Cảm ơn ba vì đã để con tự mình vấp ngã rồi đứng lên
2017-05-18 01:10
Tác giả:
Con luôn là một đứa con gái ngang ngạnh trong mắt ba, ba nhỉ? Tính ba cũng “rắn” khỏi chê. Và thế, con là bản sao của ba, ba nhỉ?
Con không được ở bên cạnh ba mẹ từ nhỏ. Độ một, hai tháng, ba lại về nhà Nội một lần thăm con, bởi thế ký ức về ba mờ nhạt quá… Tất cả mọi việc con đều tự quyết định lấy. Có đôi khi con thấy tủi thân, muốn có ba mẹ ở bên cạnh. Thế nhưng cuộc sống có những thứ không phải cứ muốn là sẽ được, con hiểu điều đó.
Rồi khi lớn lên, con mới cảm nhận sự hiện hữu của ba quan trọng thế nào. Ba luôn là người định hướng và cho những lời khuyên đúng lúc, đúng thời điểm. Có khi hai ba con cứ ngồi nói chuyện thâu đêm về những va chạm cuộc sống, về những vấn đề con phân vân… Chỉ là trò chuyện thôi, ý kiến của con, quan điểm của con, rồi ý kiến của ba, quan điểm của ba. Ba không áp đặt, không ép con làm theo ba. Ba chỉ nói những kinh nghiệm, vốn sống ba từng trải và cảm nhận được còn con làm theo quyết định của con. Và đương nhiên có cũng vấp ngã, ba ở đó, ba chứng kiến nhưng ba không đỡ dậy, ba cho con biết nỗi đau sau mỗi lần thử thách, sự nỗ lực đứng dậy chứng minh cho ba thấy con gái ba mạnh mẽ thế nào. Và ba chỉ đến khi con cần và thực sự cần.

18 tuổi, con thi đại học, ba chỉ nói vỏn vẹn: “Thích cái gì thi cái đó, một trường thôi cũng được, rớt ba cho học lại”.
Đương nhiên đi thi là tự vác ba lô đi, xuống nhà chú ở thành phố, ba mẹ không đưa. Có thể ba muốn đưa con đi thi, nhưng hoàn cảnh không co phép. Nhưng cũng hay, đi một mình nhưng thực sự đỡ áp lực nhiều. Từ nhỏ đến lớn vẫn vậy, học hành, thi cử con vẫn tự quyết định được ba nhỉ.
20 tuổi, được học bổng đi du học, bà con góp tiền vào, mỗi người gom 20, 30 đô cho con. Trong lòng con không muốn lấy tí nào, con nói thẳng với ba: “Sao tự nhiên trước giờ có liên lạc gì nhiều đâu, tự nhiên khi đi du học lại cho. Con không muốn nhận, mai mốt gánh nặng lắm”.
Ba chỉ nói: “Con đừng nghĩ như vậy, cứ nghĩ người ta thương mình, cho mình. Ai có bảo con đền đáp gì mà nghĩ chi cho mệt.”
Đúng, cứ đơn giản hóa mọi thứ đi ba nhỉ, vốn dĩ cuộc sống là cho và nhận yêu thương mà, đúng không ba?
22 tuổi, kinh doanh một cửa hàng, ba cũng chỉ nói, sẽ có nhiều thứ để lo, nhưng nếu con muốn thì con cứ thử. Những khó khăn cứ ập đến và con ngập trong mớ hỗn độn. Đến phút chót ấy, ba đã ở bên cạnh, cùng con giải quyết những hậu quả cuối cùng. Và đúng như ba nói, một cánh cửa khép lại thì cánh cửa khác lại mở ra - Đó là cuộc sống.

23 tuổi, dự định kết hôn, mọi người bàn tán về việc lấy chồng ngoại quốc. Ba chỉ nói: “Nhiều người gả con xong, không có cơ hội gặp lại luôn, gả con chứ không bán con, kệ ai nói gì nói, xin miễn con ba khỏe mạnh, hạnh phúc. Lấy chồng Việt Nam, ba biết còn nhìn thấy mặt con, biết con sống ra sao.” Ba vẫn vậy, luôn cho con một sự lựa chọn.
24 tuổi, quyết định kết hôn. Ba vẫn chỉ nói rằng: “Tùy con, nhưng con kết hôn, con phải chấp nhận bị ràng buộc, bởi chồng con, bởi nhà chồng và rất rất nhiều thứ nữa. Có thể những dự định, ước mơ sẽ phải hy sinh, cuộc sống hôn nhân sẽ phải hoàn thiện và thay đổi mình nhiều. Khi con quyết định thì hãy chịu trách nhiệm với quyết định của mình”.
Và con vẫn kết hôn. EKhi những sóng gió đến, những lúc mệt mỏi, ba chỉ bảo con kiên trì với con đường mình đã chọn, ba và gia đình vẫn sẽ luôn ở bên cạnh con.
25 tuổi, đi làm những va chạm đến, mạnh mẽ, nhiều hơn, ba vẫn là người lắng nghe và chia sẻ cùng con.
26 tuổi, đã có những bước ngoặt, phải lựa chọn, đi làm hay ở nhà chăm con? Những trăn trở trong cuộc sống, sự nghiệp, ước mơ, hoài bão… ba vẫn chỉ phân tích cho con một sự hỗ trợ hợp lý và để tự con là người quyết định cuối cùng.
Con biết trong số những quyết định ấy cũng có những lần con sai. Con đã từng đôi lần ước gì đã nghe theo lời khuyên của ba. Thế nhưng ba nói đúng, mọi thứ đều cho con những bài học đáng giá. Sau một sai lầm sẽ luôn có một bài học đúng.
Cảm ơn vì ba luôn cho con lựa chọn, cho con tự quyết định và tự thay đổi chính mình vững vàng hơn. Con sẽ không hối hận vì những chuyện đó ba ạ, con phải làm để vấp ngã, và tập đứng lên để vững vàng hơn, phải không ba?
© Tram Le – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.