Có một Sài Gòn bình yên trong tôi
2015-12-24 01:00
Tác giả:
Phan Thị Kim Thảo
Chiều nay, sau giờ tan sở về, tôi hòa theo dòng người tấp nập ngược xuôi như mọi ngày. Đường xá Sài Gòn vẫn đông nghẹt, tiếng còi xe inh ỏi, tiếng người cười nói trong các quán ven đường vang xa, tiếng điện thoại nhà ai cũng hùa theo đổ chuông ring reng cho phải lệ. Và có chăng Sài Gòn được gọi là thành phố năng động một phần cũng nhờ có những thanh âm thường nhật ấy?
Nhịp sống Sài Gòn ồn ào, rộn rã khiến đôi lúc tôi cũng phải học đòi bắt cho đúng nhịp, để vừa đi vừa chạy cho kịp chuyến hành trình. Nhưng cũng có đôi khi tôi lại muốn chùng chân bỏ cuộc. Đó là những lúc ốm đau một mình, những lúc công việc không suôn sẻ và những lúc tôi nhớ về gia đình, bạn bè ở quê.
Tôi sinh ra ở Huế. Nơi đó, mỗi khi nhắc đến người ta hay buột miệng bình luận đôi ba câu "Huế buồn lắm", "Huế chậm lắm", "Huế cổ kín và trầm tư lắm"... Mà thật lạ, bạn bè, những người tôi quen đều nói tôi chỉ hợp sống ở Huế. Có lẽ vì một phần do tính cách của tôi, thích bình lặng mà sống, không thích xô bồ, rộn rã. Ấy vậy mà gần hai năm qua tôi vẫn sống tĩnh lặng giữa một Sài Gòn không yên ắng đó thôi!

Có những ngày tôi thui thủi một mình giữa những người qua lại không quen, nắng đã lên cao, mặt đường đã hắt bóng dòng người xuôi ngược chồng chéo lên nhau. Tôi vừa chạy xe vừa nghĩ ngợi đôi điều về cuộc sống. Về Huế nơi tôi sinh ra và về Sài Gòn nơi tôi đang sống. Liệu rằng, rồi đây tôi sẽ thuộc về nơi nào?
Có ai đó nói với tôi về chuyến hành trình của cuộc đời một con người từ khi sinh ra cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, rằng chẳng ai trong mỗi người chúng ta được chọn lựa nơi mình sinh ra cả nhưng chúng ta có quyền lựa chọn cách để sống tốt mỗi ngày. Chính vì thế mà tôi luôn muốn mình sống tốt cho từng ngày, hôm nay phải tốt hơn hôm qua và ngày mai phải tốt hơn những ngày trước đó. Tôi luôn quan niệm cuộc sống của mình là do mình tự tạo lấy dù là vui hay buồn. Vì vậy, tôi luôn muốn mình sống vui vẻ và biết ơn mỗi ngày, mỗi người tôi gặp, những con đường tôi qua và những nơi tôi sống.
Sài Gòn vẫn cứ luôn ồn ào, náo nhiệt như thế nhưng ở đâu đó giữa thành phố rộng lớn này tôi vẫn tìm thấy cho mình một vài chốn quen thuộc để dừng chân, để lặng nhìn cuộc sống và mỉm cười chào đón những giờ phút bình yên. Đó là những sáng cuối tuần thong thả, tôi lang thang một mình quanh nhà thờ Đức Bà, một trong những biểu tượng đặc trưng khi ai đó nhắc đến Sài Gòn. Tôi lắng nghe tiếng Cha nhà thờ đọc kinh, nghe các bạn hát những bài ca về Chúa mặc dù tôi không theo đạo Thiên chúa nhưng với tôi giờ khắc ấy vô cùng thiêng liêng. Rồi tôi chọn cho mình một chỗ ngồi lý tưởng bên công viên của nhà thờ, tôi hay gọi cho mình một ly cafe ít sữa của cô bán quán cóc tại chỗ để nhâm nhi và làm tăng thêm phần thi vị của một buổi sáng đẹp trời. Tôi ngắm nhìn các cặp đôi chụp hình cưới, ngắm nhìn nụ cười rạng rỡ của cô dâu, ánh mắt ngập tràn hạnh phúc của chú rể mà tự nhiên bao nhiêu ưu phiền đều tan biến. Tôi lắng nghe những bài hát quen thuộc của nhóm bạn sinh viên đang vừa đàn ghi ta vừa ca hát hăng say... Và với tôi Sài Gòn thật đẹp!

