Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu thương cho đi

2025-08-29 13:45

Tác giả:


blogradio.vn - Điều dễ nhận thấy là, yêu thương cho đi không chỉ dừng lại ở sự cảm thông, thấu hiểu mà còn là sự giúp đỡ, san sẻ khi chứng kiến người khác gặp khó khăn, hoạn nạn. Thật đáng trân trọng biết bao.

***

Chị rộn vui khi nghe hai con gái Bích, Ngân thủ thỉ với nhau chuyện tặng quần áo cũ cho các em nhỏ ở Trung tâm bảo trợ gần nhà. “Chị sẽ gửi tặng bộ này. Bộ này nữa…!” “Em sẽ tặng chiếc khăn này. Cái áo ấm này nữa. Chúng vẫn còn rất mới”. Chị nhớ sáng nay, khi bà Thanh sang chơi, có kể về hoàn cảnh tội nghiệp của nhiều em nhỏ ở Trung tâm bảo trợ nơi bà làm việc, hai con gái nghe và rất đồng cảm. Chiều, chẳng cần chờ mẹ gợi ý, hai con đã rủ nhau xách túi quần áo đã xếp gọn gàng, sang nhà bà Thanh, xin tặng lại cho những người bạn kém may mắn hơn mình. Cuộc sống đẹp hơn rất nhiều lần khi ta biết yêu thương…

Yêu thương cho đi hay sẻ chia là sự giúp đỡ, quan tâm, gửi trao những điều tốt đẹp của bản thân mình đến mọi người. Là niềm yêu thương, an ủi, đồng cảm với gánh nặng, nỗi đau; là mang tới niềm vui, hạnh phúc… cho gia đình, người thân, bạn bè, mọi người… Có câu “Nếu bạn muốn giữ hạnh phúc, bạn phải chia sẻ nó!” (Dale Carnegie). Cho đi yêu thương chính là món quà kì diệu giữa cuộc đời.

Yêu thương không đơn thuần là đặc quyền của con người, nhưng đây lại là một trải nghiệm tâm linh thiêng liêng và đáng trân trọng nhất. Giữa đời thường, ta luôn thấy biết bao sự yêu thương, tử tế. Dù nhỏ hay lớn, là bữa cơm ấp áp, là lời khích lệ động viên; là ổ bánh mì, bó rau, mớ quả; là chiếc áo ấm, khăn ấm, dép ấm; là tập sách, tập vở, cây bút…; là bức thư đựng lời động viên nhắn gửi; là ngôi nhà tình nghĩa, ngôi trường mơ ước; là món quà mang Tết ấm đến với mọi nhà… Chẳng thể nào kể hết những tấm lòng vàng đã dang rộng vòng tay giúp đỡ những cuộc đời bất hạnh, khó khăn trở nên tốt đẹp. Vậy nên mới nói, yêu thương cho đi, cánh cửa hạnh phúc sẽ được mở khóa, bởi yêu thương là ngôn ngữ tuyệt vời kết nối mọi trái tim.

Hôm rồi đọc báo, chị thấy một người bố trẻ đăng tin tìm danh tính cô gái tốt bụng đã cho anh mượn chiếc áo khoác ngoài dùng làm dây đai buộc cho con ngồi phía sau xe máy giúp con an toàn, khi anh đang lưu thông trên đường. Giữa lúc vội, anh chưa kịp nói lời cảm ơn. Về nhà nhớ lại, anh liền đăng câu chuyện cảm động của mình lên mạng, những mong biết được tên và địa chỉ của cô, vừa để trả lại chiếc áo, vừa để cảm ơn người đã giúp đỡ mình. Câu chuyện về tình yêu thương cho đi nói trên là một trong số rất nhiều minh chứng cho việc tử tế giữa đời thường. Điều dễ nhận thấy là, yêu thương cho đi không chỉ dừng lại ở sự cảm thông, thấu hiểu mà còn là sự giúp đỡ, san sẻ khi chứng kiến người khác gặp khó khăn, hoạn nạn. Thật đáng trân trọng biết bao.

Mấy bữa nay rét đậm, bệnh đau nhức xương khớp của bà Khanh hàng xóm lại tái phát. Ăn uống, đi lại, mọi thứ với bà đều khó khăn. Thương bà đơn chiếc, mẹ chị thường qua lại trò chuyện, thăm hỏi, động viên; thi thoảng lại đem biếu bà chục trứng gà nhà. Bà Khanh biết ơn, xúc động cứ thế rơm rớm. Bà bảo, nhờ có những người hàng xóm tốt như mẹ mà bà đỡ cô đơn, tuổi già của bà nhờ thế có thêm niềm vui sống. Yêu thương đẹp đẽ bắt đầu từ sự sẻ chia bình thường như thế.

Chị gặp cô bạn thời đại học trong một chuyến đi công tác. Lân la hỏi chuyện, bạn kể cho chị nghe về biến cố gia đình: Chưa đầy năm trời, bạn đã mất đi hai người thân yêu nhất là chồng và con trai trong một vụ tai nạn. Nỗi mất mát lớn lao khiến chị xót xa cho hoàn cảnh bất hạnh của cô bạn đã từng là hoa khôi, giỏi giang nhất nhì trường năm nào. Chị an ủi, động viên bạn bằng tất cả sự cảm thông, chân thành. Được chị lắng nghe, chia sẻ, bạn cảm thấy nhẹ lòng, nỗi buồn đau phần nào được xoa dịu.

