Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cô gái à, mong em không chùn bước để có một gia đình xứng đáng

2020-12-11 01:18

Tác giả: Mập mập bé mỡ


blogradio.vn - 5 năm trôi qua, cô là một cô bé khuyết tật nghị lực và đạt được khá nhiều thành công khiến xã hội phải ngưỡng mộ. Nhưng không ai biết đằng sau đó là một khát khao cháy bỏng về một gia đình hoàn chỉnh của cô bé. Mong rằng cô sẽ không chùn bước và tìm thấy gia đình đích thực mà cô xứng đáng được có.

***

Cô bé ngồi lặng thinh trong góc của một quán cà phê nhỏ. Đối với cô đây có lẽ là nơi cô cảm thấy còn chút hơi ấm giữa lòng thành phố tấp nập mà lạnh lẽo tình người này.

Cô đã ở thành phố này được 5 năm, khoảng thời gian đầy biến cố trong cuộc đời cô, thăng trầm có, thành công có, khó khăn có,vấp ngã cũng có. Nó giúp cô trưởng thành nhưng lại vô tình càng ngày càng đẩy cô vào một thế giới lạnh lẽo của sự cô đơn.

Một cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương cốm mới đâu đây. Cô chầm chậm nhắm mắt và tận hưởng mùi hương đó. Nó đưa cô trở về ngày cô háo hức mong chờ mẹ đi chợ về sẽ mua bánh cốm cho mình, rồi những món ăn, món bánh mẹ làm cho cô khiến cô không thể nào quên được hương vị của nó. 

Bỗng một giọt nước, hai giọt nước, cô đang khóc. Nước mắt ứa ra, mọi thứ dần hiện ra trước mắt. Kia là cây hoa quỳnh mà bố và cô đã cùng vun trồng, bên kia là mảnh sân nhỏ đang phơi những cánh hoa hồng trắng, một phương thuốc dân gian mà mẹ đã dùng để chữa bệnh ho khan cho cô, rồi mâm cơm ấm cúng đầy ắp tiếng cười,…nhưng mở mắt ra tất cả đều biến mất. 

Không còn, không còn nữa, không còn gì cả. Giờ cô không còn nơi để về nữa rồi, không gia đình, không người thân, không quê hương, cô chỉ có một mình.

cogaihoaco

“Nhắm mắt và hít thở

Ký ức lại ùa về

Chẳng muốn mở mắt nữa

Chỉ muốn ký ức thôi”.

Đang miên man trong dòng kí ức thì một bàn tay ấm áp và to lớn lau nước mắt cho cô. Giọng trung niên trầm ấm cất lên.

“Ở ngoài lạnh lắm, để ta đưa cháu vào trong”

“Dạ”. Cô bé nhìn người trung niên bằng ánh mắt long lanh, nhẹ mỉm cười.

Người đàn ông nhẹ nhàng đẩy xe đưa cô vào trong. Thì ra người đó là chủ quán cà phê ‘Ký ức’ này, cũng là người duy nhất không kì thị cô bé về vẻ ngoài xấu xí, khuyết tật của cô.

Cô bé vốn dĩ sẽ là một cô công chúa may mắn và xinh đẹp nếu như không gặp phải vụ tai nạn kinh hoàng năm đó. Vụ tai nạn ập đến khi cô vừa nhận được giấy báo trúng tuyển đại học. 

Để chúc mừng, mẹ đã chuẩn bị rất nhiều món ăn cùng một món quà nho nhỏ cho cô. Nhưng trớ trêu thay do rò rỉ bình gas nên đã xảy ra hỏa hoạn. Đám cháy đã thiêu rụi tất cả, cướp đi gia đình và đôi chân của cô. Sau tai nạn cô mất tất cả, bị tật ở chân, bị bỏng nửa mặt và đau hơn là bị mất người thân.

cogaikhoc1

Cô đã không còn nghị lực sống cho đến khi bác sĩ trao lại cho cô chiếc vòng cổ là món quà mà mẹ đã dành tặng cho cô, bà đã nắm chặt lấy nó trong tay trước khi đi xa. 

Cô ngắm chiếc vòng một hồi lâu và gạt đi nước mắt hạ quyết tâm phải sống. Cô phải sống không chỉ vì cô mà còn vì hy vọng của bố mẹ cô, họ đã hi sinh tất cả để mong cô tiếp tục chính vì vậy cô phải sống và sống thật tốt. 

5 năm trôi qua, cô là một cô bé khuyết tật nghị lực và đạt được khá nhiều thành công khiến xã hội phải ngưỡng mộ. Nhưng không ai biết đằng sau đó là một khát khao cháy bỏng về một gia đình hoàn chỉnh của cô bé. Mong rằng cô sẽ không chùn bước và tìm thấy gia đình đích thực mà cô xứng đáng được có.

© Mập mập bé mỡ - blogradio.vn

Xem thêm: Cuộc đời sẽ không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn

Mập mập bé mỡ

Vì yêu mà đến, vì tin mà ở lại

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top