Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mở rộng trái tim mình

2021-08-12 01:25

Tác giả: Ellie Wilson


 

blogradio.vn - Chẳng phải trái tim chúng ta, ngoài nghĩa vụ đập liên tục để chúng ta được sống, trái tim ấy còn khiến chúng ta thật sự sống vì đó là khi chúng ta biết cảm nhận, biết yêu thương đúng không?

***

Gửi đến bạn, những người độc giả.

Bạn hẳn đã ít nhất một lần tin tưởng, dựa dẫm, thậm chí là bạn đã yêu thật nhiều một người làm bạn tổn thương trong quá khứ. Và qua bao tổn thương bạn cho rằng đó là khờ dại, là ngốc nghếch để rồi sau cùng... bạn tự giam mình trong cái lồng sắt mà bản thân tạo ra để không ai có thể chạm tới. Bạn sợ vết thương sẽ lại bong tróc và lại rỉ máu, sợ những cơn đau giằng xé như muốn chết đi, sợ những thước phim hồi ức cũ kĩ bao năm cất giấu bây giờ như đang tua ngược...

Tôi biết bạn đã trải qua những mối tình chóng vánh, sớm đến nhưng cũng đi thật nhanh, cũng có thể là những cuộc tình lâu dài đến mức mà đã từng nghĩ rằng sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường, hay dù rằng chỉ là mối tình đơn phương nhỏ bé chẳng ai biết, mấy ai quan tâm. Vậy có lẽ bạn đã từng biết đau rồi phải không…?

Tôi hiểu, bạn hẳn sẽ chạnh lòng khi nghe câu hỏi bâng quơ này, nếu không thì bạn chắc hẳn là một cô gái một chàng trai mạnh mẽ sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì những điều nhỏ nhặt đâu nhỉ.

Bạn đã từng yêu một ai đó, từng trao đi cảm giác an toàn và yêu thương, từng muốn dựa dẫm vào bờ vai nào đó khi yếu lòng nhưng điều họ dành cho chúng ta sau cùng lại là sự phản bội mà bạn chưa bao giờ nghĩ tới, hay là những cái ngoảnh mặt quay đi một cách phũ phàng, hoặc đơn giản là sự lạnh nhạt vô tình vì họ chẳng mảy may để ý đến bạn. Có phải yêu là cảm giác đau đến mức mà ta chẳng thể tìm được một từ nào trong cuốn từ điển bách khoa toàn thư mà có thể bộc tả hết tất cả những cảm giác mà những người từng yêu đã trải qua không? Đau đến mức từng hơi thở cũng trở nên nặng trĩu, đau đến nghẹn ngào trong từng giọng nói.

Tôi có một người bạn sau nhiều lần đổ vỡ, cô ấy tìm đến tôi trong một lần chia tay với người bạn trai sau hai năm chung sống, cô ấy chỉ nói một câu rằng: “Có lẽ mình sẽ không thể yêu một ai nữa, mình đau lắm…. Không hiểu sao, dù chỉ là một câu nói thì thầm bên tai nhưng tôi cảm nhận dường như cô ấy đang một mình ôm trọn trái tim chằng chịt vết thương mà bao con người con trai đi qua đã vô tình khắc nên, cô gái ấy cố gắng mỉm cười vì sợ tôi sẽ lo lắng hay khó xử, giọng nói thì ứ nghẹn lại như đang mắc phải một vật gì đó trong cổ họng mà không biết làm sao lấy ra. Tôi đã không kìm được lòng mà ôm lấy cô ấy thật chặt. Tôi không nhớ khi ấy mình đã nói gì, chỉ nhớ đôi mi cô ấy thì cứ trĩu xuống mà tuôn rơi những giọt lệ làm thấm ướt cả vai áo của mình. Cô gái ấy ôm lấy tôi thật chặt rồi cứ thế oà khóc như một đứa trẻ - một đứa trẻ dù bao lần tập đi vẫn mãi không thể tránh khỏi những cơn vấp ngã đau đớn.

Bạn của tôi ơi, bạn đã từng ôm lấy vết thương ấy một mình, bạn như một chú mèo nhỏ sợ hãi cả thế giới, bạn tự liếm láp đến khi vết xước ấy ngưng chảy đi những giọt máu. Bạn dần học cách trở nên lạnh lùng, vô cảm vì chỉ có thế mới không ai có thể chạm đến trái tim của bạn. Chú mèo nhỏ ấy khi thấy con người sẽ lại nhớ đến quá khứ bi thương bị bỏ rơi, bị bỏ đói, bị đánh đập, chú mèo đáng thương ấy đã vồ ra những cái vuốt sắc nhọn nhất mà có lẽ một chú mèo nhỏ bé tưởng chừng sẽ không thể đáng sợ được như thế.

Thế, bạn còn nhớ cô bạn mà tôi đã kể khi nãy không? Cô ấy đã khóc mấy hôm liền khi nghĩ mình hoàn toàn mất niềm tin vào những câu chuyện tình yêu đẹp đẽ mà chúng ta thường thấy trong những câu chuyện cổ tích, một câu chuyện ngọt ngào với cái kết hạnh phúc mà bao người ước ao. Đôi mắt xinh đẹp ấy cũng đã sụp xuống, hoàn toàn tiều tuỵ, thật sự tình yêu có thể khiến chúng ta trở nên như thế này sao?

