Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng mình nợ nhau một chuyện tình dang dở

2023-02-08 01:30

Tác giả: Bùi Hườngg


blogradio.vn - Chia tay là chấm hết cho những ước hẹn sau này, thế nên dù với bất cứ lý do gì đều không quan trọng nữa. Buông bỏ trong im lặng, đến câu chúc phúc chẳng thể thốt nên lời, lãng quên hay khắc ghi kỷ niệm suy cho cùng là lựa chọn của mỗi người.

***

Nhiều người tìm thấy nhau và gắn bó với nhau hết hành trình cuộc đời, nhưng cũng có những người điểm bắt đầu là hạnh phúc, trạm dừng chân lại xót xa.

Người ta vẫn luôn cho rằng, hai người xa lạ tìm thấy nhau giữa thế gian tấp nập chính là nhờ vào sự chỉ lối của sợi dây duyên phận. Cho đến khi rời bỏ một cuộc tình, họ lại bám víu "duyên đã tan, nợ đã hết" để xoa dịu những thương tổn in hằn. Và câu chuyện của chúng mình có lẽ cũng bởi "không còn nợ nhau" nên chọn cách kết thúc yêu thương trong lặng thinh.

Quên một người từng là cả khoảng trời đẹp đẽ không dễ dàng như những gì chúng ta tưởng tượng. Từng góc phố, từng kỷ niệm dày xéo gợi nhớ thật nhiều đến cuộc tình đã thuộc về dĩ vãng. Có một câu nói thế này, không còn nỗi đau trường tồn, chỉ có nỗi đau vì cố chấp mà cứ ôm giữ mãi.

Ngày hôm ấy, chúng mình im lặng nhìn tình yêu bao năm vỡ tan tành như mảnh gương rạn nứt. Vốn dĩ gương vỡ rồi chẳng bao giờ có thể hàn gắn như cũ. Trong thâm tâm cả hai người đều tự hiểu rằng, đã đến lúc gửi câu chào tạm biệt cho đoạn đường thanh xuân có bóng hình nhau.

b33b5bfe21fdf1077e740eb931a55e01_dihong2

Kỳ thực mà nói, những năm tháng mang danh xưng "người yêu", mình đã sống trọn vẹn và chân thành. Thế nên đến cuối cùng không ai nói lời trách móc hay hờn giận vì không giữ được trái tim đối phương.

Tình yêu thuộc về câu chuyện của cảm xúc, một khi hết yêu người ta chẳng thể dối lòng mà bước tiếp cạnh nhau. Nhưng tình yêu cũng có sự dung hòa của lý trí, vậy mà đến cuối cùng lý trí không thắng nổi trái tim. Mình đã chia tay nhau.

Trong câu chuyện của đôi mình, duyên nợ đã trả xong, mỗi người sẽ lại bắt đầu một hành trình mới - không còn là của nhau. Em lật giở từng trang nhật ký ngày còn yêu, cả khung trời mộng mơ "chết" dần vì thực tại nghiệt ngã. Tình yêu không thể mãi màu hồng khi cuộc sống dồn anh và em vào những bức tường chất chồng nỗi lo.

Em vẫn thường nghĩ, nếu yêu đủ lâu, tình đủ sâu thì những thử thách ngoài kia sẽ hóa hư vô. Nhưng em không hiểu, khi cuộc tình hóa thành thói quen người ta không còn nồng nhiệt tìm cách để bùng lên ngọn lửa yêu như thuở ban đầu.

Những tiếng thở dài trong đêm, giọt nước mắt mặn đắng sau bao lần cãi vã đã nhấn chìm yêu thương vào hố sâu tuyệt vọng.

co-nhung-nguoi-den-ben-doi-ta-chi-de-lam-ta-dau-long-758x550

Sự cố chấp ôm giữ trái tim không còn thuộc về mình giống như việc em mang sợi dây để buộc ngọn gió vậy. Khi đã mệt nhoài đứng trước vực thẳm rạn vỡ, em cũng đành chấp nhận rằng, đoạn nhân duyên em dành cả thanh xuân bồi đắp đã đến lúc phải buông bỏ.

Số phận rẽ lối cho mình tìm thấy nhau, nhưng cũng chính duyên nợ lại trở thành lý do để chối bỏ yêu thương. Dẫu sao mình từng dành cho nhau trọn vẹn yêu thương ở quãng thời gian đẹp nhất đời người.

Chia tay là chấm hết cho những ước hẹn sau này, thế nên dù với bất cứ lý do gì đều không quan trọng nữa. Buông bỏ trong im lặng, đến câu chúc phúc chẳng thể thốt nên lời, lãng quên hay khắc ghi kỷ niệm suy cho cùng là lựa chọn của mỗi người.

© Bùi Hườngg - blogradio.vn                 

Xem thêm: Nỗi buồn mang tên hạnh phúc l Radio Tâm Sự

Bùi Hườngg

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình trở về

Hành trình trở về

Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

back to top