Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hẹn tôi ở một phiên bản mạnh mẽ hơn trong tương lai

2023-03-23 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Quá khứ tôi không thể nhúng tay vào để thay đổi được, nhưng tương lai thì khác. Thật sự đó, hẹn tôi ở một phiên bản mạnh mẽ hơn ở tương lai, nơi những kí ức buồn đau không thể làm lung lay tôi nữa. Còn bạn thì sao, bạn sẽ xóa đi kí ức buồn, hay dửng dưng đối mặt với nó?

***

Những trái tim tan vỡ không thể tự chữa lành hoàn toàn, chỉ có thể sống những ngày vui vẻ một cách tạm bợ.

Những gì chúng ta đã trải qua, những kí ức vẫn cứ ở một góc nào đó trong lòng chúng ta. Bình thường sẽ chẳng nghĩ đến, bởi hiện tại mới là thứ chúng ta quan tâm và buộc phải quan tâm. Có những nỗi đau cứ nghĩ không thể nào vượt qua được, chúng ta đã vượt qua, để giờ đây ta nghĩ, mình đã chẳng còn đau lòng bởi điều đó nữa. 

Thật sự vậy sao? Thời gian có thật là liều thuốc chữa lành hữu hiệu? Không, cuộc đời sẽ luôn là những sự lặp lại, nếu không phải của chính mình, cũng sẽ là sự lặp lại đầy giống nhau giữa mình và người khác. Kí ức sẽ chen chân vào chỗ ấy. Năm tháng đó có một cô gái trung học dành toàn bộ tâm huyết cho môn học yêu thích của mình, áp lực và mệt mỏi, mất ngủ và rụng tóc, nhưng chẳng thể nào cản bước cô ấy. Đi ngược lại với số đông, đó là lối đi khó khăn và nguy hiểm nhất. Trong khi bạn bè đều đang cố gắng vì kì thi đại học, cô ấy chẳng quan tâm điều đó. Chỉ Văn, và Văn thôi. Chỉ có một khát khao sẽ đoạt giải Tỉnh, những buổi trưa khi mọi người đã ăn uống và nghỉ ngơi, cô vẫn gượng trên bàn để viết nốt bài văn còn dang dở. 

hanh-phuc-nao-o-dau-xa

Người ta không buồn vì thất bại, người ta buồn vì đã rất nỗ lực nhưng vẫn thất bại. Đánh đổi tất cả những thứ mình có thể, để rồi cuối cùng nhận lại được gì? Không gì cả. Ngày nhận kết quả cảm giác chẳng còn lý do gì để nỗ lực nữa. “Bố à, mẹ à, con thật lòng xin lỗi”. 

Căn phòng nhỏ hôm đó không thể ôm trọn cô gái bé nhỏ đang đau đớn bật khóc nức nở. Niềm tin và hy vọng của bố mẹ quá lớn, và dù cô đã thật nghiêm khắc với bản thân nhưng vẫn không thể nhận được kết quả tốt. Một đứa trẻ không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, chợt nhận ra động lực phấn đấu vì người khác còn nặng nề hơn vì chính mình. 

Bố mẹ không trách, cũng không buồn gì cả. Nhưng có một đứa trẻ đã thề với lòng phải làm bố mẹ hãnh diện, giờ đây hiện thực quá tàn khốc. Đến khi nước mắt không thể chảy được nữa và bắt đầu chuyển sang cười để thay thế, thì ra tận cùng nỗi đau và sự tuyệt vọng cũng là một loại khoái lạc. Đến giờ tôi vẫn nghĩ, nếu ngày đó thi thố vì bản thân, kết quả sẽ không làm tôi suy sụp nhiều như thế. Nhưng sự tự trách, và con điểm trước mắt khiến tôi nghi ngờ chính mình, nghi ngờ hành trình ba năm mình trải qua. Làm sao mà đoạn thời gian khó khăn đó tôi có thể vượt qua, thật sự rất lâu để tôi có thể chữa lành, để có thể biến những nụ cười gượng cố tỏ ra mình ổn trở thành nụ cười của niềm vui thật sự. 

Quá trình chữa lành bao giờ cũng cần trị từ gốc, và rõ ràng không hề dễ. Hàng tá trang nhật kí tôi tự khuyên mình tích cực hơn, tôi viết được, nhưng đêm đến trong những giấc ngủ, nơi tôi không thể cho lý trí kiểm soát, nỗi ám ảnh đau khổ ấy cứ dằn vặt. 

dung-bao-gio-noi-xau-nguoi-yeu-cua-ban-voi-bat-ki-ai-758x512

Nhanh thật, đã là sinh viên đại học mấy năm rồi, nơi đây tôi đón nhận bao điều mới, có lúc tôi tưởng mình đã quên hẳn nỗi đau ấy. Bất ngờ thật, một ngày bình thường, tâm trạng cũng ổn, tôi nhận được tin cô bé sau tôi nhiều khóa cũng thi như tôi và đoạt giải rất cao. Tại sao nhỉ? Tại sao cảm xúc đầu tiên không phải là mừng cho em ấy, mà là sự xấu hổ, xấu hổ vô cùng. Tại sao năm tháng đó mình vô dụng như thế, tại sao người ta làm được còn mình thì không? 

Toàn bộ kí ức dù có trôi qua lâu hay mới đây, nó vẫn cứ ở đó, chỉ đợi có tình huống tương tự nó lại xuất hiện. Những trái tim tan vỡ không thể chữa lành hoàn toàn, chỉ có thể sống những ngày vui vẻ một cách tạm bợ. Tôi nghĩ, tôi cần tạo ra nhiều, thật nhiều kí ức đẹp để thay thế. 

Quá khứ tôi không thể nhúng tay vào để thay đổi được, nhưng tương lai thì khác. Thật sự đó, hẹn tôi ở một phiên bản mạnh mẽ hơn ở tương lai, nơi những kí ức buồn đau không thể làm lung lay tôi nữa. Còn bạn thì sao, bạn sẽ xóa đi kí ức buồn, hay dửng dưng đối mặt với nó?

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Từng Có Nhau Trong Đời 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top