Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh ấy và chị ấy

2021-09-27 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Dáng chị cao và gầy, anh cũng vậy, cao hơn chị một tấc nên nhìn bề ngoài anh chị rất đẹp đôi

***

Tôi quen biết anh chị ấy từ những năm tôi còn học cấp hai, cái tuổi mà nhiều người nhìn vào cho là còn con nít, nhưng con nít như tôi của tháng năm ấy đủ trí khôn để hiểu những chuyện xảy ra quanh mình, rằng chuyện có thật hay chuyện thêu dệt, và hiểu luôn cả những chuyện tình cảm của người lớn nữa

Tôi hiểu anh ấy và chị ấy yêu nhau

Chị ấy

Chị ấy hay đến nhà tôi chơi, chị thân với má tôi nhất, rồi mới đến chị tôi, nên lần nào đến chị cũng trò chuyện tâm sự với hai người lớn ấy, còn tôi thì gần như không có. Chị chỉ nhìn tôi rồi cười, thi thoảng mang ít bánh ngọt đến, chắc chị nghĩ con nít thì thích bánh kẹo và đồ ngọt

Tôi nhớ nhất mái tóc dài đến tận cuối lưng của chị, phải nói đó là một suối tóc thì đúng hơn, bóng mượt và đen tuyền, dáng chị cao và gầy, anh cũng vậy, cao hơn chị một tấc nên nhìn bề ngoài anh chị rất đẹp đôi

Chị may áo quần tại nhà, nhìn chị hiền thục, nết na, nhưng nghe cách nói chuyện của chị thì lại cứng rắn và quyết đoán. Tôi biết chị là người phụ nữ thích sự độc lập, thích tự khẳng định chính mình và tự đứng trên đôi chân mình

Chị có một đôi mắt sâu thẳm, tôi thích nhìn vào đôi mắt ấy

Tôi không thân với chị nên chẳng có kỷ niệm gì để nhớ, vì hai chị em cách tuổi nhau xa quá và dường như chẳng nói chuyện cùng nhau nên khi chị rời khỏi quê hương này để định cư ở một đất nước xa xôi, tôi thấy lòng bình lặng, không buồn và không vui

Mười mấy năm sau gặp lại chị ấy

Chị về thăm quê hương và dẫn theo hai con gái của mình, có đến thăm má tôi. Tôi được dịp chơi cùng với hai nhóc của chị, các bé xinh xắn và đáng yêu vô cùng, đặc biệt nói tiếng Việt rất tốt, chứng tỏ chị đã luôn sử dụng tiếng mẹ đẻ với các con chị, và dạy hai bé những bài học truyền thống của quê hương, như cách chào hỏi, lời cảm ơn và xin lỗi, lễ phép với người lớn và thân thiện với mọi người

Tôi nhớ hình như chị cho mấy chị em tôi mấy thanh kẹo chocolat

Chị vẫn gầy, vẫn cái dáng và nụ cười luôn phảng phất nét buồn. Tôi cứ tự hỏi chị có hạnh phúc không. Lúc đó tôi đã lập gia đình nhưng chưa có em bé. Tôi nhớ đã ngồi chơi ở nhà má tôi hết một buổi chiều với hai con gái của chị, một cuộc gặp tình cờ mà thật vui. Khi chị đến đón con về, chị cười với tôi nhưng lại không nói bất cứ câu nào. Mười mấy năm rồi, tôi chẳng còn ở lứa tuổi con nít nữa, nhưng chị vẫn vậy, vẫn chẳng già đi tí nào

Tôi chỉ ấn tượng về chị qua những dòng nói chuyện ngắn ngủi của chị tôi với má tôi, mà tôi đã nghe lóm được khi đang ngồi xem ti vi ở phòng khách nhà má, qua đó tôi hiểu được phần nào cuộc sống của chị nơi xa xứ

Tôi nhớ hoài câu nói này của chị tôi

“Chị ấy luôn tự gầy dựng và chăm nuôi gia đình các con bằng chính đôi tay chị ấy. Chị ấy chưa phụ thuộc kinh tế vào anh ấy bất cứ ngày nào”

Tôi nghe mà thích quá, đúng rồi, tôi cũng vậy đó. Quan niệm của tôi là nếu người ta bị phụ thuộc vào kinh tế là sẽ bị lệ thuộc cả cuộc sống luôn, lúc đó hiển nhiên giá trị của bản thân sẽ bị hạ thấp, trong mắt những người thân của mình và của mọi người

Chị ấy, hiện tại vẫn đang sống ở nơi ấy, và vẫn có trong trí nhớ của tôi

Anh ấy

Một thanh niên có chiều cao đáng ngưỡng mộ, một mái tóc và một gương mặt phong trần. Những ngày ở tuổi thơ, mỗi lần anh qua nhà tôi chơi hay tôi qua nhà anh chơi, tất nhiên luôn có ba tôi đi cùng, anh hay gọi tôi là bé, kèm theo cái tên ở nhà ba má tôi đặt cho

Cũng như với chị ấy, tôi không thân với anh nên chẳng có gì sâu đậm để nhớ. Tôi chỉ nhớ nhất những lần qua nhà anh, dù vẫn có ba tôi bên cạnh, nhưng con chó rất lớn của nhà anh vẫn sủa inh ỏi, cái đuôi nó thì vẫy mừng vì nhận ra người quen, nhưng mồm nó vẫn sủa điếc tai, nó còn cứ muốn bám vào chân tôi liếm liếm, tôi thấy ghê sợ quá. Vậy là anh luôn có mặt những lúc đó để mắng nó, bắt nó về lại chổ ở dành cho nó

Còn ba tôi thì bảo, có ba đây mà, nó muốn làm thân với con chứ không cắn đâu mà sợ

Tôi có gặp lại chị ấy, nhưng không gặp lại anh ấy lần nào kể từ khi anh đến phương trời xa ấy, cũng chẳng tiện hỏi chị rằng anh ấy có về cùng chị và các con anh chị không

Anh ấy và chị ấy

Họ vẫn là một đôi bên nhau, không biết chị còn duy trì công việc cũ của chị không, mà chắc anh chị đã lên chức ông bà ngoại rồi.

Tôi nghiệm ra, nhiều người dân nước mình đang sống bên đó, có người định cư luôn, có người lại quay về với quê cha đất tổ, vì họ muốn xương thịt họ được nằm trọn trong lòng đất mẹ sau này

Với tôi, những phù hoa sang giàu vật chất hư vinh, sẽ được chính cái đầu và trái tim tôi tạo nên

Đó mới là cuộc sống đích thực

Còn anh ấy và chị ấy, tôi mong họ hạnh phúc đến bạc đầu.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 503: Để anh cùng em viết tiếp những hoài niệm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói

Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói

Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.

Chuyện của ta

Chuyện của ta

Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ

Những âm thanh bị lãng quên

Những âm thanh bị lãng quên

Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

back to top