Buông bỏ để tiếp tục yêu
2025-06-09 19:30
Tác giả:
Uann
blogradio.vn - Em biết hết, biết tất cả. Biết những cử chỉ quan tâm anh dành cho em hiện tại, hoàn toàn là vì bản thân anh thấy có lỗi với em. Những quan tâm đó vẫn như thế, chỉ là không xuất phát từ tình yêu mà là cảm giác tội lỗi. Em biết hết, chỉ là em cố lờ đi để tham lam giữ anh cho riêng mình.
***
Em chọn buông bỏ để giải thoát cho anh, để giữ lại tình cảm chúng mình một cách vẹn nguyên nhất, cũng là để em tự yêu lấy mình.
Đoạn tình cảm này tôi đành buông bỏ
Giải thoát cho anh, sau chuỗi ngày đau thương
Tình cảm không còn được đáp lại nhưng vẫn cố gắng níu giữ là một tội ác phải không anh?
Em và anh quen và yêu nhau đến nay cũng tính bằng vài năm rồi anh nhỉ. Có người nói tình càng dài, càng dễ đổi thay. Có lẽ đúng vậy thật. Thời gian càng dài, em càng hiểu anh và em biết, đến lúc mình phải giải thoát cho anh, cho tình yêu chúng mình. Cũng là em một cơ hội mới, một cơ hội để yêu mình và cho người sau đến.
Anh nhớ không, những năm tháng đó thật đẹp. Ngày anh và em còn trẻ, còn cùng nhau đi đến những nơi em thích, anh chiều chuộng em, em đã nghĩ em đã có cả cuộc đời bên mình. Vậy mà nhanh quá, cũng con đường đó, cũng nắng chiều đó, vậy mà giờ chỉ còn em thôi. Mọi thứ vẫn vậy, tình cảm của em vẫn thế, chỉ là tình cảm của anh không còn nơi em nữa.
Mới đây thôi, em biết mọi chuyện cũng mới đây thôi. Em đã từng nghĩ mình sẽ tha thứ, sẽ níu giữ anh lại và thật ra em đã làm như thế. Em biết tất cả nhưng vờ như không biết, vờ như mọi thứ vẫn còn vẹn nguyên. Em lừa anh, cũng là lừa chính bản thân mình. Nhưng rồi ngay khoảnh khắc đó, ngay khoảnh khắc em thấy anh cười, thấy anh dịu dàng với người ấy, em đã không còn đủ can đảm để gắng gượng nữa.
Em biết anh đau lòng, biết anh đã không muốn phản bội em, phản bội tình yêu của chúng mình. Nhưng người ấy xinh đẹp quá, tài giỏi quá phải không anh? Làm sao anh có thể không rung động với một người như thế, hơn thế người ấy cũng thích anh lắm mà.
Em đã từng muốn làm loạn lên, đứng trước mặt người ấy mà la hét, mà nói cho người ấy biết em là người đến trước, anh là của em, người ấy sẽ không bao giờ có được anh. Nhưng sự thật nó lại không như thế. Đúng là em tới trước nhưng anh không còn là của em và người ấy hiện tại đã có được anh. Vậy thì em đâu có lý do gì để làm loạn.

Mọi người xung quanh em nói sao em nhu nhược thế, sao lại dễ dàng để tình yêu của mình vào tay người khác. Họ làm sao hiểu được, em đã thấy những gì. Em đã thấy anh nhiều lần vào đêm muộn, dốc thứ chất lỏng có cồn vào mình và bật khóc. Anh bất lực vì tình cảm của mình. Anh thương người ấy nhưng phải có trách nhiệm với tình yêu quá lâu của em. Anh không biết làm gì với tình cảnh hiện tại. Em biết anh sợ nói ra em sẽ đau lòng, nhưng không nói ra sẽ thiệt thòi cho người ấy và có lỗi với tình cảm của mình. Anh thấy có lỗi với em. Anh đã cố gắng đối xử với em như để chuộc lỗi lầm. Em biết hết, biết tất cả. Biết những cử chỉ quan tâm anh dành cho em hiện tại, hoàn toàn là vì bản thân anh thấy có lỗi với em. Những quan tâm đó vẫn như thế, chỉ là không xuất phát từ tình yêu mà là cảm giác tội lỗi. Em biết hết, chỉ là em cố lờ đi để tham lam giữ anh cho riêng mình.
