Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chỉ cần anh ngoảnh lại, em vẫn sẽ ở đây

2021-04-13 01:30

Tác giả: Rubywon


blogradio.vn - Lần đầu tiên gặp nhau, lần đầu nắm tay, những cái ôm, chiếc hôn đầu đầy ngây ngô,...tất cả đều hiện về trong tâm trí, chỉ như mới xảy ra ngày hôm qua. Ngày mai anh đi rồi, mang theo tất cả tình yêu của cô, mang theo hy vọng và nhiệt huyết của tuổi trẻ, mang theo thanh xuân khờ dại của cô gái nhỏ. “Hứa với em, nhất định phải thật hạnh phúc, anh nhé. Bất cứ lúc nào anh quay đầu nhìn lại, em vẫn ở đây, vẫn chờ anh, vẫn yêu anh như thuở ban đầu”.

***

Người ta thường nói một người chỉ có 3 lần yêu trong suốt cuộc đời là đủ, một lần non nớt, một lần khắc cốt ghi tâm, một lần là yêu trọn vẹn. Nếu cả 3 lần đó đều cùng yêu một người thì quá viên mãn. Nhưng liệu có mấy ai chỉ yêu một người suốt cả đời?

Mối tình đầu của cô là vào năm nhất Đại học. Lần đầu tiên gặp anh là vào một buổi chiều đầu xuân đầy nắng, nụ cười của anh còn ấm áp và rực rỡ hơn những tia nắng đang nhảy múa trên gương mặt điển trai đó. Cô biết mình đã yêu anh từ lúc ấy. 

Anh là học viên năm hai của một trường quân đội. Khác với những sinh viên đại học, thời gian của anh bó hẹp hơn, anh chỉ có thể ra ngoài vào mỗi thứ 7 hoặc chủ nhật hàng tuần. Cô thông cảm với điều đó vì cô biết anh mang trong mình một sứ mệnh rất lớn. Cô tự dặn lòng phải biết sẻ chia với anh, chờ đợi anh, động viên anh học tập và rèn luyện.

“Nguyện tay phải nghiêm chào Tổ quốc, tay trái nắm lấy tay em”.

Chuyện tình của họ cứ trôi qua một cách êm đềm và lặng lẽ, những buổi hẹn hò ngắn ngủi mỗi chiều chủ nhật, những dòng tin nhắn vụng trộm mỗi lúc anh lén dùng điện thoại, những lần video call vì anh phải trực không thể ra ngoài.

đứa_trẻ_2

Cô đắm chìm trong hạnh phúc của mối tình ngọt ngào thời sinh viên, cô đã vẽ ra một tương lai tươi sáng của hai người, về ngôi nhà và những đứa trẻ... Bất giác cô nghĩ đến công việc của anh, trong lòng cô nhen nhóm một suy nghĩ vị kỷ. Cô khuyên anh xin chuyển ngành, công việc sẽ nhẹ nhàng hơn, ít nguy hiểm hơn. Nhưng anh lại nói với giọng điệu rất cương quyết “Trở thành phi công là ước mơ từ bé của anh, anh không muốn từ bỏ”. Nhìn gương mặt sáng ngời niềm tin và hy vọng đó làm cô cảm thấy bản thân mình thật nhỏ nhen, cô mỉm cười nói với anh “Được, em ủng hộ anh. Nhưng anh phải hứa với em, đừng để em thấy bất cứ tin tức tiêu cực nào về anh trên các phương tiện truyền thông. Em sợ em không chịu đựng được.”

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?

Ai cũng một thời trẻ trai, cũng từng nghĩ về đời mình”.

Cô cứ nghĩ mình đã tìm được tình yêu đích thực nhưng duyên phận là thứ rất khó nói. Họ lặng lẽ rời xa nhau, yên lặng như cái cách họ bước vào cuộc đời nhau. Không cãi vã, không có người thứ ba, chỉ là họ không thể đi chung với nhau được nữa. 

Cô đau chứ, cô khóc đến sưng húp cả mắt, cô nhớ anh da diết, nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của hai người. Nhưng rồi ai cũng phải sống tiếp. Cô vùi đầu vào học hành, đi làm thêm, cô tìm kiếm những niềm vui mới để xóa nhòa hình bóng anh trong ký ức. 

