Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn anh vì đã yêu em một lần nữa

2022-02-08 01:25

Tác giả: Shiro Nguyễn


blogradio.vn - Anh xoa xoa, trấn an tôi, “Nín đi anh thương này” và vẫn là chất giọng ấm áp đó. Điều đó khiến tôi bình tĩnh và cảm thấy an toàn quá đỗi. Cảm ơn anh, vì đã yêu tôi một lần nữa.

***

Tôi và anh học cùng lớp, sau một lần hoạt náo tôi được chuyển chỗ ngồi xuống gần cuối lớp, vô tình chạm mặt cậu bạn cùng lớp mà ít khi trò chuyện, và cậu ngồi phía sau tôi. Tôi rất thích học tiếng Anh cùng với sự chăm chỉ của mình, tôi biến nó thành môn sở trường của bản thân. Anh thỉnh thoảng cũng hay hỏi bài tôi, đại loại như.

“Đình ơi, từ này phát âm như thế nào? Câu này nghĩa là gì vậy Đình?”

Tôi ngày ấy tuy ít nói nhưng rất thân thiện nên sẵn sàng trả lời những câu hỏi ấy, chứ không phải kiểu học sinh học giỏi, làm cao không trả lời.

Tuy nhiên, trái ngược với một người ít nói như tôi thì anh là người phải gọi là “loi nhoi”, thích tạo màu cho lớp và bản thân mình. Nên có thể nói tôi cũng không gọi là thiện cảm với anh mấy.

Mùa hè đến, những tán phượng đã nở hoa đỏ rộ cả sân trường, lát đát dưới sân nhiều cánh được gió mang đi xa, du ngoạn đến những miền đất xa xôi. Tôi đang lướt mạng xã hội và chat cùng đám bạn thân, đấy cũng là kỳ nghỉ hè đầu tiên của tôi sau khi thi chuyển cấp 3. Bỗng dưng tiếng chuông messenger quen thuộc vang lên, chợt tôi thấy tin nhắn từ anh, chúng tôi có kết bạn Facebook từ trước đó nhưng không tương tác nhiều, anh hỏi.

“Đang làm gì vậy em?”.

co_-_gai_5

Tôi đọc dòng tin ấy mà bỗng dưng tim lạc mất một nhịp vì bất ngờ, sao cậu ấy lại nhắn tin cho mình, và với nội dung như vậy.... Phải chăng là... Tôi lấy lại bình tĩnh, chờ 1 phút mới trả lời lại cái tin nhắn “một nhịp” ấy.

“Lớn hơn ai mà kêu người ta là em”, tôi trả lời với giọng cáu gắt. “Em này chỉ khi là em gái hoặc là khi gọi người yêu thôi!”

“Thế muốn là người yêu hay là em gái?”, cậu ấy trả lời lại với vẻ khá là khiêu khích tôi.

“Ơ, tên này hôm nay gan nhỉ!”, tôi nghĩ thầm, chắc là đang trêu mình đây mà, được thôi, chị đây chơi tới với cưng luôn.

Chấp nhận thách thức, tôi nhắn “Làm người yêu đi!”

Và khi kịp bình tĩnh lại, tôi mới nhận ra là mình vừa đùa quá trớn rồi, nhưng “Đã phóng lao thì phải theo lao” thôi. Dù bản thân cũng khá là ngại ngùng và thích thú.  

Ở tuổi 16 đó, tôi chưa biết được yêu là như thế nào. Thấy đám bạn có người yêu, tôi cũng tò mò muốn có biết cảm giác ấy. Và rồi chúng tôi quen nhau nhờ cái kiểu thách thức có vẽ đùa vui như thế. Nhưng hóa ra là anh có tình cảm với tôi thật – anh thổ lộ sau một thời gian hai đứa tìm hiểu nhau, còn tôi thì đang tập thích nghi với cảm giác được quan tâm, chăm sóc từ người yêu của mình.

co_-_gai_41

Một tháng sau, tin nhắn từ anh thưa dần, tôi cũng hiểu một phần vì anh là con cả trong gia đình, bận bịu lo toan cuộc sống, ấy vậy nhưng tôi không thể lờ đi những sự dỗi hờn của con gái nên tôi hay trách móc vì sự vô tâm từ anh. Cho nên chỉ sau vài tháng quen nhau, chúng tôi, tôi và anh quay trở lại với vai trò làm bạn cùng lớp. 

Trùng hợp đó cũng là khi năm học mới vừa bắt đầu, chúng tôi đối diện nhau một cách gượng gạo trong lễ khai giảng ở trường. Không may thay, mà đôi khi nó lại giúp chúng tôi thoát khỏi sự gượng gạo đó, chúng tôi bị tách lớp, không học cùng nhau và cũng không còn ngồi cạnh nhau được nữa. Số lần đối diện gượng gạo đó dần dần được thu hẹp về con số 0. 

