Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi mặt trời mỉm cười

2025-04-03 14:20

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

***

Không hiểu sao mỗi khi tâm trang tôi không được thoải mái lắm, đang lo nghĩ đang lo lắng hay đang buồn vì một chuyện gì đó thì y như rằng tôi luôn thấy mặt trời trên cao cứ như đang vẫy tay chào tôi, cứ như đang mỉm cười nhìn tôi từ xa. Và tôi còn nghe tiếng mặt trời nói rất nhỏ bên tôi rằng, cô gái ơi cuộc sống này còn bao điều cần cô khám phá, cần cô tung hoành với những nỗi đam mê của cô. Những lúc như vầy là những lúc cô cần nhớ đến những đam mê những khao khát của cô nhiều nhất, hãy mỉm cười giống tôi rồi cô sẽ thấy mọi điều nhẹ nhàng hơn và tĩnh tâm hơn.

Tôi lắng nghe mặt trời nói và bỗng nhiên cũng mỉm cười theo. Đúng rồi, tôi đã nghe mặt trời nói bao lần và luôn đồng ý với anh ấy. Hihi, tôi thích gọi vậy đấy, tôi thích gọi mặt trời là anh ấy và cả gọi là mặt trời nữa. Vì với tôi từ lâu rồi mặt trời giống như một người bạn thật thân, giống như một người thân của tôi vậy. Hai chúng tôi có thể cùng lắng nghe, có thể cùng đồng điệu với nhau trong mọi điều, trong mọi câu chuyện buồn vui của cuôc sống chung và riêng trên trái đất này.

Tôi đi ngang qua một trường học, một trường mẫu giáo, đó là vào khoảng giờ các ba các mẹ các ông các bà đang đưa các con trẻ đến trường. Tôi nhìn thấy những gương mặt bé thơ hồn nhiên trong trẻo với những chiếc balo nhỏ xinh sau lưng đang chào tạm biệt những người thân của mình để vào trường vào lớp. Với tôi đó là hình ảnh đẹp nhất của cuộc sống, không hiểu sao trong tôi luôn dâng lên suy nghĩ đó. Tôi thích nhìn và rất thích nhìn những bé con vô cùng đáng yêu đang bi bô những câu nói vô cùng dễ thương bên ba bên mẹ, những gương mặt rạng ngời sự trong sáng như thiên thần như vầng trăng tròn nhất đêm mười sáu. Tôi cũng không biết phải diễn tả sao nữa, chỉ biết đó là những biểu hiện rất bình thường của mỗi ngày mà bất cứ ai cũng có thể gặp, cũng có thể nhìn thấy và chắc chắn mỗi người đều thấy tim mình ngập tràn những niềm vui xen lẫn những niềm tin trong đó.

Còn tôi, có thể lúc đó tôi cũng đồng thời nhìn thấy mặt trời đã kịp xòe ra những tia cười những ánh cười lung linh vừa đang thầm lặng lại vừa đang nhảy nhót trên khắp những gương mặt của các bé thơ. Những tia nắng ban mai mà người ta hay gọi với tôi lại là những mỉm cười để chào đón một ngày mới, với những mong muốn những khát khao tốt lành cho tất cả mọi người của mặt trời, của anh ấy. Và hình ảnh thật đẹp đó của các con trong những bộ đồng phục xinh xắn đang hòa vào những tiếng nhạc rộn ràng vang vang lên khắp sân trường, rồi sau đó là các con được học những bài học từ thiên nhiên cây cỏ. Tôi nhìn thấy các con vừa học vừa chơi những trò chơi như tưới cây, như bắt sâu cho cây xanh, như chơi trò làm cô công an giao thông để gìn giữ an toàn tính mạng cho mọi người. Và bao phủ khắp trên tất cả chính là mặt trời trên cao nhất đang mỉm cười, nụ cười ấy đã cho tôi bao sức lực bao niềm tin để đi tiếp để bước tiếp trong cuộc sống vốn chẳng dễ dàng này. Những hình ảnh của các trường mẫu giáo vào những buổi sớm mai. Các cô đón các con và những gương mặt thiên thần những mầm xanh của đất nước mai sau cứ rạng ngời trong trắng mãi trong hồn tôi, cứ gieo vào tôi cảm xúc đó. Là mặt trời đang mỉm cười đang dịu dàng bên tôi, cùng nắm tay tôi đi tiếp, cùng đi nhanh những lúc tôi hứng khởi và cùng đi chậm nếu tôi đang mệt.

Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi. Chỉ là từ những mỉm cười của mặt trời tỏa xuống khắp thế gian này và tỏa đi muôn nơi nữa. Chỉ là những mỉm cười của mặt trời, của anh ấy.

Bạn thấy không, các bạn thấy không, khi mặt trời mỉm cười là cuộc sống luôn đẹp như thế. Mà ngày nào mặt trời xuất hiện thì anh ấy chẳng mỉm cười với muôn người với muôn điều với muôn cỏ cây ở nơi đây. Là mặt đất này, nơi sinh tồn của tỷ tỷ con người nơi sinh sôi của tỷ tỷ niềm hạnh phúc, rất riêng mà rất chung, của tất cả chúng ta.

Tôi đi chợ.

Tôi nhìn thấy mặt trời lại mỉm cười, nhưng đây là một mỉm cười tưng bừng trên khắp các hàng rau củ bên đường. Rồi những hàng trái cây với những quả xoài vàng mọng những quả thơm được gọt sạch sẽ và sắp xếp rất đẹp cũng vàng mọng. Những quả chuối bồ hương cũng vàng tươi, những quả chôm chôm đỏ ngọt những quả bơ xanh mướt, cái nào nhìn cũng thích cái nào nhìn cũng muốn mua về. Rồi những hàng tôm cá ngay bên cạnh nữa, mặt trời mỉm cười nhiều quá nên các cô các chị bán hàng phải cho thêm đá vào cho tôm cho cá được tươi. Dù vậy tôi vẫn nhìn thấy những ánh cười những sắc cười cứ rung rinh cứ lấp ló, có lúc nhỏ nhỏ có lúc to to, có lúc ít ít có lúc nhiều nhiều, vậy mà bao người vẫn xúm lại rồi túa ra khắp các gian hàng mua bán. Lúc đó tim tôi cảm nhận được rõ nhất là những mỉm cười của mặt trời đã mang lại đã giúp cho cuộc sống thêm sự hối hả, thêm sự sẻ chia thêm sự bình yên và thêm cả sự chung sức chung lòng.

Rồi buổi trưa rồi buổi chiều rồi buổi tối về thì mỗi gia đình dù nhỏ dù lớn dù ít người hay nhiều người cũng sẽ có những bữa cơm ấm áp đơn sơ với những lời hỏi han những tiếng nói cười cùng nhau. Bởi sẽ có những khoảnh khắc mỗi một thành viên của gia đình đều muốn biết hôm nay của những người thân của mình ra sao, và cao nhất và thương nhất vẫn là mong cho nhau được thật khỏe mạnh.

Tất cả những suy nghĩ đó đã luôn có trong tôi vậy đó, là bắt nguồn từ suy nghĩ đầu tiên thật nhỏ ấy, là khi mặt trời mỉm cười vào mỗi sớm mai.

Tôi đi trên phố.

Tôi nhìn thấy trên cao, hơi cao cao cũng hơi thấp thấp, là những bảng hiệu với vô vàn những tên gọi khác nhau với đủ loại màu sắc khác nhau. Mà ngập tràn trên đó cũng là những mỉm cười rộng mở nhất của mặt trời, tôi cảm giác như mặt trời muốn nói:

“Chào bạn, chào các bạn, chúc một ngày mới bình yên và bên nhau.”

Tôi cũng không biết anh ấy, là mặt trời, có mỉm cười được suốt ngày không. Là từ mỗi sớm mai khi anh ấy bắt đầu ló dạng ở hừng đông vào lúc rất nhiều người còn chưa thức giấc, cho đến lúc anh ấy dần lặng xuống sau dãy núi phía xa xa chân trời kia. Mà tôi nghĩ chỉ cần mặt trời mỉm cười với muôn người muôn loài vào những sớm mai là đủ là vui lắm rồi, để ai ai cũng cảm nhận được một ngày luôn bắt đầu với nguồn sống mới với nguồn lực mới. Để mỗi người lại thật tự tin bước trong cuộc sống của mình, trong công việc của mình, và dành hết trái tim cho những người cho những điều mình yêu thương, mình đam mê nhất. Mà chính mặt trời, mà chính những mỉm cười của mặt trời đã đem lại điều đó, đã làm bừng dậy rất nhiều những nguồn cảm hứng yêu đời yêu cuộc sống của con người.