Có những đêm, tôi trở về nhà hơi muộn sau khi kết thúc cuộc gặp gỡ với bạn bè, đường xá Sài Gòn đã có phần thưa người qua lại, bụng đói cồn cào tôi ghé vào quán hủ tiếu quen thuộc gần bên đường ray xe lửa Nguyễn Kiệm, gọi anh bán hủ tiếu một tô và cứ thế nhai nuốt xì xụp. Có một cảm giác thật thân thuộc ấm cúng, khoan khoái lạ thường trong tôi. Bởi một phần do anh bán hủ tiếu cũng là một người từ miền Trung vào đây lập nghiệp. Đôi khi, tôi đồng cảm với ai đó chỉ đơn giản bởi họ là người xa quê giống như mình.
Sài Gòn dân tứ xứ rất đông, mỗi người từ khắp nơi tụ tập về đây để lựa chọn cho mình một công việc phù hợp, để thử thách với chính bản thân mình. Hoặc đôi khi chỉ là một công việc tạm thời để tự nuôi sống bản thân. Nhưng so với các tỉnh thành khác, nhiều người cho rằng Sài Gòn vẫn rất dễ sống. Có lẽ thế thật, bởi mấy ai vào sống lâu ở Sài Gòn mà lại muốn trở về quê đâu. Hoặc họ có về rồi cũng sẽ ước ao một ngày nào đó được quay trở lại nơi đây. Có lẽ vì họ lỡ yêu lấy thành phố này rồi!
Sài Gòn còn là nơi cho tôi gặp được những người bạn chân thành, dễ mến. Là nơi cho tôi gặp được những người đồng hương chăm chỉ, sống có nghĩa có tình. Là nơi cho tôi gặp được những anh chị đồng nghiệp biết yêu thương, che chở lẫn nhau. Và với tôi Sài Gòn bình yên hơn nhiều so với những gì người ta hay nhắc đến.
© Phan Thị Kim Thảo – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

10 đặc điểm của người đi tới đâu cũng nổi bật một cách tự nhiên
Họ là những người dù ở trong môi trường nào cũng toát ra khí chất rất riêng, khác biệt và nổi bật giữa đám đông.

Nai ơi...
Chú chó dùng mõm và chân khéo léo để bắt những con cá rô đồng, con cua đồng béo ngậy. Những lúc ấy, tiếng cười nói rộn rã vang vọng cả cánh đồng, xua tan đi cái nóng bức của mùa hè.

Hạnh phúc cho riêng mình
Hạnh phúc khiến ta thấy đủ, bằng lòng với chính bản thân, trân trọng những điều nhỏ bé chứ không phải nhòm ngó những thứ không thuộc về mình.

Yêu không cần hứa phải không em?
Em quay sang nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng. "Em không biết tương lai sẽ ra sao," em nói, "nhưng em biết rằng, em muốn ở bên anh, trong những khoảnh khắc hiện tại."

Những mảng màu tuổi thơ
Và tôi, mỗi khi nhớ về tuổi thơ, lại thấy lòng nhẹ bẫng, tự mình mỉm cười, bình yên như được trở về với những ngày tháng vô tư, trong trẻo, nơi mà mọi thứ đều giản đơn và tràn đầy yêu thương.

Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa
Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa Vì tim này chẳng chịu được đau thêm Những vết cắt cũ hằn sâu nơi lồng ngực Sợ một ngày lại hóa nỗi đau êm.

“Hôn nhân hoa oải hương” hấp dẫn Gen Z
Quan niệm truyền thống vẫn thường gắn hôn nhân với tình yêu lãng mạn, nhưng một bộ phận Gen Z lại có cách nhìn hoàn toàn khác. Họ tìm đến “hôn nhân qua oải hương” - cuộc hôn nhân dựa trên sự đồng hành, hỗ trợ lẫn nhau thay vì tình yêu hay tình dục.

Mùa hè của Vinh
"Buổi trưa hè nóng nực, Ba các cháu hay kéo nhau ra suối tắm, nước mát lạnh như xua tan hết mọi mệt mỏi. Rồi còn chơi trò đánh trận giả, đứa nào cũng đen nhẻm vì bùn đất, nhưng vui lắm."

Buông bỏ 4 điều giúp sống an nhiên
Tập thể dục, tham gia những hoạt động yêu thích, đi du lịch, hoặc đơn giản là dành thời gian bên những người thân yêu.