Cho đi yêu thương
2020-12-31 01:25
Tác giả:
Quang Nguyễn
blogradio.vn - Thằng Hoàng đã vĩnh viễn ra đi không bao giờ trở lại nữa. Đến nay mọi người hiểu được con người nó, thì đã quá muộn màng, nó đã ra đi vĩnh viễn. Thằng Hoàng với biệt danh cô hồn cũng sẽ chôn vùi cùng nó tận lòng đất sâu. Thay thế vào đó là một câu chuyện cực kỳ cảm động, sẽ được kể mãi ở xóm này. Chuyện về một thằng Hoàng tử tế và tốt bụng.
***
Dạo này không thấy thằng Hoàng đi ngang nhà thầy giáo Tư nữa. Từ lúc nó bị đám trai trong làng vây đánh thì con đường này nó không còn lui tới. Mọi người cũng cảm thấy yên tâm hơn khi không có sự xuất hiện của nó, khỏi phải đóng cửa im ỉm, cảnh giác cao độ, phập phồng lo sợ.
Tên của nó là Hoàng nhưng không biết từ đâu mà nó bị gọi là cô hồn, mọi người truyền miệng nhau gọi một cái biệt danh chẳng lành gắn liền với cuộc đời nó.
Chính bản thân nó cũng chẳng biết cô hồn là ám chỉ cái gì, nó chỉ nghĩ đơn giản là thân người mình gầy ốm, đi vất va vất vưởng như bóng ma, hoặc nó đi chơi với những kẻ lang thang đầu đường xó chợ nên họ gọi vậy.
Bạn trẻ trong làng lấy câu mà người đời hay nói “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng" có nghĩa là đi chơi chung với nó sẽ bị hư lây, vì thế cuộc đời nó không khi nào có bạn.
Nó sinh ra là một gia đình nông dân nghèo. Nó học ít, cuộc sống của nó chủ yếu quanh năm với ruộng đồng, thua xa các bạn cùng lứa trong làng. Mỗi khi nó đi ra đường người ta gọi thằng ma cô, hay là thằng cô hồn, lúc đó nó chỉ cười chưa bao giờ tỏ ra tức giận và nó cũng chẳng thèm chào hỏi.
Với gương mặt khá ngầu, tóc thì nhuộm vàng, nhuộm đỏ, tay chân xăm kín hay lớn tiếng nên ai cũng gọi nó là một tên vô giáo dục, lưu manh. Có một hôm nó đi ngang qua nhà thầy giáo Tư, sơ ý đụng phải một cô gái té lăn trong lúc đang say rượu.
Nó phải chịu một trận đòn ác liệt, mặc dù nó đã đỡ cô gái đứng dậy và nói lời xin lỗi. Người ta đã có ác cảm với nó ngay từ lúc ban đầu. Trong xóm nhà ai mất bất cứ cái gì, cũng nghi ngờ nó là người đầu tiên.
Nghĩ mà buồn, phải chi cha nó đừng vướng vào vòng lao lý, gia đình khá giả, có địa vị trong xã hội thì có lẽ cuộc đời nó sẽ khác so với bây giờ. Ở tầng lớp xã hội đồng tiền là trên hết, có tiền thì chẳng ai dám nói, cứ theo cái kiểu thượng đội hạ đạp, nó thừa hiểu. Từ đó, nó nhìn đời bằng đôi mắt khác.
Nó chưa bao giờ làm điều gì xấu nhưng không ai nghĩ vậy. Từ đó nó mặc kệ, nó sống riêng lập, nó cũng chả thèm chơi với bất cứ ai. Nhà nó nợ ngập đầu do nhiều mùa thiếu hụt, cha nó là người nghiện ngập rượu chè, vào tù ra khám liên miên, cái nghèo đến từ lúc đó. Giờ thì nó mới hiểu thế nào là từ cô hồn mà người đời ám chỉ về nó là gì, không đơn giản như suy nghĩ của nó.
