Phát thanh xúc cảm của bạn !

Càng trưởng thành càng cô đơn (Cafe Vlog)

2019-03-09 17:34

Tác giả: Giọng đọc: Cao Trí

blogradio.vn - Trưởng thành và cô đơn, dường như bao giờ cũng gắn liền với nhau. Cô đơn theo một chiều hướng tích cực để giúp chúng ta vượt qua cảm giác chênh vênh trong cuộc sống dễ dàng hơn. Đối với những người trưởng thành, thì nỗi cô đơn được xem là một điều vô cùng đẹp đẽ.

***

Bạn có nhận ra rằng càng trưởng thành chúng ta càng cô đơn nhiều hơn? Ai cũng bị cuốn trong những hối hả của cuộc sống mà một khi ngừng lại, ta sẽ có cảm giác vô cùng lạc lõng. Bạn đã bao giờ không thể hẹn nổi một đứa bạn nào đi uống cà phê vào cuối tuần chưa? Cảm giác lúc đó cứ như thể cả thế giới bận rộn, chỉ có riêng mình rảnh rỗi. Chúng ta phải làm gì để đối mặt với nỗi cô đơn của tuổi trưởng thành. Mời bạn lắng nghe lá thư tâm sự được gửi đến từ bạn đọc ẩn danh.

Khi bước qua cái bóng của thanh xuân, chúng ta phải học cách bước đi trên con đường dành cho những người trưởng thành thật sự. Một ngày dài trôi qua, hòa mình vào đám đông xa lạ, mọi người đều hối hả để lướt qua cuộc đời nhau một cách vội vã như đang chạy đua với thời gian hữu hạn của chính bản thân mình.

Thời gian chẳng bao giờ được gọi là đủ cho cuộc sống bộn bề của một người trưởng thành. Mỗi ngày thức dậy, ý nghĩ đầu tiên mà chúng ta hình dung trong đầu là hôm nay có bao nhiêu công việc đang đợi mình giải quyết. 24 giờ đồng hồ tích tắc trôi qua đi, mọi việc vẫn đang dở dang. Chúng ta cảm thấy mệt mỏi trước những điều đang xảy ra, rằng bản thân đã cố gắng nhưng dường như cuộc sống chưa bao giờ là ổn cả.

Những tiếng thở dài tuyệt vọng, những ánh mắt đăm chiêu nhìn vào những khoảng lặng vô hồn. Có phải chăng, chúng ta đã quá cô đơn trong cuộc sống hiện đại này? Tôi cũng chẳng biết, có nên xem nó là nỗi cô đơn tiêu cực hay không. Những gì tôi thấy, chỉ là những hình ảnh mơ hồ về cuộc sống này, tôi chẳng thể nào lưu giữ những điều khiến mình vui vẻ như lúc trước đây. Tất cả giống như một cuốn phim cũ kỹ đang được tua chậm trong đầu tôi vậy.

Chắc hẳn, chúng ta ai lớn lên mà chẳng thấy cô đơn chênh vênh đến lạ lẫm. Nỗi cô đơn mà chúng ta không thể than vãn với bất kỳ ai, cũng không thể nhờ ai đó giúp đỡ, càng không thể khóc òa lên như một đứa trẻ khi xung quanh đây là thế giới của những người lớn. Họ sẽ chỉ nhìn bạn và cho rằng bạn là một kẻ yếu đuối mà thôi.

Càng trưởng thành càng cô đơn

Khi ngồi một mình lặng lẽ, nhìn thành phố chuyển động và khép mình sống trong nỗi cô đơn của bản thân. Tôi lại nghĩ “Chỉ khi trưởng thành như thế này, chúng ta mới biết đích thực nỗi cô đơn là gì?” Là tự tạo cho mình một vỏ ngoài rất ổn, nhưng sâu thẩm bên trong lại tự phá vỡ từng mảnh ghép tâm hồn chính mình. Áp lực giữa cuộc sống đầy những điều toan tính và ganh đua lẫn nhau, khiến chúng ta càng dễ cô đơn hơn bao giờ hết. Đôi khi cảm thấy sợ hãi, vì không biết trong dòng đời xô bồ và phức tạp như thế này, liệu chúng ta còn là chính mình nữa hay không?