Chị công tác tại Trung tâm GDNN-GDTX của thị xã. Học trò của chị đa phần thuộc nhiều đối tượng, thành phần và hoàn cảnh khác nhau. Nhiều em có hoàn cảnh đáng thương, bất hạnh. Hiểu rõ điều này, Ban lãnh đạo Trung tâm đã đặt lên hàng đầu phương châm dạy học “Tất cả vì học viên thân yêu”. Thầy cô Trung tâm ai nấy đều đồng lòng, quyết chí góp sức, góp công, tận tâm, nhiệt tình. Ai cũng xem học trò như những người con, người em của mình. Rất nhiều việc làm của thầy cô Trung tâm thể hiện tình yêu thương đối với học trò của mình. Từ việc tài trợ cho các em các khoản nộp học; từ việc trao tặng đến các em bộ sách đầu năm học mới; thành lập quỹ học bổng, khuyến học giúp đỡ các em mỗi tháng, mỗi kỳ; rồi thường xuyên thăm hỏi gia đình, động viên các em cố gắng học tập; cũng như ghi nhận, khuyến khích thành tích mà các em đã đạt được trong quá trình học… Các em học viên luôn cảm nhận được những yêu thương bình dị từ thầy cô giáo của mình, từ đó càng chăm chỉ, hứng thú học tập. Điều này khiến chị nhận ra rằng “Hạnh phúc không phải là điểm xuất phát hay điểm kết thúc, mà là hành trình từ đầu đến cuối”. Hành trình ấy bắt đầu từ sự tin tưởng, yêu thương và trách nhiệm.

Tuy nhiên, trong xã hội, vẫn còn đó biết bao người không may mắn có được, nhận được tình yêu thương từ mọi người. Đó là những trẻ em lang thang cơ nhỡ, những cụ ông cụ bà neo đơn không nơi nương tựa, người bất hạnh, xấu số… Cũng có không ít người chỉ biết nghĩ, biết sống cho bản thân, vô tâm, ích kỉ, vô trách nhiệm thay vì sẻ chia yêu thương với mọi người. Giá ai cũng nhận ra “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” – từ lời ca sâu sắc trong bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, chắc hẳn những mảnh đời ấy sẽ đỡ bất hạnh hơn nhiều, chắc hẳn tình người, tình đời sẽ càng thêm gắn kết, bền chặt. Và xã hội này sẽ càng nhân văn, tươi đẹp xiết bao.

“Yêu thương cho đi là yêu thương còn mãi”. Mỗi người muốn nhận về mình những điều tốt đẹp, hãy bắt đầu học cách sống cho đi những điều tốt đẹp đang có!

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chúng Ta Bỏ Lỡ Điều Gì Trong Thanh Xuân | Blog Radio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nhảy việc hoàn hảo

Nhảy việc hoàn hảo

Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.

Ánh đèn cuối phố

Ánh đèn cuối phố

Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.

Sống khi còn có thể

Sống khi còn có thể

Điện thoại lại sáng lên: 23:57:41. Đồng hồ vẫn lạnh lùng trôi, nhưng Nam không còn thấy nó đáng sợ nữa. Thay vào đó, anh thấy mình đang sống từng khoảnh khắc bằng cả trái tim.

Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ

Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ

Ngôi nhà như chậm rãi già đi cùng năm tháng. Mái ngói nhuộm rêu xanh, bức tường tróc sơn loang lổ, cửa gỗ kẽo kẹt mỗi lần mở ra. Nhưng lạ thay, mỗi lần bước vào, tôi vẫn thấy ấm áp, như thể tất cả yêu thương năm xưa vẫn còn vẹn nguyên.

Thằng Gạo

Thằng Gạo

Từ nhỏ tôi vốn kiêu ngạo, quen được nuông chiều. Ấy vậy mà chẳng hiểu sao, dù có ghét Gạo đến thế nào, trong thâm tâm tôi vẫn thấy vui khi nghĩ đến việc có thêm một đứa em trai ngoan ngoãn, dễ bảo như nó.

Lời nguyện ước ngày xưa

Lời nguyện ước ngày xưa

Không biết anh còn giữ chiếc khăn đó không, nhưng cô biết anh không thể nào quên hai chiếc nhẫn lá dừa và quên đi lời nguyện ước, vì chính anh đã tự xếp nhẫn cũng chính anh nói lên lời nguyện ước chứ không phải cô. Rồi niềm tin đó đã nằm mãi trong tim cô vĩnh hằng theo ngày tháng, mà cũng chính anh đã làm tan vỡ đi rồi, và còn để lại trong cô một niềm đau khôn nguôi.

Bình an sau giông bão (Phần 2)

Bình an sau giông bão (Phần 2)

An tự hỏi: “Nếu mình đến gần anh ấy hơn, liệu có còn đường lui không? Liệu có một ngày, máu và bóng tối kia sẽ quấn lấy mình, cuốn trôi cả những gì mình đang có?”

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

"Lời nguyện cầu cho Katerina" là tiểu thuyết tâm lý viết về chủ đề Holocaust của nhà văn Séc Arnošt Lustig. Tác phẩm được đánh giá “mang sức nặng tinh thần vượt thời gian”.

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

back to top