Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Khoảng cách tới trái tim anh xa bằng cả vạn năm ánh sáng

2020-04-22 01:35

Tác giả: Chiếc sói nhỏ


blogradio.vn - Bạn đã bao giờ bạn say mê một bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, ngắm nhìn đến đê mê ánh sáng của những vì sao thuộc về một nơi nào đó xa xôi thăm thẳm mà ta không bao giờ có thể chạm tới được. Nơi ta chỉ có thể mơ về nó trong những ước vọng mơ hồ và xa xăm nhất. Những ước vọng ấy thật đẹp đẽ vô cùng, hạnh phúc vô cùng nhưng cũng dễ khiến cho con người ta đau đớn đến vô cùng.

***

Năm tôi 17 tuổi, anh - một chàng trai lịch thiệp với một trái tim nhân ái, một trí tuệ sắc sảo và tài năng tỏa sáng như những vầng hào quang lấp lánh  - đã bước vào bầu trời đêm của tôi, nơi cách xa tôi cả một vạn năm ánh sáng. Có bao nhiêu cô gái vây quanh anh, ngưỡng mộ anh, khát vọng về anh, họ thậm chí có thể làm những điều điên rồ nhất vì anh nhưng rốt cuộc cũng không thể nào chạm tới được.

Anh vẫn ở đó, trong cùng trời của riêng mình, tỏa ra thứ ánh sáng tự nhiên nhất, chân thực nhất và thu hút nhất. Giá như anh rực rỡ, chói lọi và nóng bỏng như ánh nắng mặt trời thì ít nhất tôi cũng đã có thể chạm vào những tia nắng để cảm nhận được anh. Nhưng không, anh lại giống như một vì sao lấp lánh trên vùng trời mà tôi chỉ có thể ngước nhìn và tự vẽ ra cho mình những huyễn tưởng về anh.

Khoảng cách tới trái tim anh xa bằng cả vạn năm ánh sáng

Năm tôi 19 tuổi, anh đã gặp cô ấy. Anh và cô ấy như đôi sao Thiên Lang và tình yêu của hai người đẹp như món quà của vũ trụ vậy. Tôi vẫn ở đó, chỉ biết ngắm nhìn bầu trời của riêng mình.

Năm tôi 21 tuổi, anh chia tay mối tình đầu tiên của mình và lại lặng lẽ tỏa sáng trên khoảng trời của mình. Vũ trụ của tôi như gần lại, nhưng khoảng cách từ tôi đến nơi ấy vẫn còn rất xa, rất xa…

Năm tôi 24 tuổi, anh mắc bệnh viêm phổi, căn bệnh làm anh ốm yếu hơn nhưng anh vẫn ở đó, với trái tim và tài năng được gửi đến từ vũ trụ. Người ta vẫn không ngừng săn đón anh, ngưỡng mộ anh và ca tụng về tài năng của anh.

Năm tôi 24 tuổi, anh đã gặp người con gái thứ hai trong cuộc đời mình. Cô ấy không xinh đẹp, không hoàn hảo nhưng lại có sức thu hút vô cùng đặc biệt từ một cá tính mạnh mẽ của một người con gái mà trái tim đã có nhiều vết chai sạn vì những tổn thương trong cuộc đời. Anh và cô ấy yêu nhau, một tình yêu giản dị nhưng sâu đậm. Rồi bệnh tình của anh ngày càng trở nặng, cô ấy là người ngày đêm túc trực chăm sóc cho anh.

Năm tôi 24 tuổi, lần đầu tiên tôi muốn đem xóa hết đi cái bầu trời đêm của mình để không phải thấy ngôi sao ấy thêm bất kỳ một khoảnh khắc nào nữa. Nhưng tôi không làm được, tôi vẫn đứng ở đó, ngắm nhìn đến tuyệt vọng, khát khao đến tuyệt vọng mà vẫn không thể nào chạm tới được.

Khoảng cách tới trái tim anh xa bằng cả vạn năm ánh sáng

Năm tôi 32 tuổi, anh và cô ấy đã bên nhau được 8 năm. Đã có lúc bệnh viêm phổi của anh trở nặng đến mức anh tưởng như mình sẽ ra đi. Còn cô ấy vẫn luôn ở bên anh, chăm sóc cho anh và yêu anh nhiều như tình yêu của anh dành cho cô ấy vậy. Thế mà sau ngần ấy năm, họ vẫn nói lời chia tay.

Năm tôi 33 tuổi, anh mất vì căn bệnh ấy. Vũ trụ của tôi đã vỡ nát ra thành hàng nghìn mảnh nhỏ, tôi điên dại tìm trong đó mảnh vỡ có ánh sáng của anh nhưng cho dù có tìm đến tận nơi thiên đàng kia hoặc tận đáy địa ngục tôi vẫn không thể nào tìm được nó. Cho dù đó là những ngày anh vẫn rực rỡ ánh hào quang hay là những ngày anh đã lụi tàn thì tôi vẫn chưa bao giờ có thể chạm được tới anh.

Năm 37 tuổi, lần đầu tiên sau cái ngày vũ trụ của tôi sụp đổ, tôi lại ngước nhìn lên bầu trời để ngắm nhìn những vì sao. Vẫn là thứ ánh sáng lung linh, mê hoặc từ nơi xa xôi ấy nhưng tôi không còn thấy ngôi sao của riêng mình nữa rồi.

