Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cậu là một phần thanh xuân của tôi

2023-04-22 01:30

Tác giả: Yên Nhi


blogradio.vn - Tôi thầm cảm ơn vũ trụ này đã tạo cơ hội cho chúng tôi gặp nhau để những tháng ngày cuối tại Hà Nội của tôi thêm phần rực rỡ và đáng nhớ hơn, cảm ơn cậu vì khi tôi mệt mỏi nhất cậu đã xuất hiện, tiếp thêm sức mạnh để tôi vượt qua tất cả. Những ánh đèn dần tắt, thành phố đã chìm sâu vào giấc ngủ, từ từ nhắm mắt lại và mong những giấc mơ đẹp tối nay sẽ có cậu - hoàng tử nhỏ của tôi.

***

Trời đã bắt đầu vào đông với những cơn gió lạnh thổi từng cơn,cái lạnh có thể diễn tả qua hành động tôi phà hơi thở của mình vào không khí, khói dần hiện ra, nhìn khá thú vị. Mùa đông năm nay đối với tôi thật đặc biệt – mùa đông cuối cùng tôi ở Hà Nội, nhanh thật đấy, vậy mà đã 4 năm trôi qua rồi, nghĩ lại việc mình chọn một ngôi trường ở Hà Nội để theo học quả không hối hận chút nào.

- Thảo, em đang suy nghĩ gì mà mặt đăm chiêu thế?

- À, không có gì đâu ạ, mà chị đi đâu đấy Phương?

- Chị đi tập thể dục cùng chị Trang đây, tối nay ăn gì thì ăn đi nha chứ chị thấy dạo này thân hình mũm mỉm quá nên chắc chị không ăn đâu.

Chị Phương nhanh chóng đeo đôi giày đã được xếp gọn gàng trên kệ rồi bước ra cửa với vài động tác nhẹ nhàng cho cơ thế nóng lên “ Hôm nay lạnh quá, thôi chị đi đây”

“Vâng ạ, chào chị nha” tôi vui vẻ đáp lại.

Đứng dậy, ra lấy điện thoại ở chỗ cắm sạc, rồi mở wifi lên thì tin nhắn hiện ra, là An – cậu em thua tôi hai tuổi, chàng trai với nước da trắng và nụ cười tỏa nắng, nhìn có vẻ rất lạnh lùng, ít nói và sống nội tâm, đó là những phỏng đoán của tôi về cậu ta trong lần gặp đầu tiên tại chỗ làm thêm. Nhưng dần dần khi tiếp xúc và chơi thân với nhau hơn thì tôi nhận ra mình đã phán đoán sai bét rồi, An là người quảng giao và hài hước lắm, tôi hay trêu cậu ta là “lạnh lùng với cả thế giới nhưng ấm áp với mình em à”, có lẽ vì như vậy mà An trở thành người đem cho tôi cảm giác thích một ai đó là như thế nào sau 23 năm tôi không màng ngó đến vấn đề yêu đương.

- Tôi đang ở Hà Nội rồi nè, tối nay đi ăn ngô nướng không?

- Ok, đi luôn, mà mấy giờ đi ông nhỉ?

- 20 giờ 30 nha, tôi qua đón bà đi.

em_3a

Mặc dù như đề cập ở trên là An thua tuổi tôi nhưng chả hiểu sao dần dần cách xưng hô của chúng tôi bắt đầu chuyển sang chế độ “ bằng vai phải lứa” từ khi nào không hay biết nhưng như vậy chúng tôi lại cảm thấy thoải mái về điều đó.

