Vườn nhạt nắng
2022-02-11 01:10
Tác giả:
THANH TRUNG HUỲNH
Vườn nhạt nắng, màu hoa tím biếc
Chút gió mùa, thoang thoảng đưa hương
Vàng một góc, bên hiên xào xạc lá
Để chiều tà, đón tiếp khách tha phương.
Nhưng ai biết, vòng tròn vô hướng
Luôn xoay đều trong lý sống đời thường
Cong hay méo luôn không có điểm
Để phủ đầy lời phiếm diện khó vương.
Rồi ngày nào, nét hoa ấy tàn hương
Màu vụt mất, điểm tô nền nâu tối
Chút luyên thuyên, xin người đừng có vội
Nán chút thời gian, tô nét vẽ không màu.
Tiến lên trước, bỏ lại ở đằng sau
Một mảnh vỡ thủy tinh trong vô thức
Bỡ ngỡ sao, vòng xoay thời gian thực
Đã tạm dừng, trong lúc vô định xưa.
Để bây giờ, lặng ngắm những cơn mưa
Nhưng không biết thời xưa nay đã khác
Trong tiềm thức, nắng vàng nay đã nhạt
Mong bình minh, chóng xua đi nỗi nhạt màu.
© Thanh Trung Huỳnh - blogradio.vn
Xem thêm: Nước mắt em rơi nhưng không phải vì anh nữa | Radio Tình yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương
Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.