Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh đi rồi có còn nhớ em không?

2021-08-04 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Cô đã giữ lại thật nhiều, thật nhiều để rồi ôm những giấc mơ dài theo ngày tháng. Hồi còi của những chuyến phà đêm tan vào không gian vắng lặng làm cô nhớ về buổi chia ly, thật đẹp đến từng hình ảnh, thật gần gũi. Trên gương mặt cô ngấn lệ khi chuyến phà rời đi “Anh đi rồi có còn nhớ em không?

***

“Hôm nào em cũng chờ để ngắm hoàng hôn cả, anh biết không người ta chỉ yêu hoàng hôn khi họ cảm thấy buồn”.

Anh không hiểu lời cô gái nói chỉ lặng trông về phía xa, nơi Mặt trời đang ửng đỏ cạnh những vệt nắng dài đã tàn phai, bầu trời vội đi tìm màn đêm bỏ rơi lại màu một rực hồng hòa lẫn cùng những đám mây xám xịt.

Không gian chợt lắng đọng lại, trong tiềm thức cả hai đều muốn nói với nhau một vài lời gì đó thật đặc biệt, nhưng không điều đó đã không xảy ra và mọi thứ trôi đi theo những nhịp thở vội vàng. 

Anh khẽ nhìn cô gái thật kỹ như chẳng bao giờ có thể gặp lại cô gái đó lần nữa. Chiều lộng gió, mái tóc dài ngang lưng của cô nương theo làn gió lộng làm lòng anh dậy sóng. Cô chống tay lên cằm với một nụ cười tươi, những tia nắng cuối cùng rớt lại trên gương mặt rạng rời làm cô trông đẹp hơn mọi khi, ánh mắt cô nhìn về nơi hoàng hôn đang dần tàn - một ánh mắt biết cười. 

Có lẽ đó là những hình ảnh đẹp nhất mà mãi sau này nhớ lại anh vẫn thấy bồi hồi. Kỷ niệm này anh sẽ “đóng vali” làm hành trang theo anh trong những hành trình sắp tới, có chút gì đó đã vượt xa khỏi tình bạn của đôi bạn nhưng không thành lời.

Hồi còi xé tan khoảng không gian vắng lặng, những chiếc xe vội vàng lên phà kèm theo tiếng thúc giục chuẩn bị lên đường, cũng đã đến lúc anh phải lên phà sang sông. Cô gái cười thật tươi đan hai tay vào nhau đặt trước ngực, gửi lời chào tạm biệt đến anh. 

duong-nhu-den-mot-do-tuoi-nao-do-tinh-yeu-khong-con-quan-trong-nua

Mọi thứ rạng rỡ trước mắt anh lần cuối như ánh hoàng hôn phía trên cao mà vừa lúc nãy anh và cô gái cùng nhìn về. Anh chào cô gái rồi đi thật nhanh, anh ngoái đầu lại nhìn với vẻ tiếc nuối vì đã không trò chuyện với cô gái nhiều hơn. Lòng anh gợn lên nhiều trắc trở và hẳn với cô cũng vậy, sự chia ly đến với cả hai một cách bất chợt và đó là điều phải chấp nhận.

Chuyến phà rời đi dần xa bờ, khoảng cách giữa hai người cũng vậy. Lần đầu tiên anh thấy ánh mắt của cô thật buồn, lúc nào ánh mắt đó cũng cười với anh cả. Cô quay lưng bước đi chậm rãi để lại trên cao ánh hoàng hôn đã tắt đi rồi. 

Cơn gió chiều mọi khi mà với những người khó chịu nhất cũng cảm thấy lòng dịu đi, người ta thả những cảm xúc trôi theo nó để mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Nhưng với anh sao có quá nhiều thứ đọng lại lúc này; đầy màu sắc, thấm đẫm nỗi niềm. Đau đáu.

Hai năm dài ngọt ngào và khó quên cảm giác giường như anh và cô không còn bé nữa. Anh là cậu học sinh vừa từ thành thị chuyển trường đến vùng quê ngày nào với dáng vẻ thư sinh gầy guộc, hình ảnh ấy cứ như ngày hôm qua. Và ngay lập tức điều đó đã gây ấn tượng mạnh với cô. Rồi một điều bất ngờ đến, anh và cô trở thành bạn cùng bàn.

Anh nhớ những bỡ ngỡ, thẹn thùng lúc mới làm quen với cô. Anh nhớ nét e thẹn làm cô duyên dáng hơn bao giờ hết. Anh nhớ những lần gãi đầu khi anh không biết nói gì với cô và nụ cười cô rạng ngời che đi trong mái tóc mềm mại.

Thi là một cô gái tinh nghịch và Thắng là một chàng trai trầm tĩnh. Anh lớn hơn cô một tuổi vì trễ một năm học do sức khỏe anh lần đó không tốt phải mất gần một năm để chữa trị. Nhà Thi ở gần sông nơi những mái nhà xập xệ, kiên cường trước những con sóng dạt vào bờ giống hệt như con người Thi, những chuyến phà với hồi còi vội vã, âm thanh gợi lên gì đó buồn buồn. 

