Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em có biết tình yêu của mùa xuân

2015-02-19 01:09

Tác giả: Trần Khánh Minh Sơn


Yêu 24/7 - Nếu trong lòng còn suy nghĩ về cô ấy, nếu còn yêu cô ấy thì hãy mang cho cô ấy những bông hoa li ti khô màu vào mùa xuân. Hãy nói để tình yêu ở lại mãi những mùa xuân sau này nữa.

***

Con đường dẫn tôi tiến về phía em không có những điều đẹp đẽ như bao con đường mà em đã từng đi. Nhưng em vẫn chọn tôi – người con trai dù trong lòng mang nhiều hoang hoải. Em bảo em có thể cùng tôi chịu đựng được hết những tổn thương về người con gái cũ của tôi. Phải chăng tôi nên rũ bỏ hết những yêu thương cũ để cùng em, nắm tay em đi tiếp những con đường mùa xuân như bài hát mà tôi vẫn thường nghe, em vẫn thường nghe “Xuân về vội vàng mang khúc hát yêu thương, nắng về nhẹ nhàng bên người con gái tôi thương”.

Đó là một ngày mùa xuân. Nắng vương khắp những con phố nhỏ. Em nói lời yêu trong ngày nắng đi tắt sang con đường phía trước nhà. Nắng hững hờ. Em vội vàng buông lời còn tôi chỉ im lặng. Sự im lặng có thể giết chết tình cảm của em nhưng em không hề nghĩ vậy. Lời yêu thương trôi tuột khỏi tay em. Em so sánh những lần nắng không chiếu vào ban công nhà mình. Em so sánh những lần em vội vàng rồi đánh mất, tràn ngập con đường bước vội, lời yêu thương trao vội.

tình yêu mùa xuân

Nắng cứ hững hờ bởi nắng đã dành cả trái tim mình sưởi ấm cho em trong suốt những tháng ngày mùa đông. Nắng đã cùng với những đợt lạnh tràn về từ phương Bắc, mang theo cái rét bên mình đủ để em hiểu yêu thương là chỉ muốn ở gần nhau và truyền cho nhau hơi ấm. Nhưng em cũng đâu hiểu rằng, nắng không chỉ đi qua nhà em mỗi buổi sáng. Nắng mùa đông mang về những hơi ấm. Nắng mùa xuân reo những tiếng vui ca.

Em bước vội qua con đường bên kia, tránh nắng. Em trao ánh mắt cho những bông hoa baby. Em dành những ngón tay mình cho những chiếc lá xà cừ đang mùa thay lá. Em mang trái tim mình ra hong khô nhờ gió hanh và chút mạnh mẽ từ những suy nghĩ không cần nắng…Em giận tôi suốt hơn một năm sau đó chỉ để cho tôi hiểu những cơn nắng nếu cứ sưởi ấm mãi cho nhiều người, nếu cứ lan tỏa hạnh phúc cho những ai mà nó chiếu sáng thì có làm em tổn thương không?

Em lao về phía của riêng mình, của khát vọng mạnh mẽ trong con tim yếu đuối khi không có bờ vai của người con trai em thương ở bên cạnh. Khi bỗng dưng em cảm nhận sự cô đơn vào ngày cuối tuần của mùa vắng, dù chỉ là chút khoảnh khắc yên bình còn đọng lại, chưa xa lắm.

Em rời bỏ tôi trong một ngày ...

Tôi quay trở lại với những tổn thương ban đầu về người con gái cũ. Hình như hình ảnh của người cũ đã được lấp đầy bằng chính con người em.

Một ngày đông, con chim én co lạnh trên tán cây xà cừ già nua. Một người đứng mãi. Chuyến xe bus khuất xa về phía ngoại ô. Buồn vắng những thước phim nhộn nhịp ngày nắng. Cái lạnh se sắt thịt da làm gợi lên những ý nghĩ không rõ ràng thi thoảng vẫn xuất hiện trong ngày. Cho ánh mắt ai đó lướt qua cũng lạnh. Những ngày cuối cùng của năm Dương lịch, mùa Giáng sinh tràn ngập. Những ý nghĩ bột phát cũng chẳng thể hình thành, nhưng cứ lẩn khuất. Tôi khó chịu. Tôi lạnh…Đôi lúc cảm nhận sự nhỏ bé trong cái bao la.

Tôi mở cuốn sổ nhỏ em viết vào những ngày trước khi ra đi.

“Anh, anh có biết tình yêu của mùa xuân không? Anh có biết sự cô đơn của những con người nhỏ bé trong mùa đông không? Em đã gặp anh vào mùa đông, yêu anh vào mùa xuân nhưng lại quyết định rời bỏ anh vào những ngày có nắng.

Anh có bao giờ hiểu những tổn thương của em khi bên cạnh em nhưng anh lại nghĩ về cô ấy. Một người đã từng yêu anh và đã từng được anh yêu thương. Em không trách anh và không bao giờ trách cô ấy. Nhưng sao anh lại không thể nghĩ hơn một chút cho em, người đến sau...

Anh không thể đi cùng em vào những ngày sau đó. Chỉ xin anh một điều, hãy cất giấu tất cả những tổn thương vào một góc lạnh mùa đông. Bởi mùa xuân về, những con chim én hát bài hát mùa xuân có thể làm anh thay đổi. Anh thử một lần đi. Em sẽ đến một nơi mà nắng sẽ không thể trốn tránh suốt được nữa. Con đường mùa xuân sẽ vẫy gọi ai đó nếu như đam mê...”

mùa xuân

Và rồi tôi đã để cho mùa xuân trôi qua cùng những chồi non mọc vươn mình khỏi những xù xì lạnh lẽo trong mùa đông. Tôi đã để cho những tán lá xanh ai đó trốn tìm nhau trong mùa hạ. Thời gian lại kéo tôi về với những ngày thu và lại bắt tôi lạnh những đôi tay trong mùa đông.

Một năm trôi qua, tôi quên được em chưa?

Một năm có đến hơn một nửa số ngày tôi nghĩ sẽ viết thư cho em. Nhưng tôi lại không làm được điều đó. Một năm rồi, em đã đủ quên tôi hay chưa khi hòm thư vẫn chỉ là tên em và một bức thư nháp chưa gửi đi. Tôi đọc lại nhiều lần cuốn sổ có những dòng chữ cuối em viết trước khi ra đi. Tôi mua tặng cho chính mình một chút khô hanh của mùa thu để đến mùa đông bớt đi một chút lạnh. Tôi mua tặng cho chính mình một bó hoa khô chỉ vì sở thích của em (hoa khô ngay lúc đầu luôn giữ lại vẻ đẹp mãi suốt những thời gian sau) nhưng điều đó có còn ý nghĩa, khi tôi không vượt qua được chính những xúc cảm đã từng gây ra cho em. Tôi sợ sẽ làm em tổn thương một lần nữa. Sợ hãi làm tôi như muốn rút khỏi những dòng nhớ thương.

Tôi kể lại những dòng tâm sự của mình cho nội. Nội bảo tôi “Những điều đã qua cùng những tổn thương mà con người gặp phải dù một chút níu kéo cũng không thể làm người hiện tại hạnh phúc hơn. Nếu trong lòng con còn suy nghĩ về cô ấy, nếu còn yêu cô ấy thì con hãy mang cho cô ấy những bông hoa li ti khô màu vào mùa xuân. Hãy nói để tình yêu ở lại mãi những mùa xuân sau này nữa”.

Và mùa xuân đến.

Ta mang những bông hoa cánh nhỏ li ti.

Tặng em.

Tặng cả mùa xuân

Đủ kiên nhẫn để hiểu

Đủ đợi chờ để tin

Đủ thương để thành nhớ

Đủ nhớ để thành yêu.

Như bài hát mà tôi vẫn thường nghe, em vẫn thường nghe “Xuân về vội vàng mang khúc hát yêu thương, nắng về nhẹ nhàng bên người con gái tôi thương”.

  • Trần Khánh Minh Sơn


Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vn.

yeublogradio

Trần Khánh Minh Sơn

Tôi là tổng thể của rất nhiều thứ không liên quan đến nhau nhưng luôn nhắc mình sống chân thành, trung thực và mọi thứ sẽ đến theo cách tự nhiên nhất.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top