'Chiến binh cầu vồng' - những người thầy kiên cường với sứ mệnh trồng người
2021-04-27 01:25
Tác giả: Hoatramy
blogradio.vn - Bây giờ dù được dạy trong môi trường thuận lợi, việc dạy học không giống như trong tác phẩm “Chiến binh cầu vồng” của Andrea Hirata nhưng chúng ta, những con người thực hiện sứ mệnh trồng người cần có những phẩm chất như thầy Harfan, như cô Mus. Chính giáo viên là một trong những nguồn động lực để thay đổi suy nghĩ của một đứa trẻ, là bản sao giống nhất. Và tôi cảm thấy yêu nghề hơn.
***
Kết thúc câu chuyện có lẽ là những dòng cảm xúc mà tôi nghĩ mình đã quyết định đúng khi mua cuốn sách này và đọc liên tục trong thời gian rảnh để hiểu ra một chân lý mà hiển nhiên ai cũng biết “Mọi người đều có quyền học hành và chỉ có học tập mới thay đổi được số phận con người. Nhưng ở một khía cạnh nào đó, việc học trở nên khó khăn và vất vả gấp nhiều lần chúng ta tưởng tượng”.
Cuộc sống là những chân trời mở ra từ cánh cửa này đến cánh cửa khác và việc của chúng ta là biết cách lựa chọn. Nhưng không ai cũng may mắn được lựa chọn số phận của cuộc đời mình.
Câu chuyện được diễn ra ở một vùng đất nghèo mang tên Belitong. Nơi mà sự phân biệt giàu - nghèo hiện lên thật rõ nét với những người làm việc trong điền trang và những người dân suốt đời lo lắng cho từng miệng ăn trong gia đình. Chính vì thế, đối với họ, việc biết chữ là vô ích và không thể nuôi sống họ qua ngày.
Nhưng với niềm ham học hỏi của những đứa trẻ nghèo và cả những con người thực sự tâm huyết tại ngôi trường Tiểu học Muhammadiyah, thầy Harfan và cô Mus đã tạo nên sức ảnh hưởng lớn cho những con người muốn vượt qua đói nghèo, vượt qua những bất công của xã hội để giành được quyền học tập. Ước mơ đổi đời sẽ thành hiện thực nếu chúng ta không ngừng cố gắng.
Ở đâu đó trong cuộc sống là những cậu Litang thông minh, trí tuệ, là thần đồng luôn luôn học hỏi. Dù Litang không đi tới cùng nhưng cậu chính là động lực, là nguồn cảm hứng cho đội “Chiến binh cầu vồng” biết khao khát, biết ước mơ. Nhưng chính cái nghèo khó đã giam chân cậu mãi mãi ở vùng quê nghèo, tước đi cái quyền phát triển bản thân, cậu phải làm tròn trách nhiệm của một người con.
Giá như không nghèo, có lẽ cậu đã trở thành một nhà Toán học vĩ đại. Mỗi nhân vật lại mang một tính cách, tài năng đại diện cho từng mẫu học sinh trong lớp học hiện thời.
Đọc câu chuyện, tôi tin rằng, ai cũng sẽ mong một kết thúc có hậu cho đội “Chiến binh cầu vồng”, trường Muhammadiyah, thầy Harfan và cả cô Mus nữa. Nhưng nếu ai cũng thực hiện được ước mơ của mình thì giá trị của cuốn sách chỉ mang đến cho người đọc những khát vọng kèm theo đó là mộng tưởng.
Cuốn sách đã phản ánh được hiện thực lúc bấy giờ. Thực tế cuộc sống không giống như truyện cổ tích, đó là những gì mà xã hội Indo phải đối mặt. Sự nghèo đói đã vây quanh những kiếp người khốn khổ, tầng lớp thấp nhất của xã hội, để rồi đâu đó là sự sợ hãi, an phận với chính mình, luôn luôn nằm vào vai kẻ yếu thế.
Nghèo đói là một vòng luẩn quẩn nếu không nỗ lực tìm cách thoát ra thì mãi mãi vẫn là như vậy. “Những ai thất bại trong một khía cạnh nào đó của cuộc sống đổ lỗi hết cho thượng đế. Họ thấy nếu họ nghèo, đó là vì thượng đế bắt số họ phải như thế. Những ai đã mệt mỏi vì luôn phải gồng mình lên thì buông xuôi, đợi bàn tay định mệnh thay đổi số phận. Những ai không muốn làm việc cực nhọc thì chấp nhận số phận vì họ tin nó không thể thay đổi, xét cho cùng mọi thứ đều định trước cả rồi. Do vậy mà vòng tròn của cái xấu cứ bao vây trong sự uể oải và biếng nhác.” Và con đường duy nhất để thoát khỏi vòng luẩn quẩn ấy là phải không ngừng nỗ lực, không ngừng học hỏi, không ngừng làm việc. Phải luôn có niềm tin thay đổi số phận và vượt lên chính mình.
Và kì thực, trong một lớp học, người thông minh, tài năng nhất chưa chắc đã thành công bằng người lúc nào cũng đứng top cuối và mọi ước mơ điều trở thành hiện thực. Thật phũ phàng và đắng cay. Nhưng không vì thế mà chúng ta nản lòng, mỗi người sống trên cuộc đời này đều có sứ mệnh cho riêng mình, có người thành công, có người thất bại.
Một điều không thể phủ nhận đó chính là việc học phải không ngừng duy trì và bắt đầu dù bạn ở bất cứ hoàn cảnh nào, độ tuổi nào, tất cả đều không muộn màng, chỉ là bạn không chịu bước tiếp.
Sự thật là trường Muhammadiyah đã sụp đổ, thầy Hiệu trưởng Harfan đã ra đi sau hơn 50 năm cống hiến cho giáo dục, cô Mus chấp nhận dạy không lương để có thể giúp trẻ em nghèo biết chữ. Thời gian dần trôi, ai rồi cũng sẽ trưởng thành nhưng có lẽ những ký ức về thời tiểu học sẽ không bao giờ quên đối với những đứa trẻ đã được theo học tại đây. Chính những năm tháng ngắn ngủi ấy đã hình thành nên con người hiện tại.
Cô Mus đã từng nói “Đối với cô, mất một đứa học trò cũng chẳng khác nào mất một nửa linh hồn”. Và cũng như những cô giáo ngoài kia, tôi cũng nghĩ mình thực sự quan trọng để góp phần nào đó xây dựng tiền đề cho một đứa trẻ. Đó chính là sự cố gắng, ước mơ và giá trị con người cần thiết để vững bước vào đời. Đặc biệt là không ai bị bỏ lại phía sau.
Mỗi đứa trẻ đều có những ưu thế riêng, việc của giáo viên là phát hiện và khơi nguồn niềm đam mê đó. Còn đối với những đứa trẻ như Harun thì niềm tin, sự động viên chính là điều quan trọng nhất, không thể đánh giá bằng điểm số được.
Bây giờ dù được dạy trong môi trường thuận lợi, việc dạy học không giống như trong tác phẩm “Chiến binh cầu vồng” của Andrea Hirata nhưng chúng ta, những con người thực hiện sứ mệnh trồng người cần có những phẩm chất như thầy Harfan, như cô Mus. Chính giáo viên là một trong những nguồn động lực để thay đổi suy nghĩ của một đứa trẻ, là bản sao giống nhất. Và tôi cảm thấy yêu nghề hơn.
© Hoatramy- blogradio.vn
Xem thêm: Tin tôi đi, cuộc sống là những món quà!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.