Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chặng đường mang tên hai mươi tám, chênh vênh lắm nhưng rồi sẽ bình yên

2020-09-30 01:25

Tác giả: Cúc Ảnh


blogradio.vn - Bạn và tôi rồi cũng sẽ đi hết chặng đường dài mang tên “Hai mươi tám”. Dù vui hay buồn, dù ổn định hay chênh vênh cuối cùng tôi vẫn mong rằng chúng ta cứ vui vẻ đón nhận.

***

Tôi là một cô gái hai mươi tám tuổi. Hai mươi tám, con số ngỡ là đẹp với nhiều người nhưng nó lại là bước ngoặt đối với tôi. Bằng tuổi tôi, nhiều người đã lập gia đình, nhiều người đã hoàn thành phần nào kế hoạch được định sẵn. Còn tôi, tôi thất nghiệp. 

Tôi thất nghiệp sau bốn năm đi làm với chút ít tiền tiết kiệm. Sự chênh vênh không lối thoát bủa vây lấy tôi cả tuần qua và nếu không có người thân an ủi thì có lẽ tôi đã chìm sâu trong bế tắc.

Thay vì suy nghĩ quá nhiều, tôi chọn cách dừng suy nghĩ và trở về căn nhà nhỏ trong ngõ hẻm của gia đình. Rời xa sự bon chen, xô bồ nơi thành thị, tôi về với mảnh đất bình yên, sống những ngày tháng trọn vẹn. Biết rằng chẳng thể duy trì điều đó mãi được nhưng tôi vẫn muốn tìm sự bình yên nhất nơi tâm mình dẫu chỉ là trong phút chốc.

Chúng ta dành cả cuộc đời để lựa chọn, cố gắng suy nghĩ để tìm ra con đường mà chúng ta coi là đúng nhất, ngắn nhất tới đích rồi bất chợt bỏ quên một điều quan trọng. Đã ai tự hỏi mình “Làm điều đó sẽ khiến mình thoải mái chứ?”. Tôi không bỏ qua câu hỏi đó nhưng sự thoải mái vốn không thể tồn tại trong nhiều trường hợp. 

Đôi khi, bạn phải vứt bỏ sự thoải mái, bình an để đạt được những điều mà mình cứ ngỡ là mơ ước bao lâu của cuộc đời. Và sau ngàn lần tranh đấu, chúng ta đã đến cái đích của sự trưởng thành. Chúng ta làm mọi thứ để trưởng thành vì suy nghĩ trẻ con, ngây thơ vốn đã định hình từ thuở ấu thơ về những điều vĩ đại mà người lớn có thể làm. Và sự thực không như mong muốn khiến ta ngã gục. 

Không người lớn nào không hiểu rõ những đớn đau buộc phải chấp nhận như lớn lên nhưng cũng không người lớn nào khuyên chúng ta cứ mãi mãi là trẻ con vì suy cho cùng, ai rồi cũng sẽ phải lớn. Đó là quy luật, là điều mà chúng ta hay giải thích với các em bé khi chúng tò mò về thế giới của người lớn “Lớn rồi con sẽ hiểu”.

con_giap_2

Sự phức tạp của cuộc sống vốn là điều một đứa trẻ không thể hiểu được và cũng là điều người lớn chẳng thể giải thích. Chúng ta được chọn lựa cách để trưởng thành, chính vì thế chúng ta lại càng dễ chênh vênh khi đối mặt với biến cố của cuộc đời. 

“Giá như”, “nếu như” là cụm từ thi thoảng hay xuất hiện trong suy nghĩ của tôi. Nếu được chọn lựa lại, tôi sẽ chọn con đường khác và giờ đây cuộc sống cũng sẽ khác. 

