Cuộc sống vẫn là điều đáng quý
2021-11-04 01:17
Tác giả:
THANH TRUNG HUỲNH
blogradio.vn - Dịch bệnh COVID-19 làm cho cuộc sống bị trì trệ, áp lực đó càng trở nên lớn hơn khiến chúng ta dễ rơi vào trạng thái suy sụp, mất niềm tin vào bản thân. Làm thế nào để vượt qua áp lực đồng trang lứa sau đại dịch COVID-19?
Mây vẫn xanh, và trời vẫn thế
Mang u hoài, gieo khắp nơi nơi
Mắt xa xăm, nhìn phía chân trời
Đàn chim én, chao nghiêng lượn gió
Nhớ hôm nào, chiều tà, bên xóm nhỏ
Với trăng vàng và gió mát, đêm đông
Vấn vương lòng, khúc hát bên đây sông
Cùng tiếng sáo du dương, đêm thanh vắng.
Sáng hôm sau, trải vàng ngàn tia nắng
Lấp lánh và xen lẫn chút ưu tư
Khuất xa xa, có ai trở về từ
Nơi trận địa, bom mìn cùng lửa khói
Chốn quê nghèo có người luôn đứng đợi,
Gieo nỗi niềm giữa thăm thẳm mù khơi
Tâm tư lòng, thả theo gió mây trời
Hòa tiếng sóng, biển khơi nơi tiền tuyến.
Lúc chia tay, bồi hồi và lưu luyến
Mảnh tình buồn đối trọng với cô đơn
Mây sẫm màu, chiều muộn lại sầu hơn
Mưa tí tách, liêu xiêu nhà tranh vách
Con đường đất, trẻ con nô đùa nghịch
Lấm lem bùn, nét mặt vẻ ngây thơ
Người mẹ già đan áo những ngày mưa
Cô em xóm vạt bà ba, tóc xõa
Nền đất thấm giọt mồ hôi, có nhớ
Bát cơm đầy, chụm nước lúc còn thơ
Thuở hàn vi, còn nhớ đến bao giờ.
Một ngày nào, mây chiều gió lộng
Thả đôi diều, lượn gió giữa trời không
Kèm theo bao mộng ước ở trong lòng
Giang đôi cánh, cho ta niềm tin sống
Dẫu chông gai, trở ngại với bão giông
Đem trắc trở vùi chôn nơi biển cả
Để hòa mình vào dòng đời hối hả
Bắt nhịp cùng nhịp bước của thế gian.
Và rồi ta đãi cát, để tìm vàng
Thứ tìm được là thành công và chân lý
Lặng một phút để rồi ta suy nghĩ
Nở nụ cười, bất chợt lúc vô tri
Rằng là mây, là gió, bất kể gì
Thì cuộc sống vẫn là điều đáng quý.
© THANH TRUNG HUỲNH - blogradio.vn
Xem thêm: Đừng bỏ mặc nỗi buồn của chính mình | Radio Tâm sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”