Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hồi ức về chị

2013-10-15 12:55

Tác giả: Cá Kho


Hắn có một người chị họ. Mẹ chị là chị gái mẹ hắn. Từ nhỏ hắn sống với bà ngoại nhiều nên cũng sống với chị nhiều. Chị đẹp, cái tuổi con gái đôi tám, mặt tròn như trăng rằm. Má lúc nào cũng ửng hồng. Cái tuổi thơ của hắn và chị cũng lâu lắm rồi nên hắn chả nhớ hết.

Nhà bà hắn có một cái bếp, cạnh cái bếp là bờ tường đất mà trên đó người ta hay trồng cây xương rồng để làm hàng rào ngăn cách với nhà hàng xóm. Hắn nhớ những buồi chiều, hắn hay lấp ở sau hàng rào, nhặt đá ném trêu chị khi chị đang tỉa chúng để bức tường rào gọn gẽ hơn. Những lúc như vậy chị chỉ quay lại lườm hắn một cái rồi giả vờ dứ dứ chạy lại cho hắn sợ và hắn thấy mặt chị mới tròn làm sao, cái hình ảnh này theo hắn mãi mà chả bao giờ mất đi.

chị tôi

Ngày hắn còn bé, chị hay tắm rửa cho hắn, bón cơm hắn ăn và hay dẫn hắn đi chơi vì chị hay xuống ở với bà cả tháng. Hình ảnh chị trong hắn đến nay vẫn vẹn nguyên về bóng dáng của cô thiếu nữ mười sáu, đẹp, hồn nhiên và đầy sức sống. Hắn còn nhớ những chiều tháng tư, khi mà những cơn gió nồm nam vừa tràn về báo hiệu một mùa hè đến. Chị hay xõa tóc và gội đầu bằng nước bồ kết cạnh giếng nước có cây hồng xiêm và hắn hay múc nước cho chị gội. Có lẽ hắn đem lòng yêu cái mùi bồ kết ấy cũng vì mẹ hắn và chị hay dùng cái thứ quả có mùi thơm pha chút mộc mạc đó.

Hắn nhớ năm ông ngoại hắn mất là vào mùa mưa. Trời tháng 6, mưa như trút. Bố hắn gửi hắn ở nhà bác, rồi chiều tối mới đón hắn và thằng em vào trong đám. Tháng 6, trời nhanh mưa nhanh tạnh, đêm trăng sáng vằng vặc. Hắn ngồi với chị nghe bà sư già gõ mõ tụng kinh cho linh hồn ông sớm siêu thoát. Đêm khuya, hắn nằm ngửa ra chiếu nhìn trời, mắt trong veo. Hắn còn quá bé để hiểu thế nào là sự mất mát. Sáng hôm đưa ông ngoại ra đồng, chị đưa hắn đi, lối đi nhầy nhụa bùn đất vì đêm mưa. Những bông hoa cỏ may rắc đầy nối bám vào quần áo, chị dắt tay hắn đi, vừa đi vừa khóc, các mẹ hắn khóc nhưng hắn vẫn chưa hiểu gì vì còn quá nhỏ.

Ngày chị bỏ đi, chị tròn 16 cũng vào một cái đêm sáng trăng. Hắn chỉ biết vì thấy mọi người nói vậy khi mẹ cõng hắn từ hàng xóm về. Đặt hắn ngồi lên hiên khi hắn hỏi bố đâu  thì mẹ bảo bố với bác đi tìm chị. Có người bảo chị bỏ đi Quảng Ninh, có người bảo chị bị bán sang Trung Quốc, hắn cũng chỉ biết vậy. Thời gian qua đi, tin tức về chị dần thưa nhạt. Cái tên của chị dường như ít được nhắc đến, mọi người dường như quên hẳn chị đã từng tồn tại... Năm tháng cứ dần trôi, thơi gian nhuốm màu vạt nắng. Nơi xa xứ nhiều lúc hắn thầm hỏi "Giờ này chị chết hay sống. Nếu còn sống chị ở đâu ?"

"Tuổi thơ qua không bao giờ trở lại
 Bao năm rồi hình bóng chị chẳng phai"

Entry viết cho một chiều mưa buồn và lạnh.

•    Gửi từ Phạm Ngọc Giao <ngocgiaofet@>



Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.




Cá Kho

Cuộc sống không có thất bại, chẳng qua chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người. Hay tin rằng mình luôn là người may mắn và phía trước luôn có một con đường ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 2)

Về để thấy tết (Phần 2)

Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

Tuổi lênh đênh

Tuổi lênh đênh

Con gái ở tuổi đó như con thuyền lênh đênh trên biển khơi vậy, chính nó sẽ tự định hướng cho mình sẽ đi đâu, sẽ trôi vào bến bờ nào. Mà nhiều lúc nó cứ ương bướng tự nghĩ tự quyết chứ chẳng thèm nói cho ba mẹ biết, hay nghe theo ý kiến của ba mẹ của người lớn bao giờ.

Về để thấy tết (Phần 1)

Về để thấy tết (Phần 1)

Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

back to top