Nhà Thắng ở gần trường lộ hẳn ra mặt đường một ngôi nhà không hề khiêm tốn, ba mẹ Thắng những doanh nhân thành đạt luôn thay đổi nơi ở theo công việc của mình đến Thắng nhiều khi chưa kịp thích nghi với môi trường này đã chuyển sang môi trường khác.

gui-toi-nhung-nguoi-lac-loi-trong-cuoc-song-o-tuoi-20

Những mảnh ghép đến với nhau thật tình cờ và cũng chầm chậm dần xa nhau. Cô làm sao quên được những lần chép bài của anh được điểm cao cả xóm biết được kéo đến hỏi thăm; những món ăn canteen cô và anh háo hức được ăn mỗi giờ ra chơi.

Có lần cô giấu đi đôi giày của anh để anh phải ra về trễ rồi xuất hiện như một vị cứu tinh trước mắt đầy biết ơn của anh. Lần anh ghé nhà cô chơi cô nấu món mì gói trứng đạm bạc cho anh ăn mà anh khen lấy khen để. Những khi thành phố lên đèn anh và cô ngồi ngân nga bên cây đàn guitar mặc kệ thời gian trôi, mãi cho đến tận gần đêm khi nhà hàng xóm bảo “Tụi bây đừng có làm ồn ào nữa”. Lúc đó cả hai phì cười.

Những ngày hè nóng nực anh và cô nằm đong đưa chiếc võng trước những cơn gió sông không ngừng thổi anh kể cho cô nghe câu chuyện về ước mơ một cách nghiêm túc, khoảnh khắc ấy làm cô thấy có một cảm xúc lạ chảy trong người cô nhìn anh không rời mắt.

Cuộc sống của cô có anh đã là một điều gì đó thân thuộc đến nỗi một ngày không anh cô cảm thấy thật buồn chán, cô luôn nghĩ ra những trò gì đó thật hay khi gặp anh để lúc nào kết thúc cũng là nụ cười của cả hai. Anh cảm thấy “Chưa bao giờ hết thú vị khi gần cô”, đó là câu nói anh luôn bảo. Anh trở nên thân thuộc đối với cô lúc nào không hay, cô không nói nhưng cô cảm nhận được sự ấm áp từ anh, như nắng ban mai tỏa những tia nắng tinh khiết chiếu vào lòng cô những xúc cảm khó mà diễn tả được.

su-vo-tam

Cô phải xa anh, bất chợt như lúc anh đến, gia đình anh một lần nữa lại chuyển đi theo những công việc mà ba, mẹ anh suốt ngày phải chạy theo. Rời xa anh mà trong lòng nhiều vương vấn để cô phải chật vật tìm lại bóng dáng anh, kỷ niệm cùng anh qua dòng lưu bút của một cô gái viết về một chàng trai. 

Anh có gửi cho cô một vài lá thư rồi bẵng đi một thời gian cô không nhận được lá thư nào nữa thay vào đó là những mùa nhớ. Anh đi xa nơi đâu để lại cho cô câu hỏi “Mùa nào là mùa yêu thương”, anh chờ cô một lần ghé thăm lại nơi xưa, thăm người cũ, thăm những dĩ vãng đã cũ mèm.

Cô đã giữ lại thật nhiều, thật nhiều để rồi ôm những giấc mơ dài theo ngày tháng. Hồi còi của những chuyến phà đêm tan vào không gian vắng lặng làm cô nhớ về buổi chia ly, thật đẹp đến từng hình ảnh, thật gần gũi. Trên gương mặt cô ngấn lệ khi chuyến phà rời đi “Anh đi rồi có còn nhớ em không?

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

 

Xem thêm: Người thương mình sẽ luôn dõi theo mình, dù họ không còn bên mình nữa

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

"Tôi đã đọc rất nhiều sách về chứng lo âu và trầm cảm. Những cuốn sách này có đủ trình độ hơn tôi rất nhiều để giúp bạn vượt qua mọi khó khăn mà bạn đang gặp phải", Mark Manson.

Nụ hôn đắm đuối

Nụ hôn đắm đuối

Cô được thực sự sống là một con người, được tự do hít thở những tình cảm ban đầu của tình người, được có những người bạn, được cảm nhận sự an toàn và cả bình yên nữa. Anna thấy thật là may mắn và cả êm đềm nữa đã quay lại với cô đã chạm đến được cô, sau quá nhiều đau thương nhọc nhằn và cay đắng.

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Hạnh phúc đôi khi với trẻ con nó đơn giản, nhưng với người lớn, ngoài được những thời gian nghỉ là quý báu, thì còn lại đều đánh đổi bằng tiền bạc, thời gian để có được.

Em có biết

Em có biết

Anh đã yêu và hỏi nắng yêu anh Anh muốn xóa ký ức trong niềm xanh Để ao ước không đến tìm anh nữa

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

Ngay cả khi người yêu hoặc người bạn đời của bạn có vẻ trưởng thành về mặt cảm xúc, điều đó cũng chưa thể chứng minh được rằng họ là người đáng tin.

Ấu thơ tươi đẹp!

Ấu thơ tươi đẹp!

Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

back to top