Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đơn phương một người là cứ âm thầm yêu rồi âm thầm đau

2018-03-18 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Yêu vô cùng, muốn bày tỏ vô cùng, nhưng lại sợ người ấy biết đến vô cùng. Chữ nhỡ khiến người ta chần chừ và tự bào mòn mình. Nhỡ người ấy không đồng ý thì sao, nhỡ mất đi cả tư cách của một người yêu đơn phương luôn thì sao? Ở bên cạnh người mình thương yêu, dù có khổ đau nhưng vẫn đôi khi hạnh phúc. Nhưng nếu xa người ấy rồi, chỉ biết ta bỗng mất đi một hình bóng duy nhất để nhớ về. Cuộc sống bỗng hóa miên man trống rỗng.

***

 Đơn phương một người là cứ âm thầm yêu rồi âm thầm đau

Tình đơn phương

Tình đơn phương trên màn ảnh lúc nào cũng đẹp, kết thúc có hậu cũng đẹp mà dở dang cũng đẹp. Vì đơn giản, người yêu đơn phương không trải qua những dằn vặt một mình. Bên cạnh họ còn có khán giả. Ai cũng nhìn thấy họ đã hi sinh như thế nào, ai cũng nhìn thấy những cử chỉ quan tâm của họ dành cho người kia, cả những niềm vui nho nhỏ mà nhân vật ấy từng ngày góp nhặt, cả những nỗi buồn tê tái về đêm. Khán giả xem, khán giả đồng cảm, người xót thương, người thổn thức, nên tình cảm luôn toát lên một vẻ cao thượng lặng thầm nào đấy.

Còn thực tế, người yêu đơn phương chẳng có ai ngoài chính bản thân. Lúc bắt đấu cho đến tận lúc từ bỏ, chỉ đơn độc một mình.

Ai cũng từng mơ mộng về một ngày tình yêu ấy trở thành sự thật

Đó là những lần ngập ngừng muốn tỏ tình; là những lần ngón tay còn đong đưa thẫn thờ trên bàn phím, nick bên kia đang sáng; là những cuộc gọi nhỡ rồi thôi hoặc giả vờ chuyển sang chuyện khác; là những lần gặp mặt trực tiếp, rồi khi nhìn vào đôi mắt ấy, nhìn nụ cười ấy bỗng dưng lòng can đảm vỡ tan tành.

Yêu người nhưng chẳng thể ân cần, chẳng thể nắm tay người trên những con đường như bao bàn tay đang đan bàn tay khác; chẳng thể tựa vào vai để yếu đuối bảo rằng tôi đang mệt mỏi; chẳng dám nói rằng mình sợ cách xa người ấy như thế nào dù rằng bản thân chưa một lần được giữ.

Yêu vô cùng, muốn bày tỏ vô cùng, nhưng lại sợ người ấy biết đến vô cùng. Chữ nhỡ khiến người ta chần chừ và tự bào mòn mình. Nhỡ người ấy không đồng ý thì sao, nhỡ mất đi cả tư cách của một người yêu đơn phương luôn thì sao? Ở bên cạnh người mình thương yêu, dù có khổ đau nhưng vẫn đôi khi hạnh phúc. Nhưng nếu xa người ấy rồi, chỉ biết ta bỗng mất đi một hình bóng duy nhất để nhớ về. Cuộc sống bỗng hóa miên man trống rỗng.

 Đơn phương một người là cứ âm thầm yêu rồi âm thầm đau

Ai cũng từng sợ hãi khi bỗng có ai đó khác bước vào thế giới của hai người

Những lời nói, những cử chỉ của người ta yêu dù là vô tình, dù là tủn mủn cũng khiến ta nhớ về không thôi. Họ không bận tâm, còn ta thì đem cất rồi chất đầy trong ngăn tim. Sự lượm nhặt ấy đáng thương biết nhường nào. Nhưng đáng thương hơn là khi có người nào đó bước vào mối quan hệ. Người lạ ấy chẳng là người thứ ba, vì vốn dĩ ta và người cũng chẳng là gì.

Nhưng có ai không đau đáu khi nghe người nọ nói cười với người kia; có ai không nghe tim mình vỡ vụn khi nghe người ta thầm thương trộm nhớ kể về một người thầm thương trộm nhớ khác; có nghe nỗi sợ hãi thấp thỏm trong lòng khi thấy tình yêu bấy lâu vĩnh viễn không còn cơ hội cất lời; có thấy sự buông bỏ trong lòng đang gào thét, vì ngoài buông bỏ ra ta còn biết phải làm gì.

Thế giới ngày xưa có tôi luôn lặng lẽ nhìn anh, thế giới hôm nay đau khổ hơn, tôi vẫn đứng đây, lặng lẽ nhìn anh và cô ấy. Sự vị tha chỉ cho phép ta giả vờ cười nói trước mặt dù lòng đau như cắt, sự vị tha không cho phép ta bày tỏ lòng mình vào lúc này, để trở thành kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác.

Và cứ thế đau…

Yêu đơn phương, nỗi đau kéo dài và âm ỉ. Từ lúc lặng lẽ yêu, đến lúc lặng lẽ nhìn người kia tay trong tay cùng người khác, đến lúc nhìn họ khổ đau khi hai người lai lối đi về. Ta cùng người ta thương trải qua tất cả, người có lúc hạnh phúc, có lúc khổ đau, chỉ có riêng ta lúc nào cũng là nước mắt.

Có ai đó từng viết rằng: “Đơn phương ngốc nghếch ở chỗ, đến tận lúc ta từ bỏ, người kia vẫn không hề biết trên đời này, từng tồn tại một người yêu họ nhiều đến thế.” Đọc câu nói ấy, người đơn phương cứ ngỡ như được viết riêng cho mình.

Người ta hay bảo người yêu đơn phương ngốc, nhưng ngốc hay không là thuộc về lý trí, yêu hay không thuộc về trái tim, điều khiến bằng cách nào?

Ừ, vậy là, cứ thế đau…

© Nương Tràng – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top