Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đừng để tình yêu chết vì không còn muốn yêu

2009-07-28 14:04

Tác giả:


Blog Việt - 22 tuổi, hơn một lần thất bại trong tình yêu - mối tình của 2 năm lẻ trong cuộc đời nó đấy…

 

Tình yêu bao lâu nay con người luôn kiếm tìm nhưng không thể lí giải khiến người ta trải qua hết tất cả cung bậc hỉ nộ ái ố, từ những phút giây thăng hoa nhất cho đến những đau khổ tột cùng…

 
Tôi quá mệt mỏi với ý nghĩ làm lại từ đầu mặc dù nhiều lần thử đi tìm lại miền cảm xúc tình yêu để hi vọng trao cho ai đó đủ tin tưởng gìn giữ nó - nhưng thực tế đều thất bại. Không phải do ai đó mà do chính tôi - người để tình yêu chết dần với ý nghĩ không muốn yêu ai nữa…

Càng cố không muốn yêu tôi càng lún sâu vào hoài niệm của mối tình đầu thời học sinh. Quá khứ như những mảnh vụn thủy tinh luôn cào cấu tim tôi, dù những va chạm rất khẽ cũng đủ tôi quay trở lại với những kỷ niệm xưa. Lúc ngọt ngào với nụ hôn đầu nhanh và vội, khi đốt mình trong ánh mắt si mê, rồi tim lại rộn ràng đợi chờ mỗi buổi hò hẹn. Khắc khoải đợi chờ, vui mừng gặp gỡ để rồi lại nhìn thấy nước mắt em lúc cãi nhau. Quán quen và những lần đưa đón, những nụ hôn vội nguyên vẹn trong cảm xúc tôi đặc từ bao ngày. Để đến một ngày lời yêu của người kia không còn nồng nàn trong mỗi tin nhắn, mỗi cuộc điện thoại, mỗi lần gặp gỡ.

 

 Nhạt và đắng dần…

 

Mời bạn click vào đây để nghe ca khúc: Và em chờ anh

 

Khi tình yêu pha lê của tôi tan vỡ, không một lời trách móc, không một giọt nước mắt, không một đêm mất ngủ, nhưng đêm đầu tiên tôi quằn quại trong những cơn mơ dài và lạ. Trong cơn mơ tôi lạc vào thế giới khủng khiếp của loài sâu bọ khổng lồ và cuộc vật lộn bảo vệ sự sống của mình khiến tôi trở nên hung dữ và xơ xác. Tỉnh dậy trong sự sợ hãi và tuyệt vọng tôi vồ lấy chiếc điện thoại ấn lại số tôi xoá từ tối qua, trong đầu là quay cuồng với ý nghĩ rồ dại: “Hãy nói là mình cầu xin và mong em quay về”. Nhưng khi ngón tay đặt tới phím call thì sự kiêu hãnh ngăn tôi lại. Và tôi nhớ tới câu nói trong một truyện ngắn đã đọc: “Kẻ nào bị phụ tình mà cố tìm cách níu kéo thì thật là ngu ngốc vì người ta đã hết yêu mình, vì vậy hãy cố gắng quên đi bằng cách nuốt tình yêu vào lòng”. Và tôi đang làm thế dần dần nuốt những giọt đắng, rất đắng.

Hai tuần nữa là sinh nhật thứ 22 của người ấy, ngồi một mình ở nhà trọ tôi lại tưởng tượng cảnh người ta đang hạnh phúc bên tình yêu mới. Dù sao cũng mong không thêm một người con trai nào thất vọng về em. Vô tình đọc lại một truyện ngắn cũ, nhói tim khi chạm phải bài viết cách đây gần hai năm tôi gửi đăng, khi đó tôi ngập tràn với tình yêu của em dành cho tôi… “Sau hai năm chia tay, em trở về bên tôi nồng nàn và say đắm”.

Giật mình vì những cuộc gọi của một số máy lạ mà quen. Lạ vì tôi không biết người gọi là ai và quen vì gần hai năm rồi, kể từ ngày bài báo kia được đăng số máy kia liên tục gọi đến. Một cô bé đọc báo và nhận nhầm tôi là người yêu cũ. Cố công giải thích nhưng cô bé ấy không nghe và vẫn cho rằng anh người yêu bỏ đi du học 4 năm nay trở về và không muốn gặp lại cô ấy. Bực mình từ đó tôi không nghe điện của cô ta nữa.