Tôi đi hòa vào dòng người trên những con đường.

Tôi nhìn những người già, tôi nhìn những người trẻ. Tôi nhìn những người cô gái, những người phụ nữ, tôi nhìn những người đàn ông. Họ đang đứng, họ đang ngồi, họ đang ăn sáng, họ đang uống cà phê bên đường. Họ đang nói chuyện, họ đang trao đổi cùng nhau, nhiều nhiều lắm. Và ở đâu và ở bất cứ ai tôi cũng đều nhìn thấy mặt trời như đang soi tỏ trong họ. Mặt trời như đang ùa trên họ những mỉm cười thật thân ái vào những giờ khắc đầu ngày, để tiếp thêm cho họ một nguồn sinh lực mới. Để cho thêm họ những niềm tin mới, rằng mỗi ngày cứ vậy mà tiếp tục bước, vì đã có mặt trời luôn là người bạn đồng hành chung bên cạnh. Dù nắng mưa dù khó nhọc dù còn bao thử thách đong đầy, thì cuộc sống có mặt trời luôn giục ta bước tới. Không chỉ để sống, mà để kiên cường và mạnh mẽ hơn, để yếu đuối khi ta cần yếu đuối, và để cuối cùng được là chính ta.

Vậy nhiều người sẽ hỏi, mặt trời có mỉm cười không vào những ngày mưa?

Câu trả lời là có, cho dù ngày hôm đó trời có mưa tầm tã hay dai dẳng như nào thì mọi người hãy đừng quên mặt trời luôn chờ sẵn ở đó, nơi mặt trời cần có mặt, để sẵn sàng tuôn muôn màu ánh sáng xuống khắp đó đây. Mặt trời vẫn dịu dàng yêu thương và cùng nắm tay bao người trong những nhọc nhằn hay cay đắng nhất. Hãy tin như thế, mặt trời luôn có và luôn bên con người vào bất cứ lúc nào, cả khi mặt trời đi ngủ.

Khi mặt trời mỉm cười.

Tôi thấy có cuộc sống, tôi thấy xung quanh tôi cuộc sống luôn tỏa ra tràn đầy. Từ những con người vừa lạ vừa quen, từ những tiếng rao gần gần xa xa của những gánh hàng ve chai mà cứ nghe là tôi thấy nao lòng, là tôi thấy xao lòng đến lạ.

Khi mặt trời mỉm cười.

Cuộc sống quanh tôi như hối hả hơn, như bao la hơn, như yên lắng hơn và cũng như ngập tràn hơn. Để tôi cứ mong mỗi ngày được như thế, được nhìn thấy được nghe thấy được cảm thấy anh ấy, là mặt trời duy nhất trong cuộc đời này. Luôn mỉm cười, sẽ mỉm cười, và còn mỉm cười mãi với mọi người, với tôi, thoang thoảng, trong veo, và rất nhẹ.

Khi mặt trời mỉm cười.

Cuộc sống này sẽ hát lên, và sẽ hát ngay cả khi bóng đêm buông xuống ngay cả khi mọi người đã đi ngủ hết. Cuộc sống sẽ hát lên cho nhiều người, cho rất nhiều người đang trong những bóng tối những đêm tối lặng thầm, và đang lặng lẽ nhìn những dòng nước mắt chảy xuống mặn khô trên môi. Dù thế nào, đã có mặt trời mỉm cười thì tất cả mọi người vẫn sống, vẫn làm việc và vẫn khỏe mạnh thôi mà.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mùa Hè Năm Ấy Gặp Anh Là Định Mệnh | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Người ơi

Người ơi

Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"

Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương

Yên đơn phương

Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.

back to top