Có ai yêu đơn phương mà không đau lòng?
2018-08-18 01:30
Tác giả:
Có lẽ, khi em đọc được những dòng này cũng là lúc tôi xóa bỏ được những chấp niệm trong lòng mình. Chuyện tình cảm chẳng ai nói trước được điều gì. Mới hôm qua còn môi ấp má kề chớp mắt một cái đã thành "đồng chí". Buồn cười lắm phải không? Một mối quan hệ không rõ ràng, bạn thân chăng? Tôi nghĩ đó là di chứng của hậu kết thúc mối tình chúng ta.
Nói như thế nào cho đúng nhỉ? Một quãng thời gian cũng khá dài gắn bó, có thể nói là dốc cạn tình này dành hết cho người, rót cạn thanh xuân cho mối tình đầu ngây dại. Đó là lí do tại sao tôi không thể dứt khoát cắt bỏ đoạn tình cảm ấy.
Và tôi đã làm một chuyện đến cả bản thân mình cũng không ngờ đến. Tỏ tình với người yêu cũ? Gì chứ? Hoang đường. Đúng là hoang đường. Thế mà giờ, tôi lại làm một việc mà không chỉ nhiều người cho rằng mà ngay chính bản thân tôi cũng nghĩ đó là điều khó thể tin được. Nhưng biết làm sao khi con tim đã vật thắng lí trí đây. Biết làm sao khi vẫn giữ liên lạc, vẫn gặp mặt, vẫn quan tâm đây? Biết làm sao khi em ôm tôi và khóc nức nở khiến tôi không đành lòng mà vỗ về an ủi. Nhưng, đáng buồn, tôi biết giọt nước mắt ấy không dành cho mình.
Ngày quen em, tôi sợ nhất là những lúc em rơi nước mắt, lúc ấy trái tim tôi như có ai bóp nghẹn. Tôi xót, tôi thương cô gái bé nhỏ của mình. Mà ngay giờ phút ấy, khi thấy nước mắt em trào ra, tôi chỉ biết lặng lẽ ôm em, an ủi như một người bạn. Tôi biết, giờ tôi chẳng còn tư cách làm những việc vượt quá giới hạn hai từ "bạn thân". Em tìm đến tôi, thổ lộ tâm sự của mình, ấm ức, đau lòng mà em nào biết trái tim này cũng đang nứt ra nứt ra từng chút từng chút một.
"Bạn" - một từ thôi cũng đủ để đập nát tuyến phòng bị cuối cùng. Tan hoang một cõi lòng. Đau chứ. Đau đến mức lặng người. Có ai yêu đơn phương mà vui đâu?
Ngày hôm nay là lần cuối cùng tôi bày tỏ tình cảm của mình với em. Dù câu trả lời là gì, tôi cũng chỉ muốn em biết rằng: đã từng có một người luôn đợi, luôn chờ, luôn quan tâm em ở một góc xa khuất nào đó. Và một thằng con trai như tôi chẳng cao thượng, tôi cũng ích kỷ như bao người mà thôi. Vẫn muốn là người che chở cho em, tham gia vào cuộc sống của em. Nhưng khi khả năng ấy không còn, tôi mong sẽ có người khác thay tôi, yêu em như tôi đã từng... Còn tôi, có lẽ, sau ngày hôm nay vẫn sẽ mãi là thằng bạn làm những trò điên loạn để được thấy em cười - nụ cười như ánh ban mai.
Góc phố nhỏ ta thường lui tới
Con đường quen kí ức gọi mời
Em nhớ không, nhớ không em hỡi
Nơi ta trao nhau chiếc hôn đầu.
© Lê Hoàng Anh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.