Đi tìm yêu thương
2021-09-29 01:30
Tác giả:
Cúc Phương
blogradio.vn - Bây giờ, nếu có ai đó hỏi tôi. Người họ thầm quan tâm liệu có đang thương đến họ. Tôi sẽ nghĩ đến ánh mắt ấm áp ấy, rồi tôi tin rằng nếu trong mắt họ có bạn. Bạn đã có tất cả rồi.
***
Trên một hành trình ngắn đầy khó khăn của mình, tôi gặp được cậu ấy. Tôi mong cậu ấy sẽ vẫn luôn ấm áp như ngày đầu thu tôi gặp cậu.
Ngày tháng Mười, mưa bay lất phất. Tôi đứng trên bậc thềm, trước mặt tôi là những gương mặt đang chăm chú lắng nghe lời hướng dẫn. Bên cạnh tôi, khe khẽ tiếng cười nhỏ. Có ánh mắt lo âu về một chuyến đi xa sắp tới. Lại có háo hức vì những trải nghiệm của lần đầu tiên xa nhà.
Tôi mơ hồ suy nghĩ về những điều sẽ tới, cái thói quen chuẩn bị trước mọi việc cứ luôn làm phiền lòng tôi.
Nếu chỉ có một mình, tôi có làm tốt không?
Nếu tình huống xấu đến với cả đoàn, là người chịu trách nhiệm tôi phải làm gì?
Cứ miên man suy nghĩ, tôi đã bước lên xe từ lúc nào không hay.
Những hàng ghế kéo dài về phía cuối xe như đang quay mòng mòng trong đầu tôi.
Mệt mỏi, lo lắng, tôi tìm một ghế trống và ngủ thiếp đi suốt quãng đường.
"Mọi người ơi, xe đã đến nơi rồi. Chúng ta sẽ nghỉ trong hai mươi phút, mọi người nhớ mang theo hành lí, nhận phòng. Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào 12h30 để ăn trưa nhé."
Thật gọn nhẹ, tôi chỉ có một ba lô nhỏ. Tôi sẽ chỉ ở đây bốn ngày, vài bộ quần áo và những đồ cơ bản, cũng không cần quá nhiều.
Uể oải sau quãng đường dài trên xe, ai nấy đều không chút hứng thú. Mau chóng kết thúc bữa ăn, chúng tôi quay về phòng thay đồ để chuẩn bị cho lịch trình diễn ra vào buổi chiều.
2h chiều, tôi bước ra từ phòng mình. Có vẻ như mọi người chỉ đang đợi tôi thôi. Ánh mắt ái ngại của đồng nghiệp, cái nhìn phân vân không tin tưởng từ những người trong đoán khiến tôi bất giác cúi đầu nhìn xuống. Từng hàng người tản ra rồi lại xếp vào để tách thành từng nhóm nhỏ.
Tôi khẽ liếc nhìn, ngoài tôi ra ai nấy đều đã được chia theo cặp. Dù biết rõ, trong lòng tôi vẫn không hết hoang mang. Ngay khoảnh khắc ấy, một cái tên khác vang lên, để giúp tôi suốt hành trình bốn ngày này. Đây chắc là điều tốt nhỉ, tôi cũng không biết nữa.
Cho đến giờ ký ức về ngày hôm ấy với tôi cũng không còn rõ ràng. Tôi chỉ nhớ, khi các nhóm đã về an toàn, thì tôi vẫn đang xuống núi với nhóm của mình.
Trời bắt đầu tối dần, trong rừng lại càng tối hơn. Cơn mưa đêm hôm trước làm đường thêm trơn trượt, nhìn những bóng người lặng lẽ đi phía trước, lòng tôi trùng xuống, trải dài mênh mông.
Cuối cùng thì cũng về kịp lúc cả đoàn ăn tối.
Ừ thì cũng gần hết một ngày rồi, thực lòng tôi chỉ hy vọng được về phòng thay quần áo sạch sẽ và lăn ra ngủ. Thực ra tôi chẳng có đủ thời gian để làm cả hai việc ấy. Chúng tôi vội vã quay về sân chung, chia đội và bắt đầu lịch trình buổi tối.
Câu chuyện nghe đã nhạt lắm rồi đúng không? Chỉ là, người đã cùng tôi chịu đựng cả buổi chiều vất vả ấy lại chính là người sẽ cùng tôi hướng dẫn đoàn trong những hoạt động kết nối vào những buổi tối tiếp theo.
Có đôi khi, tôi thực sự đã tin cái gọi là duyên phận.
Cùng nhau ngồi trên những bậc thềm, ở một nơi xa lạ, rồi rủ rỉ những câu chuyện đầu tiên. Tôi quên mất, tôi chỉ mới quen người bạn này vài tiếng trước.
Mùi ổi cùng với gió tạt qua, len lỏi trong những câu chuyện bạn kể. Sự mệt mỏi đang dâng lên bỗng tan ra rồi biến mất.
Sáng ngủ dậy, trời đã khác hoàn toàn. Gió thổi những đám lá bay loạn xạ, trời se se lạnh.
Cái ba lô nhỏ của tôi chỉ toàn áo mỏng thôi, thật ái ngại khi phải bắt đầu cả một ngày trong rừng thế này. Tôi lại thầm trách mình rồi lơ đãng nhìn quanh. Ai nấy đều đang cười nói vui vẻ, cùng ôn lại chuyện của ngày hôm qua. Cũng không hẳn vậy, trong đám đông ấy, tôi thấy ánh nhìn về tôi.
Chỉ là sự ấm áp thôi.
Bây giờ, nếu có ai đó hỏi tôi. Người họ thầm quan tâm liệu có đang thương đến họ. Tôi sẽ nghĩ đến ánh mắt ấm áp ấy, rồi tôi tin rằng nếu trong mắt họ có bạn. Bạn đã có tất cả rồi.
Tôi không muốn nói quá chi tiết về những gì diễn ra sau đó. Chỉ là, trong suốt hành trình đó, tôi đã có người đồng hành với mình.
Lặng lẽ, không ồn ào nhưng thật ấm áp quá.
Ngày cuối cùng đến nhanh hơn tôi mong đợi, thay vì cảm thấy nhẹ nhõm như tôi nghĩ. Có chút gì đó vấn vương, có chút không nỡ.
Mới đêm trước, khi cùng bước đi trên con đường lạ lẫm, le lói ánh đèn pin của những người đi trước. Lần đầu tiên tôi cảm thấy muốn biết về cậu ấy. Cậu ấy là ai, cậu ấy đã sống như thế nào. Vẳng bên tai tôi lời nhạc ngọt ngào của bài hát lần đầu tồi nghe.
"Dừng lại một chút thôi, người ngủ say anh đang tìm kiếm
Chẳng còn điều gì khó khăn để cản ngăn anh tới bên em!
Dù ở đâu anh cũng sẽ trở về, đừng buồn nhé em
Để gặp được chính em là điều đầu tiên khiến anh trở về nhà"
Sau những ngày mưa gió, mệt mỏi khiến tôi không còn quan tâm đến những chuyện xảy ra xung quanh mình. Lặng lẽ thu xếp đồ, tôi nghĩ đến lúc được về nhà.
Đã thấy lòng vui hơn, tôi tự cười với mình rồi quay đầu nhìn lại
Đúng vậy, lần cuối này tôi vẫn bắt gặp ánh nhìn dung dị, ấm áp chỉ về tôi thôi ấy...
Kết thúc rồi, chặng đường này thật đáng nhớ mà.
Hai tháng sau, ở một nơi xa lạ, tôi đã gặp lại cậu ấy.
Khi trời đã lạnh hơn, cậu ấy tiến về phía tôi. Giữa cả biển người và nụ cười rạng rỡ. Khoảnh khắc ấy với tôi, có lẽ là phút giây tôi thấy mình được yêu thương.
© Cúc Phương - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 479: Hành trình của hạnh phúc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khi trời ấm áp – tuyết sẽ lại rơi!
Như một thói quen, suốt những năm tháng xa cách, cô ít giao tiếp với người ngoài, chỉ khi về nhà, lúc rảnh rỗi, cô sẽ nhắn tin cho anh, kể những niềm vui, nỗi buồn, hay đơn giản chỉ là những chuyện vụn vặt mà cô cảm thấy thú vị.

