Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ai bỏ rơi ai, chơi vơi giữa kỷ niệm miệt mài

2017-01-07 00:30

Tác giả:


blogradio.vn - Vì em luôn dựa vào anh! Nên khi bỏ lỡ mất rồi, em không biết mình phải chọn góc quán nào, em sợ phải ngồi một mình mà hình ảnh anh chỉ còn trong trí nhớ. Em không biết, có những lúc thèm bấm một dãy số đã từng quen thuộc nay lại khó khăn đến thế.

***

Hôm nay em về lại góc quán nhỏ, nơi căn phòng chỉ vỏn vẹn bảy chiếc bàn và mình luôn chọn góc cửa sổ có nhiều ánh sáng nhất. Ngày tháng em đã dành tất cả quỹ thời gian trống để ghé qua, ngồi trước anh, mặc thế giới ngoài kia có bao ngược xuôi vội vã.

Hôm nay, rất lâu rồi, em quay lại, chọn một góc tối, đi cùng một người khác, đủ để ngắm nhìn chiếc bàn trước mặt cạnh cửa sổ, nghe nước mắt vỡ òa trên gương mặt phủ đầy phấn son che đi lớp tiều tụy của những ngày vất vả với chính mình.

Mọi thứ vẫn thế, nhắc nhở em, nơi đó đã từng vang lên tiếng cười của hai người, lỡ trùng nhau một đoạn đường đời, vô tình va phải hạnh phúc, ngã trong hoang tưởng và đứng lên trong ngỡ ngàng của mất mát.

Em không được yếu đuối, chí ít là ngay lúc này, những bước chân vô hồn lầm lũi trên phố nặng nề mà em vẫn phải bước. Em đã dựa dẫm vào anh quá nhiều, đến nỗi anh đi rồi, nơi em chẳng còn lại gì, chẳng còn gì cả….

Em lười biếng vì có anh. Chấm sáng màu xanh ấy, chỉ để nhận tin của mỗi mình anh, để biết hôm nay thế giới đảo loạn bởi vài cái tin lá cải cũng ấm áp không kém với vài bảng tin về người tốt.

 Bỏ mặc sau lưng đợi bình yên kéo về

Em chẳng buồn quan tâm đến newfeed và điện thoại anh, vì em biết anh ở đây, cạnh em, một vài dòng tin hay cuộc gọi không sao cả. Em đã từng có lúc kiêu ngạo đến vậy!

Em đã từng tin tưởng rằng mình sẽ bình yên đi cạnh nhau cho đến khi đủ lâu để em có thể nói với anh “em thương anh”.

Em đã từng nghĩ rằng, mình chỉ như một người như bao người mà anh đưa đón hoặc có chăng anh sẽ chưa xa em đâu, rồi vội buông lơi một vòng tay, để ngày sau, em có đưa tay ra níu cũng đã muộn.

Vì em luôn dựa vào anh!

Nên khi bỏ lỡ mất rồi, em không biết mình phải chọn góc quán nào, em sợ phải ngồi một mình mà hình ảnh anh chỉ còn trong trí nhớ.

Em không biết, có những lúc thèm bấm một dãy số đã từng quen thuộc nay lại khó khăn đến thế.

Em không biết, mọi thứ quanh em, thói quen của em luôn gợi nhớ điều gì đó với anh.

Ngày anh xa rồi, em mới chợt nhận ra, bầu trời của em một nửa mang dáng dấp của anh. Những ngày em chật vật, khóc không được, cười không được, em tự hỏi mình phải làm gì đây?

 Bỏ mặc sau lưng đợi bình yên kéo về

Có thể một lần cho em biết, anh đã từng thương em? Hay chỉ là mình vô tình được đi cùng một đoạn? Nhìn nơi anh, những tàn dư cũ chưa một lần được đọng lại, có không anh nơi anh những bộn bề, những lo toan, anh để em ở đâu trong mớ bộn bề đó, anh để em ở đâu sau tất cả những tính toan về tương lai, hoài bão, cuộc đời. Anh đã để em ở đâu sau những kỷ niệm, có bao giờ một lần anh quan tâm đến suy nghĩ của em, có bao giờ một lần anh nghe nơi em những xót xa? Hay một lần nói em biết, chỉ là trò đùa, trò đùa mà thôi, là tự em đa nghĩ, là tự em huyễn hoặc mình, rồi để em bật khóc nức nở một lần trên phố, có phải tốt hơn không?

Ở đó người ta chờ mong nhau, ngồi cạnh nhau nghe bình yên kéo về, người ta kể nhau nghe những chuyện không đâu, người ta san sẻ những lo lắng của ngày dài, người ta dành cho nhau nhiều điều hơn cả một mối quan hệ bình thường.

Ngày nào đó, ai bỏ rơi ai, chơi vơi giữa kỷ niệm miệt mài...

© Vũ Như – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tiến bước về phía trái tim

Tiến bước về phía trái tim

Vê ra xa mẹ Đức nhưng trái tim cô luôn có bóng hình mẹ luôn ngập tràn tình yêu dành cho mẹ, cô xa nước Đức nhưng đất nước thứ nhất của cô luôn hiện diện trong bóng hình cô, từ mái tóc, đôi mắt, giọng nói và cả máu đang chảy trong cơ thể của cô nữa.

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

back to top