Ấu thơ tươi đẹp!
2024-05-06 17:15
Tác giả: Dai Kham Nguyen
blogradio.vn - Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...
***
Đã bao năm từ ngày rời xa trường lớp. Quá trình lập thân lập nghiệp vô tình đã làm đổi thay vô vàn cảm xúc, khi ký ức lắng sâu vào lòng thì dường như những kỷ niệm cũng không phai mờ. Giờ đây nghe gió chiều thổi lao xao trên những hàng phượng nở, nhìn những chùm hoa tươi thắm lòng lại nghe xao xuyến, bồi hồi, có cảm giác như thời áo trắng vừa mới đi qua đây thôi...
Mình nhớ chết đi được cây phượng lão bên cạnh cái giếng cạn trước cổng trường Hiệp Thành (giờ đã biến đi đâu mất biệt). Nó nở hoa âm thầm lặng lẽ, nở đỏ rực cả một mảng trời, rung rinh nhè nhẹ trước gió trong nắng chiều, nhìn thơ mộng gì đâu! Giờ mỗi lần đi đâu cứ thấy phượng nở ve kêu thì lại nghe lòng bâng khuâng da diết... Ai đã từng một thời cắp sách đến trường mới cảm nhận được tình cảm trong sáng của tuổi học trò, tuổi mộng mơ, tuổi hay giận hay hờn, thẹn thùng bỡ ngỡ...
Hè về vọng tiếng ve sầu
Bâng khuâng rực cháy một màu đỏ tươi
Phượng yêu mãi của một thời
Lòng nghe man mác xa rồi tuổi thơ...
Mỗi khi hoa nở rộ là lúc ta hái tặng cho nhau những chùm hoa học trò, mà tuổi thơ mình hay gọi nó bằng cái tên rất bình dị "bông điệp". Rồi ta ngắt từng cọng nhị hoa cùng nhau chơi đá gà, thỉnh thoảng thử nhắm nháp hương vị chua chua đặc biệt của cánh hoa điểm trắng duy nhất trong từng bông hoa đỏ thắm ấy! Đến lúc cuối hạ lại cùng nhau thưởng thức những hạt điệp non ngon ngọt vô cùng… Ôi! nhớ thương quá điệp ơi!!!
Rất nhiều lần sau này, trong giấc trưa mơ màng giữa mùa hè rực nắng, tôi luôn gặp lại mình và những người bạn nhỏ của thời thơ ấu và mỗi khi quay về vùng ký ức ấy, cánh phượng thuở hoa niên cứ hiện trước mắt tôi như thầm nhắc về những mộng ước chưa thành… Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp... Vậy hà cớ làm sao ta không giữ lại cho nhau những kỷ niệm đáng nhớ, những cánh bướm hoa phượng trong trang lưu bút, những buổi chiều tụm năm tụm ba của một thời hoa mộng dễ thương, sẽ không bao giờ tìm lại được... Phải không, những người bạn nhỏ của tôi?
Bây giờ nhỏ đã quên chưa?
Ngày xưa, mà tưởng như vừa mới đây
Ấy về má đỏ hay hay
Ta theo bước nhỏ mà ngây ngất lòng
Thẹn thùng lưu bút gởi mong
Tiếng ve chào đón phượng hồng hạ sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Ta trao bướm phượng… Ấy mang đi rồi
Hồi xưa chỉ có vậy thôi
Có ai nghĩ được, thế rồi mãi xa
Ngại ngùng chẳng dám nói ra
Những điều ấp ủ giữa ta với người
Giờ còn đâu nữa nụ cười
Có chăng sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư hạ lại đến trường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn…
© Dai Kham Nguyen - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chúng Ta Chỉ Có Một Cuộc Đời, Hãy Hạnh Phúc Nhé | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hạnh phúc khi là chính mình
Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.
Ánh Trăng
Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai
Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình
Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.
Tháng năm hướng về một người
Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.
Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?
Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!
Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)
Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.
20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra
Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?
Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...
Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.
Nếu ngày đó em ơi ta có thật
Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng
Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)
Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.