trong căn phòng toàn mùi kháng sinh; bố cần mạnh mẽ để cho mẹ tựa vai, và lo những việc vô hình không biết gọi tên cho con khỏe mạnh. Bố không thể dạy con tập múa vì bố không có đôi bàn tay dẻo như mẹ (với lại, bố là đàn ông mà, bố không biết múa). Nhưng bố có thể đi mua rất nhiều CD nhạc, tìm đủ thể loại video cho mẹ con xem và dạy cho con; bố có thể chở con đến lớp học múa, học nhạc, và nói chuyện với con về những buổi học khi cả hai bố con cùng về; và bố biết con cũng đang gặp khó khăn gì, bố nói với mẹ, để mẹ giúp con.

Với đứa con nào, bố cũng có những điều không thể(không biết) làm; nhưng bố có thể làm theo cách riêng của bố. Và yêu thương các con theo cách riêng của mình. Con gái sẽ không buồn nếu bố gần con trai hơn chứ?. Vì bố đang kéo đồng minh về phía bố đấy! Khi cu Bi chưa sinh ra thì mẹ lúc nào cũng thắng thế bố vì mẹ có chị Na. Không quan trọng. Bố nghĩ thế. Mẹ sẽ luôn thắng bố, vì mẹ luôn là một người tuyệt vời.

Người tuyệt vời ấy đã giúp bố thấy cuộc đời này thật ý nghĩa và hạnh phúc biết bao khi sinh ra những đứa con thiên thần và bố được làm bố. Đó là một nghề nghiệp khó khăn những tuyệt vời hơn mọi nghề nghiệp. Đó là một công việc, một dự án, một đỉnh vinh quang mà bố chắc chắn rằng, nó tuyệt vời hơn tất cả mọi thứ mà bố đang có và hướng tới.

Làm bố. Đó là điều tuyệt vời và thiêng liêng nhất thế giới này.

•    Ruby Vân Anh



Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.





Ruby Vân Anh

Cảm ơn đời đã sinh ra em!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

back to top