Năm 37 tuổi, tôi đứng lên sau bao ngày gục ngã dưới nỗi đau không thể gọi tên, không thể giải thích và tưởng chừng như không thể xoa dịu của mình. Tôi xách balo lên và rời khỏi nơi ấy. Tôi sắp xếp lại những mảnh vỡ, sắp sếp lại cả bầu trời đêm của riêng tôi rồi cất vào một ngăn riêng trong trái tim mình. Ở đây tôi bắt đầu lại, một cuộc đời không còn những ánh sao, với những gì tôi đã đánh mất, từ năm tôi 17 tuổi.

© Chiếc sói nhỏ - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Trái tim anh chỉ thuộc về em vào những ngày cô đơn nhất

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Chiếc sói nhỏ

Tôi là một chú sói nhỏ, yêu tự do và thích chinh phục những điều khó.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ngày mai khi chúng ta gặp lại

Ngày mai khi chúng ta gặp lại

Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.

4 cách giúp bạn trả lời câu hỏi 'Tôi có nên hẹn hò với người ấy?'

4 cách giúp bạn trả lời câu hỏi 'Tôi có nên hẹn hò với người ấy?'

Dù là những cô cậu có kinh nghiệm hẹn hò lâu năm, ắt hẳn không ít chàng trai hoặc cô nàng cảm thấy chần chừ khi không thể xác định tình cảm của đối phương. Đẹp mách bạn 4 cách đơn giản, chất lượng để quyết định xem người ấy có thật sự là một nửa phù hợp để tiến đến hẹn hò hay không.

Nỗi lòng người cha

Nỗi lòng người cha

Giờ thì ai cũng hiểu những lời nói chứa đầy ẩn ý của ông mà họ luôn cho rằng đó là nói xàm nói nhảm, con ma men nói chứ hoàn toàn không phải ông bảy Từ nói. Giờ thì hiểu ra, không những anh bảy tỉnh mà còn rất tỉnh, tỉnh hơn tất cả mọi người. Hàng xóm ai ai cũng thương tiếc, đau xót. Tấm lòng của người cha quá cao thượng và vĩ đại.

Em nhớ

Em nhớ

Nhớ anh dường như thành quy luật Như chuyện vốn dĩ trong đất trời Dù nước vẫn chảy mây trôi mãi Em đây luôn nhớ, yêu một người.

 Tình đầu đơn phương rồi sẽ thành hoài niệm

Tình đầu đơn phương rồi sẽ thành hoài niệm

Thời gian vẫn thế, luôn luôn tàn nhẫn, mọi thứ đều sẽ đổi thay. Ai mà chẳng phải lớn, tình đầu đơn phương rồi cũng sẽ thành hoài niệm. Tôi của mười năm sau - 25 tuổi, kẻ đang vật lộn với áp lực của người trưởng thành nhưng thi thoảng vẫn không chịu được mà nhớ về những năm tháng niên thiếu cùng dáng vẻ tình đầu ngày ấy.

Có mẹ là một hạnh phúc lớn lao

Có mẹ là một hạnh phúc lớn lao

Mỗi chúng ta ai cũng có nhiều cách sống, nhiều con đường và hướng đi cho bản thân trong cuộc đời, nhưng ai rồi cũng chỉ có một nơi để quay về, để nương tựa, để bình yên đó là gia đình đó là bên mẹ của chúng ta. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có bởi hạnh phúc đã ở ngay nơi đó, và khi ta còn có mẹ bên cạnh thì đó chính là một hạnh phúc lớn lao.

Những câu thoại giúp trái tim chữa lành trong phim Khóa chặt cửa nào Suzume

Những câu thoại giúp trái tim chữa lành trong phim Khóa chặt cửa nào Suzume

“Khóa chặt cửa nào Suzume”, bộ phim mới nhất của “phù thủy nỗi buồn” Shinkai Makoto không chỉ ghi điểm vì nội dung ấm áp mà còn có những câu thoại khiến bạn nghe một lần là nhớ mãi.

6 bí quyết thực hành sống chậm từ các quốc gia trên thế giới

6 bí quyết thực hành sống chậm từ các quốc gia trên thế giới

Thay vì mãi vội vã chạy theo những tấp nập ngoài kia, đôi khi bạn cần học cách sống chậm hơn để có thể trọn vẹn tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc đời.

Chúng ta bắt đầu lại nhé! (Phần 2)

Chúng ta bắt đầu lại nhé! (Phần 2)

Những năm sau, năm nào cậu ấy cũng chờ cậu đến họp mặt chỉ để gặp cậu nhưng cậu đều không xuất hiện, nhiều năm liền đều hỏi về tin tức và cuộc sống của cậu đều đặn như vậy suốt 7 năm, năm nay vốn dĩ không có nhiều hi vọng, vậy mà cậu xuất hiện.

Tuổi trẻ như mưa đầu mùa

Tuổi trẻ như mưa đầu mùa

Thời gian thì vẫn cứ trôi Sân trường giờ chỉ mình tôi dư thừa Mực đen trên giấy khô chưa? Mà sao tuổi trẻ như mưa đầu mùa.

back to top