Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng mình nợ nhau một chuyện tình dang dở

2023-02-08 01:30

Tác giả: Bùi Hườngg


blogradio.vn - Chia tay là chấm hết cho những ước hẹn sau này, thế nên dù với bất cứ lý do gì đều không quan trọng nữa. Buông bỏ trong im lặng, đến câu chúc phúc chẳng thể thốt nên lời, lãng quên hay khắc ghi kỷ niệm suy cho cùng là lựa chọn của mỗi người.

***

Nhiều người tìm thấy nhau và gắn bó với nhau hết hành trình cuộc đời, nhưng cũng có những người điểm bắt đầu là hạnh phúc, trạm dừng chân lại xót xa.

Người ta vẫn luôn cho rằng, hai người xa lạ tìm thấy nhau giữa thế gian tấp nập chính là nhờ vào sự chỉ lối của sợi dây duyên phận. Cho đến khi rời bỏ một cuộc tình, họ lại bám víu "duyên đã tan, nợ đã hết" để xoa dịu những thương tổn in hằn. Và câu chuyện của chúng mình có lẽ cũng bởi "không còn nợ nhau" nên chọn cách kết thúc yêu thương trong lặng thinh.

Quên một người từng là cả khoảng trời đẹp đẽ không dễ dàng như những gì chúng ta tưởng tượng. Từng góc phố, từng kỷ niệm dày xéo gợi nhớ thật nhiều đến cuộc tình đã thuộc về dĩ vãng. Có một câu nói thế này, không còn nỗi đau trường tồn, chỉ có nỗi đau vì cố chấp mà cứ ôm giữ mãi.

Ngày hôm ấy, chúng mình im lặng nhìn tình yêu bao năm vỡ tan tành như mảnh gương rạn nứt. Vốn dĩ gương vỡ rồi chẳng bao giờ có thể hàn gắn như cũ. Trong thâm tâm cả hai người đều tự hiểu rằng, đã đến lúc gửi câu chào tạm biệt cho đoạn đường thanh xuân có bóng hình nhau.

b33b5bfe21fdf1077e740eb931a55e01_dihong2

Kỳ thực mà nói, những năm tháng mang danh xưng "người yêu", mình đã sống trọn vẹn và chân thành. Thế nên đến cuối cùng không ai nói lời trách móc hay hờn giận vì không giữ được trái tim đối phương.

Tình yêu thuộc về câu chuyện của cảm xúc, một khi hết yêu người ta chẳng thể dối lòng mà bước tiếp cạnh nhau. Nhưng tình yêu cũng có sự dung hòa của lý trí, vậy mà đến cuối cùng lý trí không thắng nổi trái tim. Mình đã chia tay nhau.

Trong câu chuyện của đôi mình, duyên nợ đã trả xong, mỗi người sẽ lại bắt đầu một hành trình mới - không còn là của nhau. Em lật giở từng trang nhật ký ngày còn yêu, cả khung trời mộng mơ "chết" dần vì thực tại nghiệt ngã. Tình yêu không thể mãi màu hồng khi cuộc sống dồn anh và em vào những bức tường chất chồng nỗi lo.

Em vẫn thường nghĩ, nếu yêu đủ lâu, tình đủ sâu thì những thử thách ngoài kia sẽ hóa hư vô. Nhưng em không hiểu, khi cuộc tình hóa thành thói quen người ta không còn nồng nhiệt tìm cách để bùng lên ngọn lửa yêu như thuở ban đầu.

Những tiếng thở dài trong đêm, giọt nước mắt mặn đắng sau bao lần cãi vã đã nhấn chìm yêu thương vào hố sâu tuyệt vọng.

co-nhung-nguoi-den-ben-doi-ta-chi-de-lam-ta-dau-long-758x550

Sự cố chấp ôm giữ trái tim không còn thuộc về mình giống như việc em mang sợi dây để buộc ngọn gió vậy. Khi đã mệt nhoài đứng trước vực thẳm rạn vỡ, em cũng đành chấp nhận rằng, đoạn nhân duyên em dành cả thanh xuân bồi đắp đã đến lúc phải buông bỏ.

Số phận rẽ lối cho mình tìm thấy nhau, nhưng cũng chính duyên nợ lại trở thành lý do để chối bỏ yêu thương. Dẫu sao mình từng dành cho nhau trọn vẹn yêu thương ở quãng thời gian đẹp nhất đời người.

Chia tay là chấm hết cho những ước hẹn sau này, thế nên dù với bất cứ lý do gì đều không quan trọng nữa. Buông bỏ trong im lặng, đến câu chúc phúc chẳng thể thốt nên lời, lãng quên hay khắc ghi kỷ niệm suy cho cùng là lựa chọn của mỗi người.

© Bùi Hườngg - blogradio.vn                 

Xem thêm: Nỗi buồn mang tên hạnh phúc l Radio Tâm Sự

Bùi Hườngg

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"

Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."

back to top