Một chiều nó đi dạo quanh xóm, thấy mọi người chạy tấp nập họ nói với nhau "cháy nhà, cháy nhà". Nó chạy theo mọi người, nơi có nhà đang cháy. Nó hướng mắt nhìn về ngọn lửa đang phừng phực khói nghi ngút, tất cả mọi người cùng lấy nước dập tắt lửa trong niềm vô vọng vì lửa quá lớn, nghe mọi người la hét với nhau “Bên trong có người, họ sẽ chết cháy mất thôi, ai vào cứu họ đi, xe cứu hỏa đến chưa kịp".
Ngay lập tức nó lao thân vào ngọn lửa đang cháy để cứu người. Những người chạy đi lấy nước và có người đứng xem, họ gọi nó.
“Kìa thằng cô hồn, đừng vào đó. Nguy hiểm…nguy hiểm... nguy hiểm”.
Nó đã chạy vào tận trong, bỏ ngoài tai những câu nói khuyên đừng. Nó trở ra hai tay ôm hai bé gái ra ngoài một cách an toàn, tiếp tục chạy vào ôm một bà lão đang ngất xỉu ra ngoài.
Sau khi ra ngoài nó nghe tiếng khóc của một em bé, tiếp tục nó chạy vào lần thứ ba. Mặc người ta khuyên ngăn, nó tiến vào bên trong tìm đến nơi có chiếc nôi của em bé, nó ôm cả chiếc nôi em bé ra ngoài.
Khi chạy ra nơi cánh cửa chính chuẩn bị thoát thân, nó bị một cây cột rơi trúng. Nó lấy thân che cái nôi lại để bảo vệ cho em bé, cố gắng đưa em bé ra ngoài trong tình trạng kiệt sức hoàn toàn. Nó say xẩm mặt mài, mọi người bảo nhau.
“Trời ơi dường như nó bị gì rồi, mau lại ôm em bé lại đây, còn thằng cô hồn thì đưa nó đến bệnh viện lẹ lên”.
Vài phút sau, xe cứu hỏa tới và đã dập tắt được ngọn lửa hung hăng, nếu như không có thằng cô hồn tới cứu không biết chuyện gì đã xảy ra. Cũng vào thời điểm ấy, thằng cô hồn đã chết ngay tại bệnh viện. Mọi người nghe tin thằng cô hồn chết, họ khóc, có người còn bảo nhau rằng.
“Nó tốt bụng như vậy mà ai cũng nghĩ xấu cho nó. Nó đã hy sinh để đổi lấy bốn mạng người. Tội nghiệp cho nó quá”.
Một đứa bé gái trong xóm nói.
“Hồi đi học đi qua công trình con bị đạp đinh ngay chân, chính anh Hoàng đã cõng con về tận nhà. Lúc đó anh Hoàng bị đứt dép, đi chân không lại đi trên đường đá nhựa giữa trưa nắng, con hỏi ảnh có bị nóng chân không? Anh Hoàng nói không! Về tới ngõ nhà con thấy chân rướm máu và bị phồng lên nữa. Tội anh Hoàng quá”.
Con bé khóc thút thít, khi thấy đôi dép lào đứt ngày nào còn đó, giờ được xỏ sợi kẽm nối lại và nơi thằng cô hồn gặp nạn. Nó khóc lớn hơn.
Thằng bé trai đứng xem cũng nói với những người lớn xung quanh.
“Hồi tụi con đi tắm sông, do nước cạn và bẩn nên tụi con ra tít ngoài xa để tắm, bị hụt chân, cả 3 đứa chỉ có thằng Tửng biết bơi. Thằng Tửng bơi vào bờ la làng lên, ngay lúc đó anh Hoàng đi ngang đã nhảy xuống bơi ra kéo 2 đứa vào.
Anh Hoàng đuổi 3 thằng đi về không cho tắm sông nữa, anh Hoàng nói, từ nay về sau tao mà thấy tụi bây còn tắm sông nữa tao sẽ đánh đòn. Không thằng nào biết bơi mà bày đặt đi tắm sông, có chuyện gì rồi sao”.
Thằng bé rơi xuống nước, nó hối hận vì hôm đó nó đã nói dối với ba nó, nó nói thằng cô hồn đánh nó. Tối đó ba nó đi kiếm thằng cô hồn, nhưng may là không gặp.
Bà cô 8, đứng gục mặt, lương tâm thấy cắn rứt vô cùng. Trước kia chồng bà say rượu đi bước thấp bước cao, rồi té nằm ngoài đường giữa trời mưa gió, thằng Hoàng thấy vậy thương xót, sợ có chuyện chẳng lành xảy ra, nó kè chồng bà về tận nhà. Đến khi thằng Hoàng ra về, bà phát hiện trong tủ mất đi số tiền 3 triệu đồng mà đã dành dụm từ bấy lâu nay. Bà bèn chạy đến nhà thằng Hoàng đòi lại số tiền ấy.
“Mày trả tiền lại cho tao chưa. Tao tưởng đâu mày tốt lắm có công đưa chồng tao về nhà, hóa ra là đến đây để ăn trộm tiền”.
Thằng Hoàng đứng ngơ ngác nhìn cô 8, vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
“Tiền gì cô 8?”.
“Tiền của tao, mày ăn cắp”.
“Con có ăn cắp tiền của cô 8 đâu”.
“Không mày thì là ai. Mày vừa đến nhà tao, thì tao phát hiện ra bị mất tiền, không mày thì là ai”.
“Cô 8 đừng nói vậy tội cho con. Con không lấy tiền của cô 8”.
Hàng xóm kéo lại xem rất đông, họ có xì xào bàn tán, với những câu toàn công kích về thằng Hoàng "Lấy của người ta thì trả lại đi mày", "Báo công an đi chị 8", "Ăn cắp quen tật”, "Gọi là thằng cô hồn, chẳng sai tí nào”...
Thằng Hoàng im lặng trong nỗi oan ức tột cùng. Nó biết giờ có nói gì thì cũng chẳng có một ai tin lời nó. Đành phải đứng đó mà chịu đựng người khác. Cô 8 chỉ thẳng tay vào mặt nó, quát lên.
“Giờ mày có chịu trả lại tiền cho tao không. Tao cấm mày từ nay về sau ló mặt vào nhà tao. Nhà tao có chuyện gì cũng không cần mày giúp”.
Cô 8 lấy điện thoại ra báo công an, kể lại sự việc trên. Chưa bao giờ thằng Hoàng nó thấy nhục nhã như lúc này, chẳng khác gì một kẻ tội phạm nguy hiểm đang bị công an đưa đi. Vài tháng sau sự việc của im lặng, tiền trong nhà cô 8 cứ mất đi mà không hề có sự xuất hiện của thằng Hoàng.
Hôm đó cô 8 đi chợ về, do bỏ quên tiền nên trở về nhà lấy. Về đến cửa, cô 8 không tin vào mắt mình, vì thằng con trai của mình đang dùng cái nhíp để mở khóa tủ lấy tiền. Cô 8 giả vờ như không biết rồi lén theo dõi, nó ghé vào một tiệm game mà chơi từ sáng đến chiều.
Thì ra từ trước đến giờ, tiền mất là do con của mình lấy trộm, không hề liên quan gì đến thằng Hoàng. Vậy mà cái ngày đó cô 8 cứ cho là thằng Hoàng ăn cắp giữa bàn dân thiên hạ.
Nhớ lại cái cảnh ấy, cô 8 thấy mình hồ đồ, có lỗi với nó vô cùng. Hai hàng nước mắt chảy dài, miệng cứ lẩm bẩm hai từ "Xin lỗi”. Hai từ ấy bây giờ đã quá muộn màng.
Thằng Hoàng đã vĩnh viễn ra đi không bao giờ trở lại nữa. Đến nay mọi người hiểu được con người nó, thì đã quá muộn màng, nó đã ra đi vĩnh viễn. Thằng Hoàng với biệt danh cô hồn cũng sẽ chôn vùi cùng nó tận lòng đất sâu. Thay thế vào đó là một câu chuyện cực kỳ cảm động, sẽ được kể mãi ở xóm này. Chuyện về một thằng Hoàng tử tế và tốt bụng.
© Quang Nguyễn - blogradio.vn
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."
















