Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giá như được đắm chìm mãi trong giấc mộng tuổi thanh xuân

2018-08-16 01:22

Tác giả:


blogradio.vn - Những xô bồ của cuộc sống khiến tôi mệt mỏi. Bất chợt muốn được quay trở lại như ngày xưa nô đùa cùng lũ bạn, đi ăn đủ món ngon. Muốn được ngồi trên chiếc bàn nghe những bàn giảng mặc dù khi trước mỗi lần nghe là ngủ gà ngủ gật. Thật vậy cái gì mất đi hay qua rồi người ta mới biết trân trọng, bây giờ lại thèm thuồng cái cảm giác được nghe giảng, bị la mắng nhưng theo đó là những niềm yêu thương không nói thành lời.

***



Nghe bài hát Mình cùng nhau đóng băng - Thùy Chi.

Mình cùng nhau đóng băng trước giây phút chúng ta chia xa
Để mình được sống trọn vẹn khoảnh khắc thiêng liêng lúc này
Để đừng quên lãng
Để đừng phai nhạt
Để lần cuối ta bên nhau sẽ kéo dài mãi mãi
Mình cùng nhau đóng băng trước giây phút chúng ta chia xa
Thời học sinh lướt qua nhanh như giấc mơ không trở lại
Mình phải trải qua
Bạn đừng khóc mà
Bọn mình sẽ lớn, sẽ đi trên những con đường mới
Mình cùng nhau đóng băng trước giây phút chúng ta chia xa
Thời học sinh lướt qua nhanh như giấc mơ không trở lại
Mình phải trải qua
Bạn đừng khóc mà
Bọn mình sẽ lớn, sẽ đi trên những con đường mới

Âm điệu bài hát nhẹ nhàng, dịu dàng vang lên, lan tỏa mang đến cho tôi những cảm xúc mãnh liệt, vừa lưu luyến vừa nhung nhớ. Nhiều cung bậc tình cảm đang xen nhau, nghe đi nghe lại tôi hoài niệm về một thời đã qua.

Tôi yêu thời áo trắng biết bao. Tà áo dài thướt tha trong gió cùng mùi bụi phấn quen thuộc. Tiếng thầy giảng bài như còn vang vọng bên tai, cả tiếng bạn bè trò chuyện ríu rít như chưa bao giờ cũ kĩ. Tất cả là vùng trời to lớn, vùng trời thương nhớ khôn nguôi. Hồi ấy nghịch ngợm không tả xiết, đúng là nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò. Cả hội bày trò quậy phá khiến cho các thầy cô không khỏi đau đầu.

blog radio, Giá như được đắm chìm mãi trong giấc mộng tuổi thanh xuân

Bạn bè khi ấy thân nhau biết bao, chân thành biết bao. Suy nghĩ đơn giản khiến chúng ta dễ giận dỗi mà cũng dễ thứ tha cho nhau. Bạn bè cùng học, cùng ăn, cùng chơi đến vào sổ đầu bài bị giáo viên phạt cũng cùng nhau, chẳng bù như bây giờ cái gì cũng làm một mình. Nơi thành phố xa lạ một mình, tình bạn bây giờ khác rồi cũng so đo đủ thứ, nhiều lúc mệt mỏi vô cùng muốn kiếm ai đó tâm sự cũng thật khó khăn.

Những xô bồ của cuộc sống khiến tôi mệt mỏi. Bất chợt muốn được quay trở lại như ngày xưa nô đùa cùng lũ bạn, đi ăn đủ món ngon. Muốn được ngồi trên chiếc bàn nghe những bàn giảng mặc dù khi trước mỗi lần nghe là ngủ gà ngủ gật. Thật vậy cái gì mất đi hay qua rồi người ta mới biết trân trọng, bây giờ lại thèm thuồng cái cảm giác được nghe giảng, bị la mắng nhưng theo đó là những niềm yêu thương không nói thành lời. Qua rồi nhưng không có gì là cũ kĩ bởi có những hình ảnh có thể nhạt nhòa theo bước nhảy thời gian, có những cái đã trôi vào quên lãng nhưng những cảm xúc mang luôn đong đầy trong tim.

Bạn có nhớ không những lời giảng ngân vang?

Bạn còn nhớ không mùi bụi phấn quen thuộc?

Bạn còn nhớ không nụ cười hiền hòa khi ấy?

Bạn còn nhớ không ngày chia tay nước mắt rơi không ngăn được,nghẹn ngào không nói nên lời. Đã qua mất rồi bạn ơi có nhớ chăng?

blog radio, Giá như được đắm chìm mãi trong giấc mộng tuổi thanh xuân

Tuổi học trò như một bức tranh đẹp rực rỡ sắc xuân. Nếu ví nó như một giấc mộng đẹp tôi bằng lòng được mơ mãi để đắm chìm thanh xuân vào những tháng ngày không nhạt màu.

Tôi cũng muốn như Xuân Diệu:

“Tôi tắt năng đi cho màu đừng nhạt bớt

Tôi muốn buộc gió lại cho hương đừng bay đi”.

Tôi muốn giữ lấy phút giây ấy cho những yêu thương thêm đong đầy, vẹn tròn. Nhắn cho những ai còn ở thời học sinh,thời áo trắng tinh khôi xin đừng vội vàng, chậm một chút để lắng nghe những yêu thương, những ngọt ngào của tuổi trẻ, các bạn vẫn còn cơ hội để tô vẽ thêm cho tuổi trẻ của mình, xin đừng vô tâm để rồi hối tiếc. Cảm ơn tuổi trẻ đã cho tôi một lần đắm chìm trong hạnh phúc vô tận của thời học sinh.

© Phan Thị Lệ Thu – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top