Ngày ấy, điều làm em say đắm ở anh chính là nụ cười của anh. Em còn nhớ như in vào một buổi chiều nhẹ nhàng, anh quay lưng lại với nắng, em nhìn anh và thổ lộ lòng mình. Anh đã cười, nụ cười mang theo ánh sáng, đó là thứ duy nhất em nhìn thấy được lúc đó, anh đã ôm em và nói anh cũng thích em. Nụ cười ấy với em như vật báu của tim mình. Và giờ em lại một lần nữa nhìn được nụ cười ấy, chỉ là nó không còn dành cho em nữa và cũng chính nụ cười ấy là lý do em muốn buông bỏ.
Không phải em cao thượng cho người đến sau, cũng chẳng phải em vị tha cho người mắc sai lầm. Em đã ích kỷ, đã muốn dành mọi thứ đã không còn là của mình. Em không tha thứ vì suy cho cùng, tình yêu là cảm xúc, là duyên nợ. Coi như là là hết nợ, cũng là chấm hết cho cuộc tình này.
Em sẽ rời đi, sẽ buông bỏ để giải thoát cho anh về cảm giác tội lỗi và đau thương. Em sẽ giữ lại nụ cười dành riêng cho em vào chiều hôm ấy ở sâu bên trong kí ức của mình. Em sẽ đến nơi em muốn đến, làm những điều em đã muốn làm và sống cuộc đời của riêng mình mà không có anh. Em sẽ đi đến một nơi không có anh, một nơi hoàn toàn mới, không có dấu vết nào của cả hai đã từng. Em sẽ bắt đầu tìm em ở những phiên bản khác. Rồi em sẽ yêu, sẽ thương và sẽ mỉm cười. Thời gian sẽ giúp mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo của nó.
Em buông bỏ nhưng không có nghĩa em bi luỵ. Buồn thì buồn chứ, đau thì đau chứ, cũng tiếc nuối rất nhiều. Tình cảm sau ngần ấy năm mà, đâu phải nói buông là buông, không đau là không đau được. Nhưng em thấy nhẹ nhàng lắm. Em nhận ra, thời gian trước đây, khi em tự lừa dối mình cũng như em đang dần giết đi chính bản thân em. Em nhận ra thì ra buông bỏ cũng không quá tồi tệ như em nghĩ. Những đau thương, tiếc nuối rồi sẽ không theo em nữa. Một lúc nào đó, em sẽ thoải mái khi nhắc về những chuyện đã qua như một trải nghiệm, một kỷ niệm. Em thấy may mắn vì trước khi rời đi, em và anh đã không cãi vã hay dùng những lời không hay cho nhau. Ít nhất, tất cả kỷ niệm có sự xuất hiện của cả hai đều là những hình ảnh vẹn nguyên đẹp đẽ nhất trong cuộc tình đã qua này.
Sau này, em sẽ hạnh phúc và anh cũng thế. Có thể người bên cạnh em lúc đó không có nụ cười đẹp và ấm áp như anh nhưng chắc chắn sẽ không phải là anh. Có thể người bên cạnh anh lúc đó không phải là người ấy nhưng chắc chắn cũng không thể là em. Em và anh phải hạnh phúc, phải thật tươi cười và an nhiên. Dù không còn chúng ta nữa nhưng em và anh đều có thể chúc phúc cho nhau, chúc cho cả hai đều gặp được người thích hợp để yêu thương và trân quý.
Vậy anh nhé, ngày em đi, mong anh đừng dằn vặt, đừng gây tổn thương. Em buông bỏ là giải thoát cho anh, cũng là giải thoát cho chính mình. Em buông bỏ để cuộc tình mình vẹn nguyên nhất. Cảm ơn anh vì khoảng thời gian không dài, nhưng đủ để em cảm nhận được tình yêu. Em buông bỏ rồi, anh cũng vậy nhé!
© Uann - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Gặp Người Đúng Mùa Hoa Nở | Blog Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)
Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.
Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu
Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.
8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc
Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.
Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân
Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)
Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.
Hạnh phúc khi được làm mẹ
Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.
Em đừng tiếc
Có đến ắt có đi, có được ắt có mất, mình hãy thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn gấp vạn người, vì mình có một thân thể khỏe mạnh và lành lặn mình có một trí óc minh mẫn để tiếp tục làm việc.
Xóm vắng
Đêm đầu tiên về quê bao giờ cũng không dễ ngủ. Tôi nằm nghe tiếng dế gáy trong đêm, tiếng con chàng chạc rên rỉ bên bờ tre già và suy nghĩ về Thanh rồi thao thức mòn mỏi đến hơn nửa đêm mới thiếp đi.
Người giữ lửa
Mẹ đã sống cả đời giữa hai ngọn núi: một tình yêu không thành, và một tình nghĩa không gọi tên. Bà yêu mà không dám thừa nhận. Bà nuôi anh lớn bằng cả trái tim run rẩy vì sợ bị ghét, sợ làm sai.
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.