Trời lành lạnh như này rất thích hợp để đi ăn ngô nướng rồi, đã thế lại đi cùng với người mình thích nữa thì còn gì bằng. Không biết chúng tôi phát sinh tình cảm với nhau từ khi nào, có lẽ là qua những hành động nhỏ như An mua tặng tôi những hộp sữa milo vì biết tôi thích uống loại sữa đó, hay những buổi đi làm mà không có xe thì An sẽ đèo tôi về, mặc dù cậu ta hôm đó làm nguyên ngày nhưng biết là chỉ mang một chiếc mũ bảo hiểm nên trưa đã phải túc tắc chạy về lấy để chiều tôi có mũ đội. Hoặc những lúc ngồi làm cùng nhau bá vai bóp cổ rồi cười nghệch ra mà không thèm để ý những người xung quanh. Những khoảnh khắc đó đối với tôi thật sự đều đáng nhớ và rồi vô tình tôi cảm nhận trái tim mình đã bắt đầu loạn nhịp, trong tâm trí đã biết vấn vương một bóng hình mang tên cậu ấy.

Gần tới giờ hẹn, tôi cũng đã chuẩn bị xong xuôi, không quên xịt  một chút Body mist hương Candy để bản thân trở nên tự tin và ngọt ngào hơn, lượn qua lượn lại mấy vòng quanh phòng, ngắm nghía bản thân trong gương tự cảm thấy mình hôm nay thật xinh đẹp và đáng yêu làm sao, điện thoại rung lên: “ A, là An gọi”

- Alo, giờ tôi xuống liền, chờ chút nha.

- Xuống đi bà, tôi đang đứng trước cửa rồi nè, giọng của cậu ta nghe qua điện thoại thật sự rất trầm và ấm luôn. Tôi nhanh chóng bấm thang máy và đi xuống, thấy tôi vừa mở cửa thì An đã kịp nở nụ cười để thay lời chào, vẫn là mùi hương thân thuộc đó.

Tôi không biết An dùng loại nước hoa gì vì ngại không dám hỏi nhưng mùi hương rất nhẹ nhàng và dễ chịu, chỉ cần nghe thấy mùi này là tôi cũng đủ biết An xuất hiện. Ngồi đằng sau tựa nhẹ chiếc cằm lên vai của cậu ta, một phần là để nghe rõ cậu chuyện mà An đang kể, một phần là để tôi cảm nhận mình được bé lại, để thấy đang có người chở che, bao bọc tôi vậy.

- Ở đầu ngõ có chỗ ăn ngô nướng nhìn ngon lắm đó ông.

Tôi gợi ý cho An.

- Không ăn chỗ đó đâu, mình đi dạo dạo rồi thấy chỗ nào bán ngô nướng ngồi vỉa hè thì mình táp vô nhé.

- Ok, nhất trí luôn.

Vừa đi chúng tôi vừa kể cho nhau nghe mình đã làm những gì trong ngày hôm nay, đúng là nói chuyện với người mình thích thì không bao giờ thấy chán cả, hai đứa cứ tía lia cái miệng không ngừng. Mãi nói chuyện và tôi cũng không chú ý đến đường luôn, đến lúc ngờ ngợ ra “Đây là đường đi lên Hồ Tây mà nhỉ” tôi thắc mắc, “Ừ, đúng rồi, tôi đang chở bà lên Hồ Tây mà” tôi cười mỉm trong sự thích thú.

em_3

Chuyện là cách đó gần một tuần thì chúng tôi nhắn tin cho nhau, trong câu chuyện, tôi có đề cập đến việc mình thích đi Hồ Tây bởi vì dạo này áp lực học tập và công việc khiến tôi khá stress, muốn đi đâu đó để giải tỏa tâm trạng, nhưng cậu ta nhắn lại cho tôi một câu là “Lên Hồ Tây thì có mà đốt xăng à”, tôi có hơi hụt hẫng một chút nhưng cũng kệ vì chúng tôi đã là gì của nhau đâu mà có quyền đòi hỏi. Và rồi hôm nay, sau khi từ nhà lên Hà Nội, cậu ta đã chở tôi đi nhưng lấy cái cớ là đi ăn ngô nướng, tôi tưởng con người phũ phàng đó chả để tâm đâu nhưng ngẫm lại thì thấy An chú ý từng điều nhỏ từ tôi. 