Chúng tôi tất bật ôn tập cho kỳ kiểm tra, thi cử phía trước. Để chuẩn bị kỹ càng hơn cho việc thi đậu tốt nghiệp, học Đại học, tôi đăng ký thêm lớp ôn tăng cường buổi tối, lớp học kéo dài đến 8 giờ tối. Những buổi đi về ấy tôi khá là sợ, vì đường quê khi ấy chưa có đầy đủ đèn đường, ánh sáng dẫn lối tôi về đến nhà chính là ánh trăng, ánh điện be bé lọt ra từ nhà dân và hơn hết là ánh sáng niềm tin bên trong tôi.

Hôm ấy, như thường lệ, tôi kết thúc lớp học thêm của mình, tôi nhanh chân lao về nhà bằng xe đạp trên con đường vừa vắng, vừa tối, đâu đó trong tôi mách bảo là sắp có chuyện không lành. Với thân hình mảnh khảnh này, chỉ một cơn gió mạnh đã có thể thổi bay tôi bất cứ lúc nào. 

Dự cảm không lành ấy đột nhiên rõ ràng hơn, và “nó” đã đến từ phía sau, tôi nghe tiếng xe máy chầm chậm, lên ga không đều, con đường tối tăm đó cũng bị xóa tan bởi chiếc đèn xe máy kia. Tôi vừa mừng vì đã không phải một mình trong bóng tối nữa rồi, nhưng cũng sợ hãi vì tiếng ga động cơ xe máy sau tôi một lúc một chậm, một rõ, như thể đang “nhắm” vào tôi.

che_-_o

Chợt “Bé ơi, đi đâu một mình giữa trời tối vậy em?”, tiếng nói từ người điều khiển chiếc xe máy phía sau phát lên.

“Thôi không ổn rồi, là kẻ bám đuôi chăng? Nhưng mình đâu có đẹp đến độ người khác phải chú ý tới”, tôi sợ hãi, tự bảo với chính mình, và bằng hết sức bình tĩnh, năng lượng cuối cùng còn sót lại sau ngày học, tôi dồn sức vào con ngựa sắt, cứ thế mà đạp, càng nhanh càng tốt.

Chiếc xe máy phía sau theo đó cũng đột ngột tăng tốc đuổi theo tôi.

“Em gái, sao anh hỏi mà không trả lời, nhìn nhỏ vậy mà cũng đạp xe nhanh ghê!”, lại là tiếng nói từ con người xa lạ kia.

Tôi bắt đầu run lên, nhưng... đây không phải là lúc thích hợp để tôi bánh bèo, yếu mềm. Nhưng càng không có đủ can đảm để tiếp chuyện cái tên xa lạ kia.

“Mày hỏi gì? Muốn biết thì hỏi tao này, tao trả lời giúp cho”. Giọng nói nam tính có phần đe dọa. Hừm, nghe có phần quen quen phát ra từ hướng ngược lại. Ánh đèn xe máy chói lòa cùng tiếng nổ máy của 2 động cơ kia làm phá vỡ bầu không gian yên tĩnh hằng có của màn đêm kia. 

Chiếc xe ấy chắn lại giữa đường, buộc tôi cùng kẻ bám đuôi kia phải dừng xe lại đột ngột. Thấy vậy, tên bám đuôi kia quay xe bỏ cuộc. Tôi run hết người, hai chân run run, tôi ngã bịch xuống, nhưng cũng không quên mừng rỡ vì mình thoát khỏi nguy hiểm rồi.

yeu_-_9

“Em... không sao chứ?”, là anh, giọng anh nhẹ nhàng và bất an hỏi tôi. Rồi anh chạy đến ôm chầm lấy tôi. “Đợi em trước cửa lâu quá nhưng chưa thấy em, anh vội quay lại xem em có gặp chuyện gì không. Cũng may là anh đến kịp lúc”. Câu hỏi “Sao anh lại ở đây?” chưa kịp hỏi của tôi cũng đã được giải đáp. Hóa ra là anh lo cho tôi, không lẽ nào anh vẫn còn tình cảm với tôi?

“Em... Em không sao. Cảm ơn anh...”, tôi ấp úng trả lời, giọng chưa hết run sợ. “Em hơi khó thở, em đâu có đi đâu đâu mà anh ôm chặt thế.” Tôi vừa nói vừa cười để che giấu cơn hoảng sợ còn lại trong tôi và cũng rất vui vì được gặp anh.

“Vậy thì tốt rồi. Anh…anh nhớ em lắm”. Những lời chân thành và ấm áp ấy chạm vào tim tôi, tôi bật khóc nức nở, bao thương nhớ về anh cũng lần lượt kéo về. Hình ảnh và ký ức về anh ngập đầy khóe mắt tôi, tôi lại yêu anh lần nữa rồi.

Anh xoa xoa, trấn an tôi, “Nín đi anh thương này” và vẫn là chất giọng ấm áp đó. Điều đó khiến tôi bình tĩnh và cảm thấy an toàn quá đỗi. Cảm ơn anh, vì đã yêu tôi một lần nữa. 

© Shiro Nguyễn - blogradio.vn

Xem thêm: Chúng ta cuối cùng vẫn là bỏ lỡ

Shiro Nguyễn

Là một cô gái nhỏ bé, với sự lạc quan và tích cực, muốn thả hồn lạc quan ấy vào câu chuyện của mình

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

back to top