Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em sẽ để anh trong miền ký ức

2020-07-16 01:24

Tác giả: Loan Vũ


blogradio.vn – Suốt bao năm qua hình ảnh của anh chưa hề nhạt nhòa trong tim em, nó chỉ tạm ẩn đi, rồi khi gặp chất xúc tác nó sẽ trỗi dậy. Em đã cố gắng rất nhiều để quên đi hình ảnh ấy. Thương anh thì em có, nhớ anh em vẫn còn nhưng hãy để nó khép lại trong miền ký ức của em thôi.

***

Một buổi sáng thức giấc lấp lánh những hạt sương đọng trên lá, tiếng chim ríu ít bên khung cửa sổ, làm tôi phảng phất hình bóng quen thuộc của một miền kí ức.

Ta xa nhau đã bốn năm rồi, đó có phải là quãng thời gian vừa đủ để chúng ta quên đi quá khứ? Tôi tự hỏi lòng nhưng tôi biết mối tình đầu là thứ dai dẳng đeo bám ta suốt cuộc đời.

Còn nhớ ngày mới quen, chúng tôi như hai đứa con nít cầm tay thôi cũng thẹn thùng, e ấp. Nghĩ lại nhiều lúc tôi cũng tự mỉm cười. Vậy mà cũng có lúc nắm tay nhau đi dưới con đường thơm mùi hoa sữa, bóng dáng ai nhỏ nhắn cao chừng 1m60, vừa đủ để ôm một cô bé ba mét bẻ đôi vào lòng. Anh bảo mùi hoa sữa thơm và dịu dàng như mái tóc em. Em mỉm cười, anh khẽ đưa nụ hôn nhẹ nhàng lên trán, sao ngọt ngào và ấm áp.

kyuc1

Mấy quả trứng em tặng anh có hình thù các khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn mấy năm rồi. Chúng nó cũng nhớ anh lắm đấy, có cả mặt cười, mặt khóc, và mặt nũng nịu. Ngày anh về, anh đưa em giữ, giờ thì nó thay anh chăm sóc em luôn rồi.

Chiếc xe anh chở em vòng quanh con đường thành phố vẫn còn đây hình bóng thân thương. Trên đường ta đi gặp một vụ tai nạn, anh dừng xe xuống nhờ người hỗ trợ. Ai cũng bảo chúng ta sẽ có phần phước về sau. Thật hạnh phúc phải không anh?

Ngờ đâu tình mình chẳng bền lâu, ngày ta chia tay, em nghẹn ngào ôm anh lần cuối vì em biết sau lần đó chúng ta sẽ chẳng gặp lại nhau. Em không trách anh, chỉ trách duyên tình bẽ bàng. Anh về bên gia đình làm con ngoan, có hiếu, điều đó cũng tốt mà anh nhỉ?

kyuc2

Hai năm trời ròng rã, em chẳng còn nhớ đến anh. Mọi phương tiện liên lạc anh đều hủy, nên em cũng chẳng quan tâm. Lâu lâu em lại vào Facebook của anh xem còn hoạt động hay không nhưng chẳng thấy tăm hơi gì. Vậy mà vào một buổi chiều mùa thu, em lại thấy nó chuyển nút chấm xanh và có hình một cô gái cùng với anh cười tươi trong bộ đồ cưới rực rỡ.

Tự nhiên cảm xúc ùa về, tim em như thắt lại, nước mắt chảy dài trong vô thức, tại sao vậy nhỉ? Sao em phải khóc? Anh lấy vợ là chuyện sớm muộn thôi mà. Ai rồi cũng khác, ai cũng phải lập gia đình, em phải vui mới đúng chứ. Em phải làm gì đây, em phải làm gì đây anh ơi?

Suốt bao năm qua hình ảnh của anh chưa hề nhạt nhòa trong tim em, nó chỉ tạm ẩn đi, rồi khi gặp chất xúc tác nó sẽ trỗi dậy. Em đã cố gắng rất nhiều để quên đi hình ảnh ấy. Thương anh thì em có, nhớ anh em vẫn còn nhưng hãy để nó khép lại trong miền ký ức của em thôi.

© Loan Mếch – blogradio.vn

Xem thêm: Tình yêu chỉ dành cho những ai biết trân trọng mà thôi

 

Loan Vũ

Mỗi người sinh ra có sứ mệnh để giúp đỡ người khác, nếu như không giúp được họ thì ít nhất đừng làm hại họ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top