Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em không thể cứ mãi đứng chờ anh quay đầu lại được đâu

2019-03-19 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Người ấy nói với em, "hãy là người bao dung chứ đừng là người nhu nhược". Và em nhận ra, sự bao dung của em chỉ dừng lại ở đó, cách em mỉm cười và lo lắng cho anh. Em không có niềm tin để trở về bên anh - người đã đánh đổi em vài lần thì có chắc một ngày mai không như thế? Em không thể đứng mãi chờ anh phạm sai lầm rồi trở về bất cứ khi nào anh muốn. Cho dù hàn gắn đến đâu thì vết thương vẫn để lại sẹo.

***

Hôm nay, trước khi bước vào thử thách nhỏ đầu tiên của ngưỡng cửa mới. Người em nghĩ đến nhiều nhất là anh - người đã từng luôn sát cánh, nhưng cũng là người biết rõ và nghi ngờ về khả năng của em nhất. Vô tình ngày hôm nay có một người hỏi em rằng, em với anh giờ ra sao? Những lời người đó nói là những điều suốt thời gian qua em đang cố nén lại. Giờ vô tình nó lại vỡ òa ra...

Em từng rất tin tưởng và tự hào về anh, em từng được phép dựa dẫm anh mỗi khi gặp chút khó khăn... Bởi thế lần đầu anh bước chân xa, em thấy mình như vừa bước hụt một bàn chân xuống hố sâu vậy. Yếu đuối với tay kéo anh lại, anh nhìn lại mà ánh mắt không còn tràn đầy tình thương mến ngày xưa nữa... Nhưng rồi chúng ta lại cùng nhau gắn bó. Em lại ngồi viết những trang nhật kí về anh.

blog radio, Em không thể cứ mãi đứng chờ anh quay đầu lại được đâu

Có người cười em rằng, sao em cứ tính toán mãi và tất bật một chuyện nhỏ như thế. Bởi đơn giản em hạnh phúc khi được làm thế! Được thấy anh cười, được thấy anh hãnh diện. Nhưng rồi vì một mâu thuẫn rất nhỏ vào ngày đặc biệt của em, chỉ đầy một ngày sau, anh quyết định “đổi” em lấy một thứ khác, mà đến tận bây giờ em vẫn không được biết về hình hài thứ đã được đánh đổi từ chính bản thân mình... Em đã từng tuyệt vọng mà nghĩ, sau này em sẽ không coi bất kì người lạ nào như người thân mà ân cần chăm sóc họ như đã từng với anh nữa.

Rồi ngày anh quyết định đánh đổi em, không hiểu anh sợ bản thân không thể kiên định hay vì lí do như anh đã cố tình để em thấy. Anh không chọn cách để tự mình đi đến cùng với lựa chọn của mình. Anh chọn cách để em tổn thương tự trọng tới mức phải từ bỏ. Em từng coi thường và khinh ghét anh lắm! Nhưng thật ra em vẫn là không thể gét bỏ anh. Em vẫn nhìn anh từ xa, vẫn sợ anh có ốm đau, vẫn sợ bên cạnh không có người chăm lo, không có người nhắc anh chăm thể thao, không có người nhắc anh không được uống nhiều nước ngọt, không có người thi thoảng nấu cho anh ăn những bữa thật nhiều những món anh thích... Thậm chí cả khi biết được rành rọt những tin nhắn ấy, những cuộc gọi ấy, những hình ảnh ấy... Có người bảo em rằng, họ không hiểu tại sao em có thể cam chịu như thế! Nhưng với em đó không được gọi là "cam chịu". Tha thứ là cách em dành cho anh cơ hội được sửa chữa. Nhưng người ta bảo: "Cơ hội là thứ hiếm khi xảy ra. Nên nếu có, phải bằng mọi cách chiếm đoạt!". Với anh sự tha thứ không được hiểu theo cách ấy!

Em giờ đối với anh là vậy, vẫn một lòng yêu thương, lo lắng hướng về, vẫn chẳng chịu mở lòng thân thiết với ai. Nhưng lại tuyệt nhiên không thể tha thứ . Một kẻ không còn đủ lòng vị tha, một kẻ đã trở về quá muộn. Đó là điều đáng tiếc nhất giữa hai chúng ta...

Người ấy nói với em, "hãy là người bao dung chứ đừng là người nhu nhược". Và em nhận ra, sự bao dung của em chỉ dừng lại ở đó, cách em mỉm cười và lo lắng cho anh. Em không có niềm tin để trở về bên anh - người đã đánh đổi em vài lần thì có chắc một ngày mai không như thế? Em không thể đứng mãi chờ anh phạm sai lầm rồi trở về bất cứ khi nào anh muốn. Cho dù hàn gắn đến đâu thì vết thương vẫn để lại sẹo.

blog radio, Em không thể cứ mãi đứng chờ anh quay đầu lại được đâu

Em cứ giả tạo gạt bỏ tổn thương để cùng anh bước qua khó khăn này. Nếu anh có thể đi qua, em có thể an tâm mà rời đi. Nhưng nếu may mắn không mỉm cười với anh, khi ấy em rời đi, anh sẽ ra sao? Bởi thế, có lẽ lúc này em nên đi! Vì trước sau em vẫn không thể ở lại. Không có anh, em biết sẽ khó khăn hơn rất nhiều lần. Em cũng thừa nhận rằng em sợ bản thân mình lại để anh tiếp tục được như hôm nay. Rồi em sẽ không thể rời xa anh. Nhưng lại không thể tha thứ. Và em sợ hãi anh sẽ lại tàn nhẫn với em thêm lẫn nữa. Đến lúc ấy, em còn đủ sức đứng lên?

Người ta bảo: "Có những mối quan hệ cũng giống như tấm kính, thà ngồi yên nhìn nó vỡ. còn hơn nhặt lại những mảnh vỡ để tự làm đau mình". Anh biết em đã yêu thương anh đến nhường nào, đã đau lòng vì anh ra sao không? Nhưng giờ em không còn chịu đau được nữa rồi. Nên lần này sai lầm của anh đã khiến anh mất em vĩnh viễn. Em cũng không cần lời hứa của anh nữa. Vì em cần hơn một người dám cùng em vượt quá bất đồng, xích mích để bên cạnh em.

Đừng cố giữ, vì em không còn đứng đó nữa! Ngày mai em sẽ can đảm và chăm chỉ, em sẽ bắt đầu làm những việc anh nghĩ em không thể. Em sẽ đi vững trãi trên đôi chân của chính mình mà không lo lắng bị anh bỏ rơi. Còn anh, hãy kiên cường lên nhé! Vì đó là con đường anh theo đuổi.

© Hà Thúy Ngà – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top