Bạn bè, người thân cũng buột miệng hỏi tôi “Sao ngày xưa cậu không theo ngành khác nhỉ?”. Tôi mỉm cười, lập tức trả lời “Ai mà biết được”. Đời thì dài, khó khăn thì đầy rẫy, họ hỏi như vậy thì tôi cũng chẳng biết trả lời ra sao. Có thể cách sống, cách suy nghĩ của tôi là kiểu sống tạm bợ trong mắt của nhiều người. Quả thật là tôi chỉ dám đi từng bước ngắn chứ chưa dám nhảy vọt hay thiết lập những chặng đường dài hơi.

Ngay trong lúc này đây, tôi cũng chọn cách dừng lại. Dừng lại không phải là tôi chấp nhận bỏ cuộc, dừng lại để nhìn mình rõ hơn.

Bạn và tôi rồi cũng sẽ đi hết chặng đường dài mang tên “Hai mươi tám”. Dù vui hay buồn, dù ổn định hay chênh vênh cuối cùng tôi vẫn mong rằng chúng ta cứ vui vẻ đón nhận.

© Cúc Ảnh -  blogradio.vn

Xem thêm: Ngày đi, tháng chạy, năm bay, hoa trôi nước chảy chẳng quay trở về

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nghe như tình yêu

Nghe như tình yêu

Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.

Đợi mẹ về…

Đợi mẹ về…

Mẹ chưa về, cả nhà đợi trông. Ngôi nhà trống trải, mâm cơm nguội ngắt, niềm vui chẳng thể tròn đầy. Đơn giản vì, mẹ là quan trọng nhất, là tất cả và không gì thay thế được trên đời.

Viết cho anh người đàn ông thương em nhất trên đời!

Viết cho anh người đàn ông thương em nhất trên đời!

Ngày anh trúng tuyển, người đầu tiên anh báo là em. Em đã rất vui vì cuối cùng chúng ta cũng gần nhau. Và đó cũng là ngày mà anh nói anh thương em, muốn chăm sóc em cả cuộc đời.

Tôi dành một đời để thương một người

Tôi dành một đời để thương một người

Tôi của những ngày đã lớn đã biết nên yêu thương mình thật nhiều để còn yêu thương nhiều người nữa cũng thật nhiều.

Chỉ là một

Chỉ là một "thoáng" nhớ

Có lẽ là vì cái lạnh se sắt của Hà Nội hay tiếng nhạc khẽ vang lên từ radio quán cà phê một âm thanh quen thuộc, như kéo ký ức về một người bỗng nhiên ùa về, không báo trước.

Những tiếng đêm

Những tiếng đêm

Mỗi người họ đều đang trong một góc nhỏ đang trong một chốn thanh bình yên ổn và ấm êm nữa của riêng mình, để ngủ. Đêm là tôi đã mang đến cho họ những giấc ngủ thật bình yên như thế, cứ mãi thế đi, cho cuộc đời này luôn được bình yên.

5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025

5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025

Trong năm 2025 đầy hy vọng này, có 5 con giáp đặc biệt được phù hộ, định sẵn sẽ có những ngày tháng thuận buồm xuôi gió.

Ngày người thương thương một người khác

Ngày người thương thương một người khác

Người từng thương này. Anh ta có đối đãi với người tốt không? Anh ta có biết người thích uống cà phê sữa không? Anh ta có nhớ ngày sinh nhật của người không? Anh ta có biết người bị dị ứng với đồ hải sản không? Và anh ta có yêu người hơn tôi không? Người trả lời đi, người làm sao thế vậy?

Ở phố thị hay về với quê hương

Ở phố thị hay về với quê hương

Và một ngày tôi ngồi suy nghĩ lại thật nghiêm túc, khi ấy 22 tuổi tôi còn quá trẻ, không lẽ mình lại chọn cuộc sống an toàn và kinh tế gia đinh thì sao? Tôi quyết định cho mình một cơ hội để thử sức.

Tháng Mười, Anh và Em

Tháng Mười, Anh và Em

Chiều nắng nhạt anh đi Để mặc em hờn dỗi Để tháng Mười hanh hao Buồn tênh và trống vắng

back to top