 

Hơn một năm ngày nào những cuộc nháy máy liên tục hành hạ tôi dù là sáng sớm hay nửa đêm. “Kẻ điên tình” là tên tôi lưu cô ấy trong điện thoại. Những cuộc nháy máy trở nên quá quen thuộc với tôi tới mức nó trở thành thói quen không thèm để ý đến. Tôi nghĩ chỉ một kẻ vô công rồi nghề mới nghịch ngợm trò trẻ con như thế. Đôi khi cô đơn có cô ta nháy máy cũng thấy mình không bị lãng quên. Đang lạc vào suy nghĩ vô định thì “Kẻ điên tình” lại nhấp nháy. Cô ta làm tôi không kìm nén được sự tò mò. Tôi muốn biết cô ta là người điên tới mức nào. Cuối cùng tôi mở máy:

- Alô, tôi chịu cô rồi, cô muốn gì nào?

- Em không từ bỏ ý định này đâu tới khi nào anh chịu gặp em.

- Thôi được, khi nào rảnh tôi sẽ hẹn cô.

- Thật không anh? Thứ hai tuần tới nhé? Anh hứa nhé? Được không anh?

Giọng cô ta gần như run lên khi tôi chấp nhận. Sau đó là những cơn mưa tin nhắn vui mừng, cảm kích, những lời nói yêu thương được gửi đến nhưng luôn mở đầu bằng tên “Giang còi yêu dấu của em à” - Đó là tên người yêu cũ của cô ta và cũng là tên của tôi. Tôi thậm chí chẳng buồn đọc. Trong tâm thức tò mò của tôi chỉ muốn biết xem mặt mũi của người điên đó như thế nào và hi vọng sau cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ này, cô ta sẽ tha không nháy máy cho tôi nữa.

 

Những cuộc nháy máy quá quen thuộc đối với tôi , dù là sáng sớm hay đêm khuya - Ảnh minh họa: complejo

16 giờ 30 ngày 28/01 - Sinh nhật người yêu cũ, tôi hẹn gặp "kẻ điên tình". Cô ta nghỉ học cả ngày chạy từ Hà Nội về Hải Phòng chờ ở cổng giảng đường trường tôi. Gần tới giờ ra gặp cô ta, không hiểu sao tôi lại thấy run, hồi hộp một cách kỳ lạ. Tôi thấy ngạc nhiên vì mớ cảm xúc đang ập đến: hồi hộp một cách kỳ lạ. Từ nhỏ có thói quen luôn bình tĩnh trước đám đông vậy mà bây giờ tôi đang rối tung vì kẻ đáng ghét kia.

- Em mặc áo trắng váy hồng, đang ở đối diện cổng giảng đường HH, ra tới cổng gọi cho em nhé.

- Ờ - Tôi lạnh lùng trả lời.

Tôi đứng bên này đường quan sát thấy một cô nàng khá xinh và cao ráo đang loanh quanh với túi sách và một hộp quà. Sang tới nơi chậm rãi gật đầu chào cô ta, cô ta dừng mắt lại mình “Chào anh”. Và ấn tượng đầu tiên là mình đang lai một cô bé xinh như hoa hậu vậy mà lại có "thằng điên" nào bỏ cô ta…

- Anh có đúng là người yêu cũ của em không?

 
Im lặng… cô ta không nói gì…cô ta đang thất vọng à…


- Sao em không nói gì?


Im lặng…


Cuối cùng, tôi quyết định rẽ vào căng tin trường, cho cô ta 30 phút để nói chuyện, còn thời gian để mình trút bao nhiêu cái bực mình từ những cuộc nháy máy suốt 2 năm qua của cô ta nữa chứ.

 
Không nước, không trà, cô ta kể câu chuyện về mối tình của mình bằng khuôn mặt đờ đẫn nhưng ánh mắt chất chứa đầy yêu thương. Một mối tình thực tới khó tin. 4 năm trời vô vọng tìm kiếm anh người yêu đã đi du học không về. Ngạc nhiên hơn đó chỉ là mối tình học trò kéo dài hơn một năm lớp 12. Ba năm đại học cô chẳng yêu nổi một ai và tới giờ vẫn miệt mài tìm kiếm, đợi chờ, hy vọng một phép màu đem anh ta về với cô. Mặc cho gia đình, bạn bè can ngăn, bố mẹ ngày đêm lo lắng.


- Em chỉ ước một ngày, sáng thức giấc có một giây không bị ám ảnh bởi người đó.