Chúng tôi đã lượn nguyên một vòng hồ, tôi nghe nói “Nếu cùng người mình thích đi hết 1 vòng Hồ Tây thì cặp đôi đó sẽ mãi hạnh phúc bên nhau” tôi cũng hi vọng là như vậy. Cả buổi tối hôm đó không có trái ngô nướng nào mà chỉ có hai người ríu rít trên chiếc xe máy đi dạo dưới ánh đèn đường lấp lánh của thủ đô. Càng về khuya thì trời càng lạnh, tôi bắt đầu có một chút co ro.

- Thấy lạnh rồi à, thế sau có muốn đi lên Hồ Tây nữa không?

An nói với giọng điệu có chút cà khịa.

- Có chứ, ngồi đằng sau được ông chắn gió cho thì sợ gì không đi nhỉ, tôi nhanh trí đáp lại rồi cả hai cười phá lên. Tôi chỉ mong khoảnh khắc đó được dừng lại và lấy hết dũng khí ôm chầm lấy cậu ấy nhưng làm sao để ngăn được lý trí luôn bảo rằng: “ đừng làm vậy, mày không muốn yêu xa nên đừng để nảy sinh tình cảm tại thời điểm này ” vì chỉ còn hơn 1 tháng nữa thôi, khi mùa xuân kia đến thì tôi sẽ đi đến một nơi khác, nơi đó không phải là thủ đô nữa và nơi đó cũng không còn được thấy cậu – An à. Về đến nhà thì cũng gần 23h, dừng xe ngay trước cửa, chúng tôi chào tạm biệt nhau và không quên dặn An về cẩn thận, đến nhà thì báo tin cho tôi biết. Nằm trên giường, tôi vẫn chưa thấy tin nhắn từ An mà 20p đã trôi qua, tôi chủ động nhắn trước hỏi cậu đã về đến nhà chưa, 1p sau thấy chấm xanh trên nick cậu hoạt động và tin nhắn được gửi đến “ Rồi nha” thì tôi mới thở phào nhẹ nhõm và yên tâm được.

-  Hôm nay chưa ăn được ngô nướng nên bù vào bữa khác đi nha.

-  Rồi rồi, mà hôm nay đi vui quá ông ha.

-  Vui là được rồi, thôi ngủ đi chứ mai mắt lại thâm như gấu trúc bây giờ”.

em_23d

Tôi là tuýp người không thích nói chuyện mà văn vẻ quá nhiều, dù nội dung câu từ có hơi thô và thẳng nhưng đều mang đến cho tôi cảm giác mình là người quan trọng đối với họ, chả ai lại dành thời gian cho những người mà họ không quan tâm cả, đúng không nào. Mối quan hệ giữa tôi và An hiện đang ở giai đoạn mập mờ, tôi đoán thế, nhưng tôi cũng không mong chờ nhận được lời tỏ tình từ cậu ấy, vì cả hai đều biết hiện tại như vậy là đã đủ tốt rồi.

Tôi dần chìm vào giấc ngủ với những cảm xúc hạnh phúc khó tả, những cảm xúc tôi chưa từng được trải qua. Tôi thầm cảm ơn vũ trụ này đã tạo cơ hội cho chúng tôi gặp nhau để những tháng ngày cuối tại Hà Nội của tôi thêm phần rực rỡ và đáng nhớ hơn, cảm ơn cậu vì khi tôi mệt mỏi nhất cậu đã xuất hiện, tiếp thêm sức mạnh để tôi vượt qua tất cả. Những ánh đèn dần tắt, thành phố đã chìm sâu vào giấc ngủ, từ từ nhắm mắt lại và mong những giấc mơ đẹp tối nay sẽ có cậu - hoàng tử nhỏ của tôi.

© Yên Nhi - blogradio.vn

Xem thêm: Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Yên Nhi

Hãy sống như loài hoa hướng dương, luôn hướng về phía mặt trời

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top