Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em phải dành bao nhiêu năm tháng nữa để đợi anh?

2020-09-27 01:35

Tác giả: Diệu Tâm


blogradio.vn - Em không ngại chờ đợi, em chỉ sợ sự chờ đợi của mình không có ý nghĩa gì.

***

Hôm nọ, có cô bạn đăng dòng trạng thái tâm trạng trên facebook. Tôi vào bình luận: Không phải em sợ chờ đợi, chỉ là em sợ sự chờ đợi của mình không có ý nghĩa gì thôi. Cô ấy đồng tình.

Tôi thích anh, anh là mẫu người lý tưởng mà trước giờ tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thực sự gặp được trong đời. Anh giỏi giang, bản lĩnh, và luôn dịu dàng, bao dung với tôi. Anh là người đàn ông duy nhất mà gần 30 tuổi đời tôi mới chịu tin phục, ngưỡng mộ. Ở bên anh, cảm giác rất an toàn, thoải mái và dễ chịu. Anh cứ hay vừa nhìn tôi, vừa mỉm cười, gương mặt lúc đó trông rất đáng yêu. Anh điềm tĩnh, chậm rãi, như trân trọng từng phút giây chúng tôi bên nhau. Chúng tôi yêu xa, chừng một tháng mới gặp nhau một lần. Anh đang khởi nghiệp, tôi hiểu là anh rất bận. Tôi đợi anh.

Có điều, như hầu hết các cô gái khác ở tuổi này, gia đình giục tôi lấy chồng. Mẹ tôi tìm mọi cách từ đe doạ, nỉ non đến mỉa mai, khích tướng. Tôi từng tuyên bố không về nhà nữa nếu ba mẹ chỉ chăm chăm muốn có con rể và cháu ngoại. Nhưng xuôi được một thời gian rồi đâu lại vào đấy. Tôi vẫn đợi anh.

Thực sự thì tôi cũng muốn lấy chồng rồi, vì tôi rất muốn có con, tôi sợ lớn tuổi sau này khó sinh. Nhưng tôi càng muốn anh và tôi về chung nhà là vì anh cần tôi, anh thực sự muốn tôi là người cùng anh bước tiếp nửa đời còn lại chứ không phải vì bất kỳ áp lực nào cả. Tôi vẫn đợi anh. Tôi muốn con tôi là con anh.

Tất cả các kiến thức tâm lý về tình yêu, hôn nhân mà tôi lượm lặt được đều chỉ ra rằng phụ nữ thông minh quyến rũ và muốn sống hạnh phúc không được dành nhiều tình cảm cho người đàn ông trước, phải để họ chạy đến, chinh phục mình. Cũng đã và đang có những người đàn ông sẵn sàng chạy đến, tưởng như có thể rước tôi về ngay được nếu như tôi đồng ý. Anh thì hầu như chưa bao giờ chủ động chạy đến bên tôi, anh chỉ chạy đến khi tôi gọi anh, khi tôi thật sự cần anh. Vì anh bận, bận gánh vác giang san mới thành hình, bận làm việc từ sáng sớm đến tối, vừa làm thầy vừa làm thợ. Anh bảo, mấy bữa đi làm về mệt quá, nhắn tin với tôi mà mắt cứ ríu lại, cũng không mấy khi chủ động gọi điện thoại cho tôi, mẹ tôi bệnh nhập viện tôi có nói với anh rồi, mà anh cũng quên hỏi thăm, tôi tủi thân chứ. Anh bảo, anh làm để chuẩn bị và hậu thuẫn cho người thân có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi tin anh. Tôi đợi anh.

Đàn ông than thở rằng lúc họ vất vả lập nghiệp không có thời gian dành cho tình yêu thì bạn gái bỏ đi theo người khác. Nhưng cũng không ít người khi thành công rồi lại bỏ quên người đã chấp nhận ở bên mình những năm tháng khó khăn, người vợ tào khang năm nào lặng nhìn người mình tin yêu rượt đuổi phiêu lưu cùng những tình nhân mới. Niềm tin nào chả có lúc lung lay. Tôi vẫn đợi anh.

Tôi trước giờ rất ít khi mở lòng dành tình cảm cho ai, mà mỗi lần mở lòng là coi như một lần bị xát muối, kể ra thì không được may mắn cho lắm. Có lúc tôi nghĩ, anh một mình nơi xa, có khi không kiềm lòng được, hoặc giả là không đề phòng, lên giường cùng người khác, rồi người ấy có thai, rồi anh chịu trách nhiệm, rồi họ cưới nhau. Tôi từng nghe và cũng từng trải qua một tình cảnh gần gần như vậy. Đau không chịu được. Tôi vẫn đợi anh chứ?

Ừ hẳn rồi, tôi vẫn đang và sẽ đợi. Cuộc sống mà, rõ ràng sẽ không biết trước được điều gì, nhưng nếu tôi từ bỏ, niềm tin vào tình yêu sẽ chết quéo mất. Tôi cần phải tin anh. Tôi đợi anh.

© Diệu Tâm - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cho em thêm niềm tin để chờ đợi được không anh? | Radio Tình Yêu

Diệu Tâm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top