Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi bố - mối tình đầu kiếp trước của con gái

2017-05-21 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Con vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh đó. Đến bây giờ con vẫn không dám tin đó là sự thật. Ngày bố ra đi, chúng con và mẹ khóc hết nước mắt. Mẹ hôm nào cũng đứng trước bàn thờ bố mà khóc khiến con cũng không cầm được nước mắt bố có biết không? Bố ra đi để lại bao nhiêu lo toan, gánh nặng cho mẹ.

***

Bố! Bố ở nơi đó bố có khỏe không, có còn nhớ nơi này không? Còn ở nơi này mẹ, anh, con và em vẫn luôn nhớ bố, nhớ… nhớ lắm… rất nhớ. Cũng đã năm năm rồi bố nhỉ? Thời gian trôi nhanh quá, bố có còn nhớ nơi này không bố? Phải chăng như người ta nói: “Con gái là mối tình đầu của cha”, nên con nhớ bố đến thế.

Bố còn nhớ ngày con lên bảy, bố làm cầu ở Hàm Rồng, sau ngày Tết bố cho con theo ra công trường. Ngày đó các chú, các bác làm cùng bố quý con lắm. Các chú, các bác thấy con tới chơi ai cũng mua quà bánh cho con ăn, tặng con đồ chơi, còn con thì hát cho các chú nghe. Nhớ ngày đó con còn bé bố đi đâu con cũng theo đó. Bố không tâm lý hay lãng mạn, bố hiền khô và đôi khi cục cằn nhưng hôm đó bố thấy có quán bán búp bê trên đường về, bố quay sang hỏi con có thích không bố mua cho. Ngắm mãi, con chọn một con to nhất, giá trị của con búp bê đó khá đắt nhưng bố vẫn mua cho con. Đến giờ con vẫn còn giữ nó trong tủ kính chứ không lấy ra chơi, đó là món quà đầu tiên bố tặng con bố nhỉ?

Xong công trình đó bố bắt đầu đi xa, Quảng Nam, Đà Nẵng, Tây Nguyên, Tây Ninh, Sài Gòn, Đồng Nai… bố đi nhiều lắm. Bố đi xa tới mức một năm chỉ về một đến hai lần, có khi hai, ba năm mới về một lần. Và rồi bố cứ đi thế tận mười năm, khi chúng con lớn bố vẫn chưa về làm gần nhà.

 Gửi bố - người tình đầu tiên của con

Thế rồi, anh ốm, anh ngày càng khác lạ, gầy còm, ốm yếu, ít tiếp xúc với bên ngoài. Mẹ lo lắng, mẹ bảo bố về. Cuối cùng, bố cũng về Bắc làm, bố làm ở Sóc Sơn, bố kéo cả anh đi làm để anh được minh mẫn hơn.

Bố làm ở đó được một năm thì con đỗ đại học, bố về mừng con đỗ đại học và đưa con ra Hà Nội nhập học. Nhưng rồi chỉ mấy tháng sau khi con nhập học thì bi kịch bắt đầu ập tới gia đình mình, bố bị tai nạn lao động rồi qua đời. Một mình con lên Sóc Sơn giữa đêm mùa thu ấy, làm thủ tục đưa bố về.

Con vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh đó. Đến bây giờ con vẫn không dám tin đó là sự thật. Ngày bố ra đi, chúng con và mẹ khóc hết nước mắt. Mẹ hôm nào cũng đứng trước bàn thờ bố mà khóc khiến con cũng không cầm được nước mắt bố có biết không? Bố ra đi để lại bao nhiêu lo toan, gánh nặng cho mẹ.

Ngày đó, con đã nghĩ tới bỏ học, nhưng vì mẹ động viên con rất nhiều. Từ đó, mỗi lần bế tắc vì học hành, vì những lo toan của mẹ, hay những bế tắc của bản thân, hoặc khi không một ai để chia sẻ, con lại nhớ bố, nhớ về cái ngày ấy, ngày bố ra đi, con lại khóc và con ước bố vẫn còn ở đây để con không buồn đến thế.

Năm năm trôi qua với biết bao khó khăn chồng chất nhưng bố đừng lo, con gái của bố sẽ cố gắng để bước tiếp sẽ cố gắng để làm chỗ dựa vững chắc cho mẹ. Bố hãy an tâm bố nhé!

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

back to top