 

Tôi bối rối trước hình ảnh cô gái  xinh xắn đang đứng trước mặt tôi - Ảnh minh họa: akmphotograph

Cô ta nói nhiều về những thói quen, sở thích, những kỷ niệm và cả những cuộc tìm kiếm trong hi vọng. Chàng trai kia quả là người quá hạnh phúc khi có một người yêu mình đến như vậy. Giữa cuộc sống đầy toan tính và giả dối này liệu tồn tại một con người mang tình yêu vĩ đại như cô không? Và tôi thấy đắng lòng, ghen tị với chàng trai kia. Cuối cùng tôi lại buộc phải quay trở về với cảm xúc của mình, tôi đang cố nuốt hình ảnh của người yêu cũ. Một người mà tôi đã tin yêu hơn cả chính bản thân mình cuối cùng lại làm tôi đau đớn nhất vậy mà giờ tôi vẫn không thể quên. Tất nhiên tôi không thể làm phép so sánh giữa hai người nhưng tôi không tránh khỏi cảm giác chạnh lòng xót thương cho con tim bé nhỏ của mình. Tôi đã từng tưởng mình là kẻ bất hạnh nhất thế gian nhưng giờ đây, ngay trước mặt mình, tôi còn thấy một kẻ bất hạnh hơn ngàn lần thế.


- Bạn bè em có ai bảo em bị điên tình chưa?


Cô ta ngạc nhiên, ngẩng phắt lên nhìn thẳng vào mắt tôi

 
- Sao anh lại nói thế, chưa ai dám bảo em như thế cả.

 
- Có tôi sẽ và đang nói thế đấy. Không những tôi lưu tên em là “Kẻ điên tình” trong điện thoại của tôi mà tôi còn khẳng định em là cô gái điên nhất trong những người điên mà tôi từng gặp trên blog của tôi nữa kia. Mới đầu tôi chỉ rủa em bị điên khi em ngày đêm nháy máy tôi trong lầm tưởng, bây giờ tôi thấy em còn điên hơn khi bấy nhiêu năm trời theo đuổi một mối tình vô vọng. Cuộc đời này sống cho riêng mình thì đơn giản quá. Nhưng em còn có gia đình và những người thực sự yêu thương em nữa. Chẳng lẽ em không nghĩ tới họ sao?

 
Tôi nói nhiều, rất nhiều, giọng mỗi lúc một gay gắt hơn. Và cũng chẳng hiểu vì sao mình lại cảm thấy cần phải mắng vào mặt cái kẻ điên này như thế. Tôi nói về sự thất bại trong tình yêu của mình và cách mà tôi vượt qua. Rồi cảm giác của tôi về cô ta: một con người yếu đuối, sống và yêu mù quáng không điều khiển được con tim. Cô ta im lặng, tia nhìn chuyển thẳng vào mắt tôi, mỗi lúc một xoáy sâu hơn, ánh mắt tràn đấy những giọt nước không màu, cô ta đang khóc.


- Em đừng nhìn tôi như thế.


- Em xin lỗi anh quá giống anh ấy.


- Ngoại hình hay tính cách?


- Cả hai. Bài anh viết trên báo gần trùng với những lời của anh ấy khi em đưa anh ấy ra sân bay. Phong cách ăn mặc nữa. Anh ấy thích mặc áo kẻ và anh cũng thế đúng không? Linh cảm của em không nhầm khi em nhận ra anh giữa chốn đông người và xa lạ này. Và còn một điều nữa, anh rất đàn ông.


Tôi lúng túng, mặt đỏ bừng, phong cách tự tin biến đâu mất thay vào đó là lời nói chống chế:

 
- Em không thể ngộ nhận như thế được, tôi là tôi và trên thế giới này chẳng có ai giống nhau đến thế cả. Giờ thì em rõ tôi không phải là người yêu cũ của em rồi. Em về đi và đừng bao giờ nháy máy tôi nữa.

Ảnh minh họa: Obsidian_Fox


- Cho em ngồi một lúc thôi. Em muốn xin em một điều “Anh đừng đổi số điện thoại, em muốn gặp lại anh”. Em hứa không bao giờ nháy máy nhưng em có thể gọi hoặc nhắn tin?


- Tôi có quyền không trả lời. Được không?


- Được không? Cái cách mà anh nói từ đó đúng là cách nói của anh ấy.


Tôi khựng lại. Gần 4 năm trôi đi không một lần liên lạc cô ta nhớ tới từng giọng điệu của người yêu cũ. Tôi tưởng mình đang lạc vào một bộ phim tôi vừa là đạo diễn kiêm diễn viên chính. Nhưng lại lúng túng với bạn diễn của mình khi cô ta đi làm trái với kịch bản.


- Mưa rồi, tôi về đây. Tôi sẽ lai em ra bến xe ngay bây giờ.


Cô ta thất thiểu đứng dậy, xách cặp và đưa cho tôi hộp quà mà cô ta cầm khi nãy. Tự nhiên tôi thấy cô ta tội nghiệp và đáng thương đến lạ kỳ nên đã nhận món quà từ kẻ điên tình này và kẻ xa lạ này.