Vài năm sau, cô gái yếu đuối năm nào dường như trở thành một con người khác, cô ấy trở nên điềm đạm. Chẳng còn nhớ rung động là cảm giác như thế nào, tôi đã chứng kiến cô bạn ấy ngày càng trưởng thành hơn so với những cô gái cùng lứa, tưởng chừng chẳng còn ai có thể khiến người con gái ấy được trở nên hồn nhiên và vui vẻ được như xưa. Những người con trai đã tiếp cận tán tỉnh, đều nhận một cái kết thất vọng và phải sớm từ bỏ. Nhưng rồi một ngày, có một chàng trai tuổi đôi mươi tràn đầy nhựa sống, so với người con gái ảm đạm kia thì anh ta dường như yêu tất cả những gì cuộc sống này ban cho, trái tim biết yêu thương ấy như đã khiến cho những người bên cạnh anh cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh.

Đó là một buổi chiều tà, từng tia sáng, từng ánh hoàng hôn len lỏi qua những tán lá một màu sắc cam, không gian chợt trở nên thinh lặng khi anh đi ngang qua bờ sông. Nhìn về phía xa xa, chợt bắt gặp một âm vang buồn, một cô gái đang ngân nga khúc nhạc não sầu, người con gái ấy chính là cô bạn của tôi. Cậu ta dường như đã cảm nhận được nỗi đau sâu sắc mà không ai hiểu được và anh ấy đã không ngại ngần mà đến ôm cô bạn ấy một cách đầy ủi an – một người hoàn toàn xa lạ. Tôi không nhớ chính xác cô ấy đã kể tôi về việc xảy ra đến nay đã bao lâu rồi, nhưng hôm nay chính là ngày cô bạn ấy mặc chiếc váy cưới đính hoa nắm tay người con trai năm ấy đã bất chấp ôm chầm lấy mình và an ủi – chàng hoàng tử của đời mình. Thật khó tin phải không nào.

Chú mèo nhỏ kia bao nhiêu tháng ngày lang bạc ngoài đường giờ đây đã được một bà cụ phúc hậu đem về chăm sóc và yêu thương. Chú mèo ấy dần dần biết đáp trả khi nghe bà cụ gọi tên, dần dần cảm thấy an toàn, dần dần biết dụi đầu vào người làm nũng với chủ. Bạn biết vì sao không? Vì đó là tình yêu đấy.

Bạn ơi, dù những con dao ngoài kia có găm vào tim bạn hàng triệu vết nhát, dù có xé chúng đi thành từng mảnh, dù có đem đến bến bờ vô cực lạnh lẽo đến mấy, dù trái tim ấy tím tái như sắp chết đi… thì bạn vẫn sẽ yêu. Bạn sẽ lại yêu như chưa từng trải qua bất kì địa ngục nào, bạn sẽ lại mang trái tim dù chẳng mấy nguyên vẹn ấy nguyện đem trao người ta. Chẳng phải trái tim chúng ta, ngoài nghĩa vụ đập liên tục để chúng ta được sống, trái tim ấy còn khiến chúng ta thật sự sống vì đó là khi chúng ta biết cảm nhận, biết yêu thương đúng không? Thế mà bạn lại cố kìm chặt giấu đi cảm xúc, cố cắn răng mà quay đi, phủ nên một bức tường vô hình đối với những người muốn cho chúng ta tình yêu.

Hãy mở trái tim của mình, hãy ôm lấy chúng bằng hơi ấm chứ không phải bao bọc chúng bằng sự lạnh lẽo. Đừng cho rằng những vết thương của quá khứ là xấu xí vì biết đâu chàng trai hay cô gái mà định mệnh sẽ gửi đến cho chúng ta một ngày nào đó, họ cũng đang muốn chạm đến nơi vết sẹo không mấy lành lặn kia. Biết đâu họ cũng đang muốn chạy đến ôm bạn thật chặt như chàng trai tôi đã kể nhưng điều đó sẽ là không thể nếu như bạn… không mở lòng. Vậy nên bạn yêu ơi, hãy sống yêu thương nhé vì biết đâu ai đó cũng đang chờ bạn phía trước. Và hãy đưa tay ôm ngược lại người đã bất chấp ôm trọn những vết thương của bạn thật lâu nhé!

Những câu nói mang tính chiêm nghiệm trong bài được mình đúc kết qua những lần chứng kiến những người xung quanh mình đã từng đau khổ vì tình yêu, trông họ như vừa trải qua một cuộc sinh tử. Mình muốn truyền thông điệp này đến tất cả những con người đang tự giam mình trong bức tường lạnh lẽo rằng: dù cho bao lần chai sạn cũng không làm ta ngưng rung động, chi bằng hãy sống yêu thương, hạnh phúc sẽ tự tìm đến.

Cảm ơn bạn đã lắng nghe.

© Ellie Wilson - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Replay Blog Radio: Cứ yêu dẫu ngày mai có ra sao

Ellie Wilson

Tôi sẽ là người sưởi ấm trái tim của bạn, dù cho trái tim bạn đã trở nên khô cằn, một hòn đá lạnh băng.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top