Nhưng càng ngày tôi càng thấy rằng, dường như càng trưởng thành càng khiến tôi thích cảm giác cô đơn này hơn bao giờ hết. Mặc dù bề ngoài chúng ta vẫn nghĩ, tạo ra nỗi cô đơn trong cuộc sống chính mình chẳng hề tốt chút nào. Nhưng trái lại, cô đơn cũng là một cái hay. Bởi vì, chỉ khi cô đơn chúng ta mới biết được rằng, nên lắng nghe cảm xúc bên trong mình nhiều hơn, để có thêm động lực tiếp tục bước tiếp.

Bất kỳ một ai, bước đến tuổi trưởng thành đều cảm nhận được sự cô đơn của bản thân. Nếu như bạn, không nhận ra mình cô đơn đến nhường nào, thì chắc chắn rằng bạn chỉ là đứa trẻ trong cơ thể của một người lớn mà thôi.

Từ khi nào, con người lại cảm thấy mình dễ cô đơn đến thế. Bài hát của ca sĩ Tóc Tiên đoạn điệp khúc cứ như ngân vang mãi trong đầu những người trưởng thành như tôi “Hôm nay sao tôi cô đơn quá” Cô đơn ở đây không được xem là nỗi cô đơn trong tình yêu đôi lứa, mà đó là nỗi cô đơn của những con người trưởng thành. Nhưng nghịch lý là, chúng ta chẳng hiểu vì sao mình lại cô đơn.

Thật ra nỗi cô đơn này, giống như một người bạn thầm lặng tìm đến và an ủi chúng ta vào những lúc tâm trạng bạn trở nên tồi tệ nhất. Thay vì, bâng khuâng suy tư với chính mình, thì chúng ta có một người sẵn sàng lắng nghe và đồng cảm, chính là sự cô đơn. Thậm chí, ngay cả lúc chúng ta vui vẻ cười nói với mọi người, vẫn tưởng mình sẽ rất ổn.

Nhưng chắc rằng, sâu thẳm trong tâm hồn đâu đó chúng ta vẫn thấy mình thật cô đơn. Chẳng biết vì sao, nỗi cô đơn vẫn luôn hiện diện kể cả khi bạn vui vẻ cơ chứ. Bạn có biết vì sao không? Vì nó giúp bạn nhận ra, dù bạn có thể giả dối với bao nhiêu người đi chăng nữa, thì cũng không thể nào giả dối với chính bản thân mình được, thật ra bạn không hề vui như bạn đã nghĩ.

Nếu xét mặt tích cực thì cô đơn một chút cũng không sao. Vì khi cô đơn, bạn sẽ có thời gian hiểu rõ bản thân mình đang nghĩ gì và cần gì. Bạn sẽ biết cách lặng lẽ chiêm nghiệm cuộc sống, theo cách mà mình nghĩ. Điều đó, không phải thú vị hơn so với việc phải hòa mình vào sự hào nhoáng lung linh của cuộc sống hiện đại ngoài kia hay sao.

Dường như khi trưởng thành, chúng ta không chỉ lớn về ngoại hình mà còn lớn về suy nghĩ. Nỗi cô đơn bất chợt, sẽ cho bạn cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời này. Thậm chí, khi nhớ về hình ảnh của mình ngày xưa bạn sẽ không khỏi bật cười và nghĩ, thì ra mình cũng đã từng một thời vui tươi và yêu đời đến thế. Vì đó là thanh xuân là tuổi trẻ, bạn có quyền như thế. Nhưng khi trưởng thành, bạn sẽ nhận ra muốn vui vẻ như thời gian trước đó cũng là một điều khó khăn.

Có thể bạn của bây giờ, đã hoàn toàn khác xa bạn của ngày xưa, chín chắn và trưởng thành hơn trong mọi suy nghĩ lẫn hành động. Những thứ ngày xưa bạn từng rất thích, nhưng bây giờ bạn lại vô cùng thờ ơ với nó. Không phải là vì bạn không thích nó nữa, hay cảm thấy nó đã trở nên nhàm chán, mà đơn giản bây giờ nó không còn quan trọng với bạn nữa mà thôi.

Trưởng thành và cô đơn, dường như bao giờ cũng gắn liền với nhau. Cô đơn theo một chiều hướng tích cực để giúp chúng ta vượt qua cảm giác chênh vênh trong cuộc sống dễ dàng hơn. Vì vậy, nếu nỗi cô đơn tìm đến bạn, đừng vội xua đuổi nó mà hãy để nó giúp bạn nghe thấy tiếng nói trong lòng mình. Đối với những người trưởng thành, thì nỗi cô đơn được xem là một điều vô cùng đẹp đẽ.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Giọng đọc: Cao Trí
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top