Trong nhụy hoa có trái tim nhỏ
Trên cuộc đời này có hàng tỉ lí do khiến ta sụp đổ nhưng điều bóp nghẹt trái tim ta nhất chính là những người ta yêu thương vào một ngày nào đó lặng lẽ rời xa chúng ta.

Tháng 3 hoan hỷ, tháng 4/2025 phát tài, top con giáp tự làm đại gia, giàu sang vô đối trong năm 2025
3 tháng tới những con giáp may mắn này sẽ như chuột sa chĩnh gạo, làm gì cũng thành công, suôn sẻ.

Dừng yêu em lại
Không biết từ bao giờ chỗ ấy trở thành nơi quen thuộc mỗi khi em hay anh gặp chuyện gì buồn phiền. Anh cũng không biết từ khi nào mà anh đã bắt đầu thấy thích em rồi.

Chiều nghĩ
Hoàng hôn buông xuống đằng xa đó Tư lự chiều nay gió một mình Nhe nhẹ thoảng qua cành khô héo Ánh nhìn của ai đương với theo

Thay đổi để không tự gây áp lực cho bản thân
Giữ hình ảnh cô gái năng động, tự tin, mạnh mẽ, độc lập trong mắt bạn bè, đồng nghiệp khiến Nguyễn Hoàng Anh (ở quận 5, TPHCM) thực sự mệt mỏi. Cô đã chọn cách thay đổi, không tự gây áp lực cho bản thân theo những cách sau đây.

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?