 


- Em mặc áo mưa vào đi, mưa to rồi.

 
- Không, cho em được ngắm mưa thêm chút nữa…


Tôi phóng xe thật nhanh ra bến xe trong sự bối rối. Trời mưa. Ừ nhỉ trời mưa và lòng mình thấy mát lạnh quá.


22 giờ 30 điện thoại rung lên:

 
- Em về đến nhà rồi. Cám ơn anh vì đã dành thời gian cho em. Từ trước tới giờ chưa ai mắng em như anh đâu. Em nghĩ mình điên thế đủ rồi. Mình có thể làm bạn được không anh? Em rất nhớ anh!

 

Mời bạn click vào đây để nghe ca khúc: Và em chờ anh - Ảnh minh họa: Kikyo15

Tôi rơi vào một cảm xúc mới. Lạ nhưng quen rất quen. Một niềm vui không thể gọi tên, không thể giải thích. Một sự chuyển động ngược lại của dự định. Hai con người, chìm trong hai sự bất hạnh trong tình yêu khác nhau, gặp nhau qua hàng chuỗi vô tình nối tiếp, vậy mà lại thấy nhớ nhau trong lần gặp đầu tiên? Càng nghĩ, tôi càng ngạc nhiên với sự thay đổi tình cảm của chính mình. Tôi cũng đang nhớ cô ta…


Có thể cuộc đời lại đẩy tôi vào một cuộc phiêu lưu mới trong mớ duyên tình rối tung và thách đố tôi tìm cách gỡ giải bài toán vừa khó vừa dễ này. Có lúc tưởng nắm chắc chắn nghiệm trong tay, nhưng chỉ phút chốc nó thành vô nghiệm. Có khi tìm ra nghiệm rồi nhưng không thoả mãn điều kiện đề bài ra, cuối cùng lại kết quả sai. Và cũng có thể tôi đang thả mình trong một cảm xúc mới để tận hưởng cuộc sống một cách đa chiều rồi nhanh chóng kết thúc cuộc chơi.

 

Có thể sẽ là thất bại như một đứa trẻ con hiếu động thích chơi dao sắc nhưng có ngày sẽ bị cứa vào tay. Vết thương dù đau nhưng tôi sẽ không hối hận vì đã tận hưởng những vết cắt rất ngọt từ lưỡi dao sắc kia. Dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn thấy mình hạnh phúc khi sáng sớm thức dậy cảm giác mình được thêm chút yêu thương vì lại được sống thêm một ngày nữa.


Trước kia, khi đi ngủ, tôi không quên đặt chế độ im lặng để không phải nghe tiếng chuông đáng ghét từ “Kẻ điên tình” nhưng từ tối ngày hôm nay - Đêm sinh nhật của người yêu cũ, sau gần 2 tháng chia tay, cô lại bắt đầu để chế độ chuông báo để chờ tin nhắn của một người - vẫn "người điên" đó nhưng giờ đây có lẽ thêm một anh chàng điên tình nữa.

 

Ôi, cũng thấy mình hình như cũng đang "điên".

 

Nhưng "điên" trong hạnh phúc…

Nếu ai đã có lần thấy lòng dịu ngọt
Trước một nụ cười, một ánh mắt, một vòng tay
Hãy chẳng cần tìm khắp đó đây
Vì hạnh phúc đơn giản vậy đó
Vì có những lúc tưởng như không mà lại có…
Gió phiêu lãng
Theo bước chân chiều
Tung bay những chiếc lá xanh màu ngọc bích
Gió là kẻ điên
Vi vu khúc ca của riêng mình
Kiêu ngạo trong chính vẻ lãng mạn dịu dàng
Gió ầm ào
Giữa đêm trăng tĩnh lặng,
Đánh động những cơn sóng biển
Để mặc sau lưng tiếng dương cầm
Lãng tử bước dạo trong đêm ...

 

  • Gửi từ Blogger Mèo Poltergeist: Khó tính. Khó gần.Thật thà.Tính ít nói, ít cười. Lạnh lùng. Sống nội tâm. Thích nghe Rock. Thích kinh doanh và kiếm tiền.Thích phóng xe hết ga để giảm stress. Thích ăn kem và đi biển vào mùa đông. Ghét giả dối. Ghét nói đểu, nói xấu...”

 

Bài cùng tác giả:

 

Đoạn kết của 26 lá thư

 

Đắng

 

Có hai người đàn ông luôn đi bên đời chị

 

 

Blog Radio 66: Tình yêu ơi, cứ đi là sẽ gặp!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

back to top