Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

2023-12-01 06:55

Tác giả: Phan Thị Lệ Thu


blogradio.vn - “Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần. Tôi mong bạn có thể khỏe mạnh và bình an, chậm lại một chút, hãy hỏi thăm mẹ cha, trở về nhà nhiều hơn, chia sẻ, chuyện trò nhiều hơn nữa. Có thể khi về già quà cáp cao sang cũng chẳng quan trọng, vài lời thăm hỏi, sự hiện diện đúng lúc chính là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với cha mẹ.

***

Thầy Thích Nhất Hạnh có một câu mà tôi vô cùng tâm đắc: “Mình là sự tiếp nối của cha, của mẹ. Và mình mang mẹ cha đi về tương lai. Phải biết mỉm cười cho mẹ, thở cho cha và bước đi cho cả hai. Sự tiếp nối đẹp đẽ của cha mẹ nơi mình là biểu hiện cụ thể nhất của lòng hiếu.” Công ơn cha mẹ bao la biển trời, chỉ mong cuộc đời này con có thể kịp đền đáp công ơn, bởi “đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Cha mẹ là điều tuyệt vời nhất con có được trên cuộc đời này. Sự hi sinh của cha mẹ không gì có thể sánh bằng, con cái cần phải hiếu thảo với các bậc sinh thành.

Hiếu thảo là tình yêu thương, kính trọng của con cái đối với cha mẹ và những người thân trong gia đình, với hành động tôn trọng, chăm sóc và biết ơn. Đây là một truyền thống giá trị tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. 

Mỗi người là một cá thể riêng biệt và có nét độc đáo riêng, cách bày tỏ của mỗi người cũng có phần khác biệt, nhưng ngay từ bây giờ chúng ta hãy bắt đầu học cách yêu thương cha mẹ và những người xung quanh hơn nữa. Cuộc đời ngắn ngủi và người thân không có thể theo chúng ta suốt đời. Từ bây giờ, hãy sống hoàn hảo theo đạo làm con và có lòng tử tế, để gia đình của chúng ta trở nên hạnh phúc hơn và góp phần nhiều giá trị tốt đẹp cho cộng đồng. Sống hiếu thảo cũng giúp cho con người làm được nhiều việc tốt, hữu ích cho mọi người và cho xã hội.

Báo hiếu là một biểu hiện đẹp đẽ và thiêng liêng, nó làm cho cuộc sống của chúng ta ngập tràn trong yêu thương, ngập tràn trong hương vị ngọt ngào. “Những đứa con bất hiếu, sau khi chết bị đọa vào địa ngục A tỳ, lửa dữ thiêu đốt, ăn hoàn sắt nóng, uống nước đồng sôi, gươm đao đâm chém…. ngày đêm chết sống muôn lần, đến trăm ngàn kiếp không ngừng một giây, sự hình phạt tại A tỳ ngục, rất nặng nề ngỗ nghịch song thân”. 

Hiếu thuận với cha mẹ là nghiệp lành lớn nhất của đời người, là phúc báo mà Phật giáo khuyên nên làm nhất trên đời. Những lời Phật dạy về lòng hiếu thảo con cái giúp chúng ta hiểu thêm phần nào về công lao to lớn đó.

Khi sống xa nhà học tập và làm việc, tôi càng trân quý hơn hết những giá trị to lớn của gia đình. Sống xa nhà mới nhớ nhung làm sao những bữa cơm nóng hổi của mẹ. Sống xa nhà mới nhớ nhung làm sao những câu chuyện của cha. Sống xa nhà mới nhớ nhung da diết dáng cha, bóng mẹ với những lời dạy dỗ tỉ mỉ, mong mỏi con lớn khôn nên người. 

Có thể chúng ta có đôi khi chưa thấu được hết nỗi niềm cha mẹ, để rồi có đôi lúc hờn cha dỗi mẹ, làm những việc khiến mẹ cha buồn rầu. Nhìn lại ngày còn thơ bé, cha mẹ chăm chút từng li, từng tí, cơm ăn áo mặc đủ đầy. Dù cho đôi vai gầy nhom gánh vác hết những nhọc nhằn cuộc sống nhưng chưa một lần nào than vãn, tất cả chỉ để cho con được đủ đầy nhất. Tuy có vất vả, có túng thiếu đủ bề nhưng cha mẹ luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất.

Tình yêu bao la của mẹ cha là hành trang vững chãi nhất cho tôi khi vào đời. Tôi vấp ngã, tôi mệt mỏi, tôi hết lần này đến lần khác muốn bỏ cuộc, nhưng gia đình, mẹ cha luôn là điểm tựa vững chắc, là sức bật mạnh mẽ giúp tôi vượt qua tất cả. 

Dù có thất bại trên đường đời phía trước nhưng điều làm tôi tự hào nhất chính là có mẹ, có cha, có gia đình để trở về. Có một tôi muốn bôn ba bốn bể theo đuổi những đam mê tuổi trẻ. Song, cũng có một tôi muốn về nhà vùi vào lòng mẹ cha thủ thỉ những câu chuyện cuộc sống thường nhật, bình dị nhất. Mỗi khi đến mùa vu lan, trái tim thổn thức, bên ngực trái cài bông hồng đỏ, lòng biết ơn khôn xiết vì cuộc đời này con vẫn còn cha mẹ. Chỉ mong những nỗ lực của con có thể đơm hoa kết trái, con có thể theo kịp được thời gian, để khi tóc mẹ cha điểm bạc con còn kịp đền đáp công ơn.

“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần. Tôi mong bạn có thể khỏe mạnh và bình an, chậm lại một chút, hãy hỏi thăm mẹ cha, trở về nhà nhiều hơn, chia sẻ, chuyện trò nhiều hơn nữa. Có thể khi về già quà cáp cao sang cũng chẳng quan trọng, vài lời thăm hỏi, sự hiện diện đúng lúc chính là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với cha mẹ.

© Phan Thị Lệ Thu - blogradio.vn

Xem thêm: Đừng Ngục Ngã Vì Phía Trước Là Bầu Trời, Ngoài Kia Là Nắng

Phan Thị Lệ Thu

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy.Đã cho tôi ngày nữa để yêu thương.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lãng mạn có cần thiết không

Lãng mạn có cần thiết không

Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ đó trong đầu, là tôi sẽ sống đến năm bao nhiêu, tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là được làm hết những việc tôi muốn làm những điều tôi thích làm. Tôi chỉ ước mỗi ngày của tôi là tôi lại được lớn lên trong những suy nghĩ được có thêm những cảm xúc vơi đầy trong tim.

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Ai cho phép anh yêu em như vậy? (Phần 1)

Cô tưởng tưởng ra mình sẽ đem tất cả những kiến thức, đam mê và tuổi trẻ của cô để cống hiến và giúp cho một vùng đất nghèo xa xôi nào đó được thay đổi, được tốt đẹp hơn. Như một luồng gió mới vô cùng tươi mát và trong trẻo, giúp cho một vùng quê nào đó vì thế mà mát mẻ, xanh tươi hơn. Cô thấy vui và cảm nhận rõ rệt một khí thế và khát khao của tuổi trẻ đang hừng hực cháy trong người cô.

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Tình yêu thật sự đã hiếm, tình bạn thật sự còn hiếm hơn

Mỗi người đến với cuộc đời chúng ta là duyên, trong bất kỳ mối quan hệ nào tôi cũng luôn tin như vậy. Nếu không giữa hàng vạn con người, chúng ta lại chỉ gặp họ, chia sẻ với họ, đồng cam cộng khổ bên họ và đi cùng họ mãi về sau.

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

back to top