Bồ câu không đưa thư: "Thanh kẹo" ngọt ngào của tuổi học trò
2023-10-22 04:20
Tác giả:
Hải Đường
blogradio.vn - Việc truy tìm manh mối qua lá thư trao đổi hay cảnh đột kích, những pha truy đuổi đến nghẹt thở, sự tìm hiểu ra trò của ba cô gái được tái hiện sinh động dưới ngòi bút của tác giả.
***
Nhắc đến tác giả Nguyễn Nhật Ánh, chúng ta không thể không nhắc tới những tập truyện ngọt ngào, gần gũi, thân thiết về tuổi thơ, tuổi mới lớn. Một trong số đó là tập truyện dài gồm 14 chương được xuất bản lần đầu vào năm 1993 mang tên "Bồ câu không đưa thư" kể về sự dịu dàng, tươi đẹp của tuổi học trò.
Khi ngồi trên ghế nhà trường, ắt hẳn mỗi chúng ta đều có một nhóm bạn thân thiết, gắn bó cùng nhau những năm tháng dài, chan chứa kỉ niệm với những trò nghịch ngợm, phá phách không kém ai. Và đó cũng chính là những nhân vật chính mà tác giả Nguyễn Nhật Ánh khắc họa trong tập truyện này.
Bộ ba Xuyến, Thục và Cúc Hương xuất hiện một cách tự nhiên, trong khi Thục thì dịu dàng, nhút nhát còn Xuyến và Cúc Hương lại ranh mãnh hay pha trò. Họ đều là những học sinh lớp 12 chuẩn bị bước vào kì thi tốt nghiệp, rồi kì thi đại học. Mọi chuyện đang yên ổn bình thường thì bỗng một ngày trong ngăn bàn của Thục xuất hiện lá thư làm quen của một anh chàng bí ẩn với cái tên Phong Khê. Thục định giấu nhẹm đi nhưng Xuyến và Cúc Hương đã nhanh chóng phát hiện ra bí mật của nhỏ bạn.
Từ đó, hành trình "phá án" tìm ra "thủ phạm" dám lê la làm quen "tiểu thư" Thục của chúng nó bắt đầu được mở ra. Trong quá trình này, bộ ba cô gái vô tình kéo bạn cùng lớp là Phán củi - anh chàng hiền lành, quê mùa với tài sáng tác thơ không ai sánh bằng vào công cuộc hỗ trợ. Xuyến và Cúc Hương cũng thường xuyên cà khịa và đôi khi đẩy Hoàng Hòa - chàng lớp trưởng âm thầm mến Thục vào việc "phá án". Việc truy tìm manh mối qua lá thư trao đổi hay cảnh đột kích, những pha truy đuổi đến nghẹt thở, sự tìm hiểu ra trò của ba cô gái được tái hiện sinh động dưới ngòi bút của tác giả.
Đi đôi với tình bạn thân thiết gần gũi, sự quan tâm, chia sẻ, niềm cảm mến như say nắng là những tình huống dở khóc dở cười, những pha "tra án" nhầm lẫn mất công và rồi thật buồn khi sắp đến ngày chia xa, tụi học sinh lớp 12 đến với kì thi quan trọng của cuộc đời, xa mái trường với những niềm vui, buồn lẫn lộn. Chẳng biết mai sau sẽ ra sao và có lẽ ba cô gái và chàng Phong Khê kia sẽ mất liên lạc chăng? Lá thư để trong ngăn bàn qua lại như những người bạn xa lạ mà thân thiết sẽ bị cắt đứt? Có lẽ trong quá trình viết thư qua lại trong suy nghĩ của ba cô gái, Phong Khê ngoài vẻ bí ẩn, khiến họ phải loay hoay truy tìm tối ngày đã trở thành một người bạn thật đáng mến. Những lá thư cất vội trong ngăn bàn và rồi lá thư hồi đáp lại tới đôi khi đính kèm cùng những món quà thật dễ thương đã trở thành một điều quen thuộc đối với Xuyến, Thục, Cúc Hương. Mai đây chia xa chẳng còn những ánh mắt loay hoay kiếm thư trả lời trong ngăn bàn, chim bồ câu đã không còn tung cánh và những cảm xúc thầm lặng, dịu dàng của tuổi học trò cũng sẽ theo đó mà tàn lụi?
Đến với "Bồ câu không đưa thư", chúng ta như được sống lại quãng thanh xuân học trò ngọt ngào, dịu dàng biết mấy. Lắng nghe những cuộc trò chuyện, những tâm sự, suy nghĩ riêng của ba cô gái như một sợi tơ vắt giữa tập truyện và độc giả. Thật buồn khi phải chia xa và cũng thật vui vì đã được gắn bó với nhau là những cảm xúc chân thật nhất mà người đọc cảm nhận được qua tập truyện thân thương từ nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
© Hải Đường - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Gặp Anh Một Ngày Thương Anh Một Đời | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.