Anh vẫn học, vẫn rèn luyện để thực hiện ước mơ của anh. Hai người như hai đường thẳng song song, vẫn có thể nhìn thấy nhau nhưng không thể gặp nhau nữa rồi.

đứa_trẻ_6

Hai năm sau,

Hôm đó tâm trạng cô thấp thỏm, lo âu một cách lạ thường. Như có linh tính mách bảo, cô vào trang cá nhân của bạn anh xem thì biết được tin anh sắp chuyển ra Bắc học. Cô vội nhắn tin cho anh.

 “Anh sắp đi à?”

“Ừ, anh ra học viện học tiếp”.

“Khi nào anh đi?”.

“Sáng mai”.

“Vậy...mình gặp nhau lần cuối được không?”

“Chỗ cũ nhé”.

“Em biết rồi, giờ em đi”.

Cô vội vàng sửa soạn rồi chạy tới. Thật trùng hợp biết bao, khi mà nơi cuối cùng họ gặp nhau cũng là nơi lần đầu hò hẹn. Hai người ngồi cạnh nhau nhưng không biết nói gì, có những điều muốn nói nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Vẫn là anh lên tiếng trước

“Em dạo này khỏe chứ?”.

“Em ổn, còn anh?”.

“Anh vẫn vậy”.

“Anh học bao lâu thì xong?”.

“Khoảng tầm hai năm, hai năm rưỡi”.

“Chúc anh học tốt”.

“Cảm ơn em”.

ăn_cơm

Sau đó họ nói chuyện vài câu, người nhà anh gọi điện hỏi thăm, anh vừa nghe vừa tựa đầu lên vai cô như ngày trước. Tim cô bất giác nhói lên một nhịp. Cảm giác này đã lâu cô không cảm nhận được, hóa ra ở bên anh lại ấm áp như thế. Hóa ra cô vẫn chưa thể quên được anh.

Anh bất giác hỏi.

“Hình như quán này là quán lần đầu tiên mình hẹn hò nhỉ?”

“Anh còn nhớ à?”.

“Làm sao mà quên được”.

Bắt đầu ở đâu thì cũng nên kết thúc ở đó. Cô tiễn anh về cổng trường. Đoạn đường ấy bình thường rất dài nhưng hôm nay lại ngắn lạ kỳ, chẳng mấy chốc đã đến nơi.

“Anh vào nhé. Em về cẩn thận”.

Cô lấy hết dũng khí, lấy luôn cả sự tự tôn đầy kiêu ngạo của mình, cô dang tay ra.

“Để em ôm anh lần cuối, được không?”

Anh ôm choàng lấy cô, vỗ nhẹ lưng cô. Cô tham lam hít lấy mùi hương trên người anh, như để lưu lại một chút gì đó thuộc về anh. Biết bao điều muốn nói đã chôn sâu tận đáy lòng, cô chỉ nói được vài câu ngắt quãng

“Anh đi mạnh giỏi. Cố gắng học tốt anh nhé. Chúc anh hạnh phúc”.

đứa_trẻ_5

Cô buông anh ra. Cô sợ cô sẽ không nhịn được mà khóc trước mặt anh. Cô mỉm cười bảo anh vào đi. Cô đứng nhìn theo bóng anh đến khi khuất dạng. Khoảnh khắc cô vừa quay lưng bước đi, nước mắt đã chực trào lăn dài trên khuôn mặt cô. Cô khóc đến nhòe cả mắt, những kỷ niệm của hai người cứ thế chạy dài trong đầu cô. 

Lần đầu tiên gặp nhau, lần đầu nắm tay, những cái ôm, chiếc hôn đầu đầy ngây ngô,...tất cả đều hiện về trong tâm trí, chỉ như mới xảy ra ngày hôm qua. Ngày mai anh đi rồi, mang theo tất cả tình yêu của cô, mang theo hy vọng và nhiệt huyết của tuổi trẻ, mang theo thanh xuân khờ dại của cô gái nhỏ. “Hứa với em, nhất định phải thật hạnh phúc, anh nhé. Bất cứ lúc nào anh quay đầu nhìn lại, em vẫn ở đây, vẫn chờ anh, vẫn yêu anh như thuở ban đầu”.

© Rubywon - blogradio.vn

Xem thêm: Nếu chúng ta gặp lại, cậu có còn nhớ lời hứa khi xưa

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top