Đời người con gái, phải chăng cũng như loài hoa hồng?
2021-02-18 01:27
Tác giả:
Kaya
blogradio.vn - Nếu ngày ấy tôi vẫn giữ gốc hồng lại, tiếp tục kiên nhẫn chăm sóc, tiếp tục hi vọng thì mùa xuân năm nay liệu tôi có được một nụ hoa mới không?
***
Tôi cũng đã từng trồng hoa, nhưng chỉ được nụ mà không thể nở thành bông
Tôi vẫn nhớ cảm giác vui sướng khi nhìn thấy chiếc mầm đầu tiên nhú ra trên thân gỗ. Tôi đã loay hoay trên sân thượng cả tiếng đồng hồ để ngắm nghía, chụp ảnh chiếc mầm xanh non đó. Mỗi ngày việc đầu tiên sau khi thức dậy của tôi là tưới cây và săm soi những chiếc mầm như một bà mẹ chồng khó tính xét nét đứa con dâu mới về nhà chồng. Tôi chụp ảnh mỗi ngày, lưu lại trong một album riêng.
Hơn 10 ngày sau thì những chiếc lá đầu tiên xuất hiện. Thêm 5 ngày nữa thì những chiếc lá non chuyển sang màu xanh đậm. Những cành lá ngày càng cứng cáo, xum xuê hơn. Rồi cũng đến ngày cây hoa của tôi trổ chiếc nụ đầu tiên, nhỏ xíu xiu. Cảm giác thật mãn nguyện! Tôi sắp được ngắm nhìn một bông hoa hồng nở ra từ bàn tay chăm sóc của mình. Bông hoa sẽ có màu gì nhỉ? Tôi đã cố tình không hỏi người bán gốc hồng của tôi có màu hoa gì, tôi muốn dành cho bản thân một sự bất ngờ. Tôi sẽ có được món quà đó nếu chăm chỉ, tận tâm chăm bón cho cây hoa của mình.
Thế nhưng tôi không bao giờ biết được bông hoa của mình có màu gì. Nụ hoa không lớn lên, không hé mở và dần chết đi. Dù đã hỏi han khắp nơi, dùng đủ cách thì những chiếc lá vẫn rụng dần, thân cành mỗi ngày một khô cứng hơn.
Mùa xuân năm trước, nụ hoa đã rụng trước khi hè sang
Album ảnh trong điện thoại cứ ngày một nhiều lên, trong số gần 3.000 tấm ảnh, những bức ảnh chụp hoa hồng năm trước đã nằm ở nơi gần như tôi chẳng bao giờ lướt tới nữa. Khi đọc được câu nói trong status một người lạ tôi follow trên Facebook mới khiến tôi nhớ về cây hoa hồng của mình: “Đàn bà mình như hoa hồng nhỉ? Nhiều khi tưởng chết rồi nhưng cứ cắt cành khô đi, đông tới mầm và nụ lại mọc lên”. Nếu ngày ấy tôi vẫn giữ gốc hồng lại, tiếp tục kiên nhẫn chăm sóc, tiếp tục hi vọng thì mùa xuân năm nay liệu tôi có được một nụ hoa mới không?
Người ta vẫn luôn so sánh phụ nữ với hoa hồng nhỉ, những bông hoa hồng có gai. Lại còn ví với tình yêu, thứ tình yêu son sắt thủy chung vĩnh cửu. Nhưng tôi lại chưa bao giờ yêu vẻ đẹp của hoa hồng, hoa hồng đã từng khiến tôi chảy máu, cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Vậy nên khi cây hoa của tôi trổ nụ, tôi từng mong rằng đó sẽ không phải là một đóa hồng nhung. Tôi chưa đủ trải nghiệm sâu sắc để thấm được câu nói kia, nhưng ở thời điểm này của cuộc đời, tôi cảm thấy sự cực đoan trước kia của mình thật buồn cười. Dù rằng tôi chăm sóc cây hoa của mình bằng “tâm” nhưng trong tâm thì tôi lại sợ.
Tôi không ví mình như một đóa hoa hồng tàn úa, cần phải cắt bỏ đi những cành khô héo để chờ mong sự hồi sinh. Cây hoa hồng chết yểu của tôi có lẽ đã yếu ớt ngay từ khi là một hạt giống được gieo trên một mảnh đấy thiếu chất dinh dưỡng, vậy nên sự chăm sóc vụng về của tôi không đủ để nó lớn lên khỏe mạnh.
Status kia là của một người phụ nữ thành đạt. Chị ấy đã trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, nhưng giờ đây cuộc sống của chị luôn tràn đầy năng lượng. Ừ thì những gì người khác thể hiện trên mạng xã hội có thể không hoàn toàn là thật, nhưng nhìn vào nụ cười rạng rỡ trên khuôn miệng và ánh lên trên đôi mắt, tôi có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc, thảnh thơi và đủ đầy từ chị.
Dù rằng, có lẽ phía sau chị cũng từng trải qua nhiều sóng gió, nhưng những người phụ nữ như chị là niềm cảm hứng lan tỏa cho rất nhiều người, trong đó có tôi. Chắc hẳn chặng đường đời của mỗi người phụ nữ đều sẽ rất khác nhau, cũng không ai đong đếm được niềm vui, nước mắt mà sân si hơn thua, bạn có thể chọn cách sống kiêu hãnh như những đóa hồng có gai, bạn có thể muốn sống an yên, bình dị như những bông hoa thạch thảo… chỉ cần là “sống” thì những hạt mầm vẫn sẽ đâm chồi khi xuân tới.
Khi tích lũy đủ kinh nghiệm, đủ nhẫn nại, tôi sẽ trồng một cây hoa hồng khác, không chắc chắn sẽ thành công, mà chỉ đơn giản rằng chưa bao giờ tôi thôi ước muốn được nhìn một bông hoa nở ra từ sự chăm sóc của mình.
Còn bạn, bạn đã sẵn sàng đứng dậy sau những tổn thương? Đã đủ can đảm để vươn mình trở nên mạnh mẽ sau mùa đông, đâm chồi nảy lộc và bung nở những nụ hoa tràn đầy sức sống, tràn đầy sự kiêu hãnh?
© Kaya - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đừng như bồ công anh trong gió, hãy là xương rồng mạnh mẽ trước bão giông l Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.