Call me by your name: Câu chuyện tình đẹp, thơ và thấm đẫm nỗi buồn của hai chàng trai
2022-01-07 01:20
Tác giả: Linh Chi
blogradio.vn - Tình yêu của họ rực rỡ, lãng mạn, và đầy đam mê, nhưng vẫn sâu sắc đến ứa tim gan. Bởi lẽ, sau bao nhiêu năm không gặp lại, họ vẫn nhớ mọi thứ về nhau, và về kỷ niệm đặc biệt giữa hai người trong đêm ân ái đầu tiên.
***
Trailer Call me by your name.
Call me by your name là câu chuyện tình đầy cảm xúc giữa Elio và Oliver. Họ gặp gỡ, đến bên nhau rồi yêu đương nồng nhiệt. Tất cả chỉ kéo dài vỏn vẹn trong 6 tuần, nhưng lại khiến trái tim Elio cả đời thổn thức mỗi khi nhớ về.
Năm 1983, Elio – thiếu niên 17 tuổi và Oliver – chàng sinh viên người Mỹ 22 tuổi gặp gỡ nhau tại miền Nam nước Ý. Từ đây, giữa họ nảy nở một thứ tình yêu vừa ngọt ngào, lại cuồng nhiệt đầy đam mê. Nhưng, thời gian là tên phản diện tàn độc nhất. Sau 6 tuần, Oliver rời đi, để lại Elio một mình trong nỗi đau khôn tả.
Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác hẫng hụt, bồi hồi, và có một chút gì đó tan vỡ khi gấp lại cuốn sách. “Đó là một một nỗi buồn thật đẹp”, tôi thầm nghĩ, dù rằng những xúc cảm đặc biệt đau đớn đó cứ ám ảnh tâm trí tôi suốt cả tuần, mỗi khi nhớ đến chuyện tình đẹp mà dang dở của Oliver và Elio.
Câu chuyện bắt đầu bằng những hoài niệm của Elio về mùa hè năm 1983 ở Ý. Khi ấy, Elio 17 tuổi đã gặp gỡ Oliver - một sinh viên người Mỹ đến làm trợ lý thực tập cho cha cậu. Ban đầu, Elio tỏ ra khó chịu với thái độ và cách cư xử có phần thờ ơ, lãnh đạm của Oliver. Nhưng chẳng bao lâu, trong cậu dần nảy nở những cảm xúc khác lạ với anh. Về phía Oliver, khi nhận ra tình ý của Elio, anh đã cố gắng trốn tránh. Song, mọi nỗ lực đều không thành, vì anh vẫn không thể kiểm soát được trái tim mình khi ở bên cạnh Elio. Họ đến với nhau, rồi yêu đương và ân ái. Tất cả diễn ra tự nhiên như thể họ đã thuộc về nhau từ rất lâu trước đây. Tình yêu của họ rực rỡ, lãng mạn, và đầy đam mê, nhưng vẫn sâu sắc đến ứa tim gan. Bởi lẽ, sau bao nhiêu năm không gặp lại, họ vẫn nhớ mọi thứ về nhau, và về kỷ niệm đặc biệt giữa hai người trong đêm ân ái đầu tiên.
Toàn bộ câu chuyện được kể dưới góc nhìn của Elio. Vì lẽ đó, người đọc có thể dễ dàng hình dung được trọn vẹn nội tâm của cậu. Cậu khao khát Oliver cả trong những giấc mộng hằng đêm, yêu anh đến mức tôn thờ và ám ảnh. Tưởng chừng điều đó chỉ là những bồng bột của tuổi trẻ, nhưng rất lâu về sau, trái tim và khối óc của cậu vẫn hướng về anh. Tình yêu dành cho một người qua bao nhiêu năm tháng vẫn chẳng hề đổi thay, đáng tiếc chỉ là thứ tình cảm vô vọng, dù sâu sắc đến mức đau lòng.
