Phát thanh xúc cảm của bạn !

Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

2017-11-11 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi khi ta hình dung ta và người là hai đường thẳng song song. Cứ mãi bước đi trên đoạn hành trình dài phía trước mà chẳng bao giờ gặp được nhau. Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

***

blog radio, Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Đầu đông, những cơn gió lạnh tê tái ùa về, ta co ro trong cái chăn cùng con mèo bên cạnh không muốn bước xuống giường tẹo nào.Vừa khẽ chạm vào nước ta vội rụt tay lại ngay tức khắc. Chao ôi là lạnh!

Ta mặc áo thật ấm, cẩn thận đeo bao tay len và quấn khăn choàng cổ rồi mới mở cửa bước ra bên ngoài. Trên đường đi ta chợt thấy vài bông hoa quỳ lác đác chớm nở trên đồi. Dừng chân lại ngẩn ngơ, mùa đẹp nhất trong năm đang gõ cửa rồi ư? Chừng vài ngày nữa thôi là quỳ sẽ nở rộ sắc vàng bao phủ khắp con đồi. Nghĩ đến đó thôi là lòng ta có cảm giác lâng lâng đợi chờ. Rồi ta sẽ sụt sịt mũi và phải chuẩn bị chanh nóng phòng cảm lạnh nhưng bù lại ta có bầu trời trong xanh và quỳ vàng phủ khắp lối. Ước gì người có ở đây cùng ta vào lúc mùa đang đẹp nhất nhỉ! Chúng ta sẽ cầm tay nhau đi dạo qua những con dốc quanh co, qua những ngôi nhà có ban công phủ đầy hoa. Ta sẽ níu tay người và tíu tít chỉ người đây là khóm hoa cánh bướm mỏng manh, kia là giàn lồng đèn đang nhún nhảy và xa xa kia là bụi trạng nguyên đỏ rực khung trời. Nghĩ đến điều này thôi là lòng ta bình yên hạnh phúc đến lạ.

Người à! Người đang làm gì? Công việc của người dạo này thế nào rồi? Mùa đông nơi thành phố người đang ở có lạnh không? Ở nơi đây ta đang nghĩ đến người. Ta muốn hỏi người nhiều thứ lắm thế mà rụt rè nhút nhát quá nên chỉ một câu đơn giản thông thường như “Người có khỏe không?” cũng không dám thốt lên. Chỉ biết theo dấu Facebook, Instagram hay Zalo của người để biết rằng người vẫn ở đó vẫn bình an. Mà người bình an thì ta vui lắm rồi.

Tối nay hơi lạnh nên ta pha một ấm trà đối ẩm cùng con mèo lười. Khi nước sôi chế vào thì mùi trà dậy lên phảng phất trong không khí dễ chịu đến lạ. Hình như người cũng có thú uống trà thì phải? Bên ngoài có mưa người à. Uống trà ấm rồi nghe tiếng mưa lộp độp trên mái nhà thi vị lắm người ơi. Ta tự hỏi người có muốn cùng ta cạn một chén trà hay không? Trong đêm khuya thinh lặng cùng bắt mùi nồng của ấm trà. Lòng không buồn cũng chẳng vui. Bình yên thanh thản xem nhẹ chuyện thế gian. Trò chuyện với ta bâng quơ vài ba câu. Chuyện chưa dứt thì ấm trà nguội lạnh. Ta sẽ thay nước mới rồi cùng nhau ngó bên ngoài nhìn đêm vô tận bao la. Chỉ thế thôi người nhé!

blog radio, Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Đôi khi ta tình cờ bắt gặp một bức ảnh hay một lời vu vơ của người. Ta cảm thấy như người đang nhớ đến ta. Lòng ta vui sướng vì biết trong lòng người có ta. Kì lạ nhỉ! Chúng ta chưa từng gặp nhau mà tưởng chừng như đã biết nhau từ rất lâu, hiểu nhau rất rõ như là có sự tương thông về linh hồn.
Đôi khi ta chỉ muốn nhắc người đừng thức quá khuya, đừng hút thuốc, ăn uống cho điều độ, giữ gìn sức khỏe và đừng lo lắng chi cả. Ta cảm thấy giữa ta và người có một bức tường vô hình ngăn cách mà ta chẳng đủ can đảm để vượt qua bức tường ấy.

Đôi khi ta muốn chia sẻ với người về một bộ phim mới xem, một quyển sách vừa đọc hay một bản nhạc vừa nghe.

Đôi khi ta muốn dẫn người trở về mái nhà xưa nơi ta dành một quãng đời tuổi thơ êm đẹp. Ta sẽ dắt người lên ngọn đồi quê ngoại nhìn xuống những mái nhà chìm trong sương sớm, những hàng rào dâm bụt đỏ âu, những đồi hoa cà phê nở trắng xóa. Ta sẽ nhổ một cây cỏ tranh và bày cho người nhâm nhi cái rễ ngọt. Ta sẽ kể cho người nghe những trò chơi mà khi ta còn thơ trẻ.

Đôi khi ta muốn kể cho người về những thanh âm trong trẻo của ngày cũ của bụi lục lạc ven suối. Mỗi lần gió đến là réo rắc nghe rất vui tai. Hay về những mùi hương xa xôi của bồ trà sấy lan tỏa trong không khí, của mùi hoa nhài thoang thoảng nhẹ nhàng, của mẻ cà phê rang dậy mùi bơ.

Đôi khi ta hình dung ta và người là hai đường thẳng song song. Cứ mãi bước đi trên đoạn hành trình dài phía trước mà chẳng bao giờ gặp được nhau. Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Ta có nuôi mấy con mèo người à. Với ta thì mèo là biểu tượng của hòa bình. Vì mèo vô cùng nhạy cảm với âm thanh ồn ào và những cơn giận nên khi có một con mèo vô tư chơi đùa ở trong nhà có nghĩa là ngôi nhà ấy đang ấm áp bình yên đấy. Ta cũng thích trồng rau và nhìn hạt nảy mầm. Trông tươi xanh và tâm hồn thư thái lắm người à. Ta chẳng mong gì hơn là người chia sẻ cùng ta những niềm vui nho nhỏ. Ta rụt rè nhút nhát nên mãi chẳng dám bày tỏ với người. Nhưng người à, nếu có lỡ sau này khi ta có can đảm nói ra lòng mình thì chúng ta hãy yêu nhau nhé! Yêu nhau thật bình yên!

© Lục Lạc – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top