Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hôm nay tôi nhớ anh!

2021-06-04 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Từng khoảng khắc cứ một chút lại một chút hiện lên rõ ràng trong trí nhớ tôi, rồi đột nhiên tôi bật cười bất giác, hai hành nước mắt tự nhiên ở đâu rơi lả chả không kiềm được. Tôi nhớ anh quá! Nhớ từng kỉ niệm của chúng ta.

***

Sài Gòn, ngày 25/5/2021, trời mưa to.

Trời hôm nay, chẳng biết buồn ai mà mưa như trút nước. Những đám mây lớn và nặng trịch cứ thay phiên nhau bao phủ cả bầu trời rồi thỏa sức gột rửa vạn vật. Như một trận thanh tẩy, từng hạt mưa rào rào trắng xóa trên mặt đường. Từng cơn gió mang theo vài hạt mưa nhẹ nhàng thổi qua, thật mát mẻ sau những ngày nắng hè oi bức, mà lòng tôi thì lạnh đến buốt tim. Tôi vừa trở về sau một ngày bận rộn mệt mỏi, đột nhiên tôi nhớ anh.

Ngồi tựa lưng nhìn bốn bức tường trắng xóa bao quanh tôi, không gian xung quanh tĩnh lặng như tờ, trên tay một tách trà sữa nóng thơm béo mà sao lòng tôi lạnh quá. Tôi chợt cảm thấy trống trải và không biết phải làm gì. Đột nhiên tôi thấy mình cô đơn quá, cô đơn trong chính cuộc sống của tôi, trong chính ngôi nhà và chính cả nơi mà tôi từng trân quý biết bao.

Người ta nói: khi bạn không vui bạn mới cảm thấy cô đơn. Tôi nghĩ có lẽ đúng là như thế. Lòng tôi bộn bề quá, đầu óc tựa như trống rỗng nhưng thật chất chỉ là ngụy tạo mà thôi. Trong đầu tôi, tựa như một bộ phim tua chậm, từng ký ức từ đẹp đẽ đến xấu xí cứ thế hiện hữu không sót một chi tiết nào. Đột nhiên tôi nhớ anh quá!

Tôi nhớ những ngày mưa ở Sài Gòn tôi cùng anh qua lại trên những con đường quen thuộc. Những đêm mưa xối xả hai đứa cuộn nhau ngủ ở trong chăn. Khoảng thời gian đó, thật hạnh phúc biết bao.

Tôi nhớ những đêm muộn không ngủ mình ôm nhau xem những bộ phim cho đến những video tàm xàm bá láp mà không biết chán. Nhớ những ngày rnh rỗi không có gì làm chỉ biết quấn lấy nhau.

Tôi nhớ hơi ấm từ cơ thể anh. Tôi vốn sợ lạnh, nhưng ngã vào vòng tay anh, vùi vào lòng anh lập tức chẳng còn sợ cái lạnh đáng ghét đó nữa. Thân nhiệt của anh thật sự là thứ tuyệt vời hơn cả, nó ấm áp tựa như con người anh vậy.

Từng khoảng khắc cứ một chút lại một chút hiện lên rõ ràng trong trí nhớ tôi, rồi đột nhiên tôi bật cười bất giác, hai hành nước mắt tự nhiên ở đâu rơi lả chả không kiềm được. Tôi nhớ anh quá! Nhớ từng kỉ niệm của chúng ta. Tôi có thể trăm nghìn lần tự nói dối với bản thân rằng tôi đã quên anh rồi, nhưng đến cuối cùng thì thứ giết chết tôi không phải anh mà là kỉ niệm của chúng ta. Tôi không thể dối lòng là tôi còn yêu anh nhiều đến nhường nào.

Sài Gòn gần đây xô bồ và tấp nập lắm, mặc dù vẫn đang trong giai đoạn diễn biến phức tạp của dịch bệnh nhưng nó vẫn đông đúc như vậy. Nhìn dòng người cùng xe qua lại chen chút nhau, lòng tôi tự dưng nổi lên cảm giác bừa bộn không hiểu nổi. Phố phường xe cộ vẫn như vậy, cảnh cũ vậy, từng cái cây từng ngôi nhà từng con hẽm nhỏ vẫn in hằn nơi đó bóng dáng hai con người quen thuộc cùng nhau. Chỉ có duy nhất tôi và anh đã không còn cùng nhau nữa.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Replay Blog Radio: Anh sẽ đến và lấp đầy khoảng trống tim em

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top