So với một Elio đầy đam mê, Oliver lại dịu dàng hơn hẳn. Ban đầu, vì quá ngại ngùng, anh đã không dễ dàng bày tỏ cảm xúc của mình với đối phương. Thêm vào đó, trong anh còn hiện hữu những nỗi lo lắng không tên, vì vậy mà cứ luôn né tránh. Sau này, khi đã bắt đầu xác định mối quan hệ với Elio, anh mới dần mở lòng và đắm mình trong tình yêu ngày một sâu đậm và mãnh liệt với cậu, dẫu vẫn thể hiện sự điềm tĩnh, nhẹ nhàng và chu đáo thường thấy.
Tình yêu dẫu đẹp, cũng phải đến hồi kết.
Hai người dành những ngày cuối cùng bên nhau ở Rome. Họ vẫn luôn vui vẻ cười nói, nhưng sâu thẳm bên trong, cả hai biết có điều gì đó đang vỡ vụn. Vài năm sau, Elio nhận được tin Oliver kết hôn, rồi họ đã có với nhau những đứa con. Elio từng đến thăm anh, và anh cũng vài lần đến thăm cậu. Giữa họ giờ chẳng còn gì ngoài những cái ôm xã giao đầy ngượng nghịu. Song, đến cuối cùng, trái tim Elio vẫn gào thét tên anh, về mùa hè và những kỷ niệm năm nào, dù tất cả đã kết thúc rất lâu rồi. Ở cậu vẫn luôn tồn tại một khao khát muốn giành lấy anh, ôm và hôn anh. Cậu yêu anh tha thiết, và tình yêu vô vọng ấy khiến nội tâm cậu dằn vặt không ít lần. Còn Oliver, anh có nhớ đến Elio? Có, anh vẫn nhớ tất cả. Dẫu vậy, mọi thứ chỉ dừng lại ở đó. Đối với Oliver, Elio như một nét chấm phá trong cuộc đời anh. Nó đẹp tuyệt vời, nhưng lại chóng qua đi. Anh có lẽ đã muốn níu giữ nó, nhưng lại hiểu rằng mình mãi mãi không thể.
Ngay từ khi đọc những trang đầu của “Call me by your name”, tôi đã bị lay động bởi ngôn ngữ đẹp, giàu hình ảnh và văn phong đầy chất thơ của tác giả. Nó mĩ miều đến độ khiến tôi không ngừng cảm thán.
Không chỉ có tài trong việc sử dụng ngôn từ, André Aciman còn có vốn hiểu biết sâu rộng về những lĩnh vực như lịch sử, văn hoá, nghệ thuật. Ông lồng ghép những yếu tố đó vào trong tác phẩm một cách rất khéo léo và mượt mà. Tôi không hề cảm thấy nặng nề khi đọc những trường đoạn về áng thơ, bài ca bắt nguồn từ một trang sử thi. Ngược lại, nó mang đến màu sắc lãng mạn cổ điển rất đặc trưng cho tác phẩm, và còn khẳng định phong cách độc đáo của André Aciman.
Call me by your name thực sự là một cuốn tiểu thuyết rất đáng đọc. Không chỉ về mối tình dang dở và sầu thảm giữa Oliver và Elio khiến người đọc thổn thức, mà còn bởi văn phong hay và giàu cảm xúc, cũng như những giá trị tuyệt vời mà tác giả mang đến. Tôi nghĩ rằng, ai cũng nên sở hữu cuốn sách này, đọc để cảm nhận được tình yêu giữa hai người có thể hàm chứa những thứ xúc cảm tuyệt vời, mãnh liệt, lẫn đau đớn và tuyệt vọng. Và, khi chạm đến những câu chữ cuối cùng, bạn sẽ rơi nước mắt.
© Linh Chi - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Sau này sẽ chẳng còn chúng ta mà chỉ có anh và em | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình trở về
Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.
Đóa hoa hồng và những tờ vé số
Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.
Chúng ta cứ bộn bề yêu…!
Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.
Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa
Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?
Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc
Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.
Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn
Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.
Dù có đi đâu cũng sẽ quay về
Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.
Chờ người em thương
Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã
Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.
Tương tư
Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời