Phát thanh xúc cảm của bạn !

Duyên chưa trọn vẹn

2017-03-03 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Với em, anh giống như một người bạn thật sự, người có thể sẻ chia và hiểu em nhiều thứ, ủng hộ mọi việc em làm, kể cả việc viết truyện. Anh không nói em là lắm điều hay nhiều chuyện, không dửng dưng trước những nỗi buồn của em mà luôn là người tiếp thêm sức mạnh cho em. Nhưng chính em luôn quy định nó ở mức “anh trai” không hơn, không kém.

***

Chúng ta là hàng xóm của nhau. Hai nhà cách nhau chỉ vài chục bước chân. Anh là con trai thứ, em lại là con gái đầu. Chúng ta chênh nhau 7 tuổi. Chúng ta đã không biết nhau nếu như năm ấy em không cần gia sư để học. Để chuẩn bị cho kì thi đại học, một kì thi quan trọng của một đời người, em cần có gia sư để hỗ trợ tốt môn học mà em không tự tin. Và anh trở thành gia sư của em.

Những ngày đầu đối với em vô cùng khó khăn khi trước giờ em chưa từng giao tiếp với một người khác giới nhiều như thế. Em luôn cảm thấy ngại ngùng mỗi khi ngồi học cùng anh. Nhưng thời gian đã giúp cho khoảng cách ấy gần lại. Với em, ban đầu anh chỉ là một người thầy không hơn, không kém. Và những cuộc trao đổi hay nhắn tin trên zalo, facebook cũng nằm ở mức giải đáp cho những thắc mắc của em về những bài học. Em thầm ngưỡng mộ về những thành tích, những điều hiểu biết của anh. Mọi câu hỏi em đặt ra anh đều đưa ra câu trả lời hợp tình, hợp lí. Em đã từng nghĩ dường như cả thế giới đang thu gọn trong anh. Không chỉ chuyên môn cao mà còn rất nhiều hiểu biết đời sống và xã hội, cái gì anh cũng biết. Em từ một người học trò sang một người hâm mộ…. Em tự xóa đi cái danh nghĩa học trò và không biết từ khi nào em coi anh như một người anh trai. Và chắc anh cũng thế.

 Duyên chưa trọn vẹn

Sau kì thi đại học, em trúng tuyển vào một trường đại học tỉnh nhà nhưng đặc biệt nó cũng chính là ngôi trường đại học anh từng theo đuổi. Chính vì thế mà những thắc mắc những bỡ ngỡ ban đầu của anh luôn có sự giải thích, hướng dẫn nhiệt tình của anh. Những dòng tin nhắn cũng vì thế mỗi ngày dần nhiều lên. Chắc là trong anh đã coi em như là em gái nên mới có sự hỏi han nhiệt tình đến thế. Nhưng tin nhắn mỗi ngày mỗi phức tạp hơn. Em thấy khó khăn trong việc hiểu tin nhắn của anh, em không hiểu anh đang ngụ ý gì. Cho đến một ngày anh thể hiện tình cảm với em. Điều đó thật sự làm cho em thấy quá bất ngờ, vì trước sau như một em vẫn để anh ở một vị trí “anh trai”. Nhưng đáp lại tình cảm ấy, em phất lờ như mình không biết. Em hạn chế việc nhắn tin cho anh mặc dù nó đã trở thành thói quen của em. Những câu chuyện phím từ đó cũng dần dần hết hẳn. Nếu như anh cố bước đến một bước, em lại là người lùi về phía sau đến hai bước. Anh không chỉ một người khá lãng mạn, anh lại còn tài lẻ làm thơ khá hay. Những bài thơ anh viết tuy không bao giờ nói là viết cho ai nhưng em luôn biết trong đó có hình bóng của em… Em không nói gì, không phiền la, không gọi đó là phiền phức nhưng cũng tuyệt nhiên không đáp trả. Em thật sự cảm thấy mệt mỏi cho mối quan hệ vô hình như thế. Em cảm thấy không tự nhiên mỗi khi gặp anh trên con đường mà em đi hằng ngày. Em tự khép mình lại và ngại bước ra đường mỗi dịp về quê. Bởi em hiểu em sẽ không biết phản ứng ra sao mỗi lần như thế.

Mỗi lần anh vào trường để thăm em luôn tìm cho mình mọi lí do để từ chối. Em hiểu được cảm giác của anh mỗi khi như thế. Nhưng em xin lỗi vì em không thể làm khác được.

Với em, anh giống như một người bạn thật sự, người có thể sẻ chia và hiểu em nhiều thứ, ủng hộ mọi việc em làm, kể cả việc viết truyện. Anh không nói em là lắm điều hay nhiều chuyện, không dửng dưng trước những nỗi buồn của em mà luôn là người tiếp thêm sức mạnh cho em. Nhưng chính em luôn quy định nó ở mức “anh trai” không hơn, không kém.

Anh vẫn mãi dành cho em một vị trí quan trọng và đối xử với em trên mức bạn bè. Em đã cố giấu đi mối quan hệ này nhưng bạn bè em biết, gia đình em biết. Tuy em vẫn giữ mối quan hệ ấy ở mức bình thường nhưng vẫn có hai luồn ý kiến trái chiều phản ứng. Một nửa phản đối và nửa chấp thuận. Nhưng lời phân bua của em vô hiệu lực trước những lời ra tiếng vào của mọi người, em biết nhưng anh thì không. Em cảm thấy khó thở trong chính nguồn không khí của em, cảm thấy bức bối mỗi khi ai nhắc đến anh và tất nhiên vô cớ có những lời lẽ không hay đến anh. Tất cả vì em đã mệt rồi…

 Duyên chưa trọn vẹn

Em biết anh đang đau khổ trên mối tình đơn phương mà anh gây dựng. Em biết khi anh hi vọng thêm một chút em lại vô tình giẫm lên niềm hi vọng đó của anh. Nhưng tất cả đều có lí do của nó. Em không chỉ nghĩ cho riêng bản thân mà còn cho gia đình, em còn có ba mẹ và còn cả hai đứa em nhỏ. Điều em phải làm là có việc làm và lo cho hai đứa em chứ không đơn giản là lo hạnh phúc của bản thân.

Còn anh lại đang cần một gia đình nhỏ, chúng ta thật sự có khác biệt quá lớn để hình thành một mối quan hệ thật sự. Bạn bè cứ bảo em lo xa quá, nhưng em không muốn tạo hy vọng cho anh rồi dập tắt nó.

Cho đến một ngày em nhận được tin anh có người yêu, dẫu rằng anh không phải là người nói ra tin đó và em là người gần như là cuối khi biết tin này nhưng em cảm thấy rất mừng. Em hi vọng anh sẽ hạnh phúc, chỉ như vậy em mới cảm thấy nhẹ lòng. Em tin rằng người ấy sẽ cùng anh xây nên một câu chuyện, một cuộc sống mà anh từng chia sẻ với em. Anh sẽ có một người vợ, những đứa con ngoan, sẽ có người nấu cho anh những món ăn ngon mỗi khi đi làm về và mua thuốc cho anh những khi đau ốm. Điều mong ước giản đơn đó chắc chắn sẽ được thực hiện.

Duyên của chúng ta chưa trọn vẹn, nhưng tình bạn của chúng ta có là mãi mãi. Hãy cố giữ một lời hứa “anh sẽ làm anh trai của em”.

© Nguyễn Thị Kim Anh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.

Ánh Trăng

Ánh Trăng

Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.

Tháng năm hướng về một người

Tháng năm hướng về một người

Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.

20 điều